Chương 58: Hấp Thu Hồ Tâm Nguyên, Vũ Hóa Thánh Tâm Đan, Hỗn Độn Linh Hải Điên Cuồng Mở Rộng
Khối Hồ Tâm Nguyên trăm vạn năm lớn bằng chậu rửa mặt.
Toàn thân hiện lên màu sắc của nước hồ giống như mộng ảo, xanh lam thâm thúy, óng ánh mờ mịt, trong đó giống như ẩn chứa một cái bích hồ mênh mông vô ngần.
“Nếu hấp thu linh khí và đạo vân linh cơ trong Hồ Tâm Nguyên, lại mượn nhờ thần hiệu của Vũ Hóa Thánh Tâm Đan, có thể giúp ta mở thiên môn, từ Tịch Địa thành tựu Khai Thiên.”
Cố Trường Sinh ngồi xếp bằng, nhẹ giọng nói.
Một viên đan dược tản ra linh khí mờ mịt, mặt ngoài lượn lờ rất nhiều đường vân thần dị rơi vào trong tay hắn.
Vừa mới xuất hiện, đã tản mát ra mùi thơm đan dược nồng đậm.
Tràn ngập một loại tiên linh huyền diệu.
Thậm chí giữa thiên địa còn xuất hiện dị tượng, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ... Giống như đang diễn hóa một phương Tiên Giới cổ lão.
Đây là Vũ Hóa Thánh Tâm Đan của Tần gia, đan dược thánh cấp.
Nghe nói là mỗi ngày đều thu nhập tiên linh chí khí ở bên ngoài chín tầng mây, lại được hơn chín ngàn loại thần dược hỗ trợ, dùng lò Thánh tâm thông giấu chi hỏa của Tần gia luyện chế mà thành, nếu tu sĩ bình thường phục dụng, thậm chí có thể khiến tư chất tăng lên gấp trăm ngàn lần.
Có thể nói là cứ như vậy mà tạo ra một vị tuyệt thế thiên kiêu.
Mười vạn năm một lò, một lò cũng chỉ có mười viên thôi.
Thế lực bên ngoài muốn một viên, cũng không có khả năng.
Không hề do dự.
Nuốt đan dược vào bụng.
Lập tức hóa thành một dòng suối trong, ôn hòa, dược lực chạy khắp toàn thân.
Dị tượng giữa thiên địa cùng bộc phát.
Hà khí vạn trượng, điềm lành rực rỡ.
Đạo âm vang lên khắp bốn phương tám hướng.
Ngay lúc đó, Hồ Tâm Nguyên trong tay Cố Trường Sinh bắt đầu hòa tan, hóa thành năng lượng hào hùng bị hắn hấp thu, ẩn chứa vô tận thần vận linh cơ linh khí bao phủ xung quanh.
Từng đầu linh khí đại long xuất hiện, ngẩng đầu gào thét, sau đó mỗi con đều bị hắn cắn nuốt vào trong miệng.
Lúc hít thở, bên trong ẩn chứa thiên địa chí lý, quy tắc đạo vận.
Sau lưng.
Một mảnh hỗn độn linh hải vô ngần mênh mông triển khai một cách tự nhiên, chừng mười vạn dặm.
Trong đó linh khí hóa thành sóng dữ kinh thiên, giống như dãy núi.
Một gốc thanh liên mông lung cắm rễ trong đó, tiếp nhận thiên địa, vẩy xuống quang huy.
Chính là dị tượng hỗn độn chống đỡ thanh liên!
Trên bầu trời, một thân ảnh mặc áo trắng mông lung, tay nâng đại ấn màu tím, uy lực huy hoàng như Tiên Đế lâm trần.
Tiên Đế cầm Hồng Mông, tuần sát lâm cửu thiên!
Theo vô số đạo vận linh cơ dũng mãnh lao tới, phạm vi của hỗn độn linh hải cũng đang không ngừng mở rộng.
Mười vạn dặm!
Mười lăm vạn!
Hai mươi vạn!
...
Pháp lực có thể xưng vô cùng vô tận, hơn xa tu sĩ cùng cảnh giới ngàn vạn lần!
Rất nhanh.
Một tia chớp lượn lờ đứng lặng trước một cái cửa, rất huyền diệu, có ngàn vạn chúng sinh chi tượng.
Thiên môn hiển hiện!
Ầm ầm!
Âm thanh giống như khai thiên tích địa sinh ra, thiên địa sơ âm!
Lập tức.
Phạm vi hỗn độn linh hải tiếp tục mở rộng, thiên môn đẩy ra một tia khe hở!
Tu vi của Cố Trường Sinh từ Tịch Địa cảnh bát chuyển đỉnh phong, nhảy lên trở thành cửu chuyển đỉnh phong.
Cửu chuyển hợp nhất, trong thức hải hoàn toàn tĩnh lặng trong suốt.
Ngay sau đó, Thái Sơ Dưỡng Lô Kinh Khai Thiên Quyển chủ động hiển hiện.
Ầm vang một tiếng, dường như không có bất cứ gông cùm xiềng xích gì, nước chảy thành sông, tự nhiên như một.
Thiên môn mở, trong đó hiển lộ một mảnh giống như Hỗn Độn mênh mông!
Giống như một mảnh cổ lão mênh mông, chưa diễn hóa nguyên thủy thế giới!
Khai Thiên cảnh thành!
Thường nhân cần rất nhiều năm để ma luyện mới đột phá bình cảnh.
Nhưng với Cố Trường Sinh, chỉ là vấn đề trong nháy mắt.
Ngay sau đó, đạo vận linh khí vô tận điên cuồng dũng mãnh lao tới, phạm vi hỗn độn linh hải tiếp tục mở rộng.
Trong thiên môn.
Giống như Hỗn Độn không gian, cũng đang mở rộng theo, khí tức thần bí cổ lão bao phủ thiên địa.
Còn trên không trung, cũng hiển lộ một vòng xoáy linh khí vô cùng to lớn.
Khai Thiên cảnh nhất chuyển.
Khai Thiên cảnh nhị chuyển.
...
Tam chuyển!
Tứ chuyển đỉnh phong!
Một ngày này trên thần đảo tràn ngập dị tượng kinh khủng.
Nhưng đối với tộc nhân Cố gia mà nói, chuyện này đã quá quen thuộc rồi.
Dường như mỗi lần Thần Tử nhà mình đột phá, đều có âm thanh kinh thiên động địa, bọn họ đã không còn kinh ngạc nữa.
Không bao lâu, cuối cùng dị tượng giữa thiên địa đã tiêu tán.
“A, đột phá kết thúc rồi sao?”
“Tốc độ đột phá của Thần Tử đúng là nhanh! Mới ra ngoài bao lâu, vừa về, tu vi cảnh giới đã hất xa những người khác rồi.”
“Thần Tử vốn vô địch cùng cảnh giới, nếu tu vi cảnh giới còn cao hơn người khác, như vậy các thiên kiêu khác còn so thế nào?”
“Đúng là tuyệt vọng, chỉ sợ thế hệ trẻ tuổi đều sẽ bị Thần Tử ép không thở nổi.”
Không trung bên ngoài Thần đảo, có mấy thân ảnh đứng đó, bọn họ cười ha ha nghị luận, ánh mắt cực kì tán thưởng vui mừng.
Xung quanh có lực quy tắc phát ra, loáng thoáng, giống như cách một phương hư không.
Sau đó, khí tức trong thần đảo ba động tiêu tán.
Mấy bóng người này mới biến mất không thấy gì nữa, chủ yếu là sợ lúc Cố Trường Sinh đột phá bị người ta quấy rầy, nên đến làm hộ pháp cho hắn.
“Khai Thiên cảnh tứ chuyển đỉnh phong, cách Hoàn Nhất cảnh đã không xa, là thời điểm tìm kiếm tài vật rèn đúc Thần Đài.”
Trong cung điện, Cố Trường Sinh mặc áo trắng không nhiễm trần thế, khí tức không lộ ra, giống như được một tầng sương khói mông lung che lấp, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Sau đó cảm nhận được lực lượng tu vi của mình bây giờ, lại nhìn Hồ Tâm Nguyên trong tay đã hóa thành một đống tro tàn.
Cái này cũng chỉ có hắn làm được.
Nếu là tu sĩ Khai Thiên cảnh bình thường, sớm đã bị năng lượng to lớn mênh mông no bạo rồi, tự nhiên không có khả năng dung hợp.
Cho dù có can đảm dung hợp, cũng phải tốn mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm mới có thể chậm rãi dung hợp.
Không giống hắn, dường như chỉ cần một ngàn đã hoàn toàn dung hợp, thậm chí còn hấp thu một viên Vũ Hóa Thánh Tâm Đan.
Đương nhiên đây cũng là chỗ đáng sợ của Hỗn Độn Thể, có thể xưng là pháp lực vô cùng vô tận, nhục thân kinh khủng giống như tiên kim.
Căn bản không cần lo lắng sẽ no bạo.
Vẻ mặt Cố Trường Sinh mang theo vẻ kinh ngạc, lập tức mở quyển sách nhỏ Đại La Ngân Tinh ra.
“Thiên Đạo Tông Thiên Thư Thần Sách Luyện Chế Pháp.”
“Quả là thần dị, đoán chừng có được vật này, trong tộc đã tốn không ít tâm tư.”
“Có thể làm một bí bảo vô địch, ẩn chứa lôi đạo chi lực của cửu thiên, uy lực dùng để phong trấn chém giết rất to lớn, thậm chí có thể giam dữ lực lượng của bốn phương tám hướng, giống như sao trời lơ lửng, oanh sát mà xuống.”
Thiên Đạo Tông, đó là một thế lực bất hủ cực kỳ thần bí, tại thời thượng cổ từng thay trời làm việc, chưởng khống hình phạt lôi đạo, độ kiếp tu sĩ.
Sau đó thiên đạo khiến cho nhiều thế lực bất hủ vỡ nát, lôi phạt độ kiếp mới một lần nữa thuộc về trời.
Tiếp theo, Cố Trường Sinh bắt đầu cẩn thận đọc Thiên Thư Thần Sách Luyện Chế Pháp.
Từng chữ được sắp xếp giống như sao trời, mang theo quang mang vô cùng sáng chói, tu sĩ bình thường căn bản không dám nhìn nhiều.
Đôi mắt tuyết đối sẽ không chịu được.
Trong đó ghi chép cách luyện chế, uẩn dưỡng, thôi động... như thế nào.
Khác biệt với đông đảo bí bảo chính là, Thiên Thư Thần Sách có thể theo người sử dụng uẩn dưỡng mà không ngừng tăng lên.
Phải biết tu sĩ bình thường tại Uẩn Linh cảnh đã có thể uẩn dưỡng bản mệnh linh bảo, đó là vũ khí giao tu với tính mạng bọn họ, nếu uẩn dưỡng mấy món, thì cần hao phí tinh thần và tu vi rất lớn.
Mà Thiên Thư Thần Sách thì không giống thế, hắn uẩn dưỡng chỉ cần thực lực của chủ nhân tăng lên là được, cực kì đơn giản.