Chương 76: Đế Hoàng Hư Ảnh, Khí Vận Tỷ Tỷ Chúng Sinh Hội Tụ
Rất hiển nhiên Đọa Long Lĩnh, Vạn Hoàng Sào đều phái ra người trẻ tuổi nổi bật trong tộc, thực lực có thể xưng tôn trong cùng thế hệ.
Cho nên hai bên đều rất ăn ý lựa chọn trở lại nghỉ ngơi.
“Những người còn lại có thể không đi, nhưng lời mời ngắm trăng này, sao ta có thể không đi.”
Ngón tay Cố Trường Sinh khẽ nhúc nhích, phong thư trước mặt lập tức hóa thành tro tàn, sau đó hắn khẽ cười một tiếng nói, “Nếu ta không đi, đoán chừng đám hoàng tộc Thái Cổ sẽ nói Trường Sinh thế gia ta yêu đuối không dám.”
“Hơn nữa, buổi thịnh hội này là bọn họ lập ra vì ta.”
“Ta cũng muốn nhìn xem, bọn họ sẽ giở trò gì.”
Thời kì cổ xưa nhất, chân tộc yếu đuối, hoàng tộc Thái Cổ đã dùng Nhân tộc làm huyết thực.
Cho nên cho tới hôm nay, kẻ địch lớn nhất của nhân tộc vẫn là hoàng tộc Thái Cổ.
Đương nhiên Cố Trường Sinh tự biết rõ mục đích của buổi đại hội ngắm trăng này.
Đương nhiên là không phải ngắm trăng rồi.
Đây chính là một phong thư khiếu chiến!
“Đám rệp đáng chết này hoàn toàn không có lòng tốt, lúc nào cũng tính toán.” Trên một một tên thiên kiêu trẻ tuổi của Cố gia tràn đầy chán ghét nói.
“Đúng vậy, chọn cổ thành Vọng Nguyệt, vì nó chính là chiến trường thiên kiêu, bước vào trong đó, sống chết không theo quy tắc.” Một vị thiên kiêu khác mở miệng nói.
“Cho dù là người hộ đạo cũng khó có thể quấy nhiễu trong đó, sẽ có phản phệ sinh tử.”
“Nhưng dựa vào thực lực của Thần Tử, lần này Đọa Long Lĩnh sẽ phải hối hận đến xanh ruột.” Cố Minh Hoàng lại há miệng cười nói, dung nhan động lòng người, mị hoặc chúng sinh.
Lời này lập tức được những người còn lại tán đồng.
Dù sao người đứng trước bọn họ này... Quả thực cường đại đến mức khiến người ta kinh dị.
May mắn không sinh ra trong thế lực đối địch.
Nếu không đi ngủ cũng sẽ bất an.
Đối với chuyện này, Cố Trường Sinh không nói gì, chỉ cười cười.
Mấy ngày trước tu vi của hắn đã đột phá lên một chuyển.
Cho nên, hiện nay tu vi của hắn là Khai Thiên cảnh cửu chuyển đỉnh phong, hoàn toàn không cần lo lắng cái gì.
Hư Thần Cảnh, có thể tuỳ tiện chém giết.
Cho dù đối mặt với Chân Thần Cảnh, dưới rất nhiều thủ đoạn, ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết đâu.
Về phần cổ thành Vọng Nguyệt.
Tòa thành cổ kia cực kì bất phàm, vô cùng nổi danh trong ba ngàn đạo vực.
Có lời đồn nói kia là nơi vọng nguyệt thành tiên, lưu lại Phi Tiên Lâu rất khó phá vỡ, cung cấp hậu thế chiêm ngưỡng.
Cũng có lời đồn nói rằng đó là do thân thể Tiên Thú ngắm trăng biến thành cổ thành, Phi Tiên Lâu chính là đầu của nó.
Phi Tiên Lâu có thể xưng là nơi thần bí nhất tại ba ngàn đạo vực!
Tổng cộng có chín mươi chín tầng.
Mỗi tầng đều có phong quang và tạo hóa không giống nhau.
Ở trong đó có người thu hoạch được truyền thừa thần binh, có người thu hoạch được thần thông công pháp, có người thu hoạch được thần tài, linh đan, tàn đồ...
Nhưng càng lên tầng cao, độ khó cũng vô cùng to lớn.
Đồng thời!
Nó không có bất kỳ quan hệ gì với tu vi.
Đều phải dựa vào tâm tính, thiên phú, nghị lực, khí vận!
Thời kì cổ lão, từng có mấy vị Chuẩn Chí Tôn cùng xuất thủ, muốn nhìn trộm thần dị trong Phi Tiên Lâu, lại bị một đạo phi tiên chi quang trong đó đánh cho hình thần câu diệt!
Phi Tiên Lâu không thể bị làm nhục! Đến Chuẩn Chí Tôn cũng có thể tuỳ tiện giết hết!
Hơn nữa!
Cổ thành Vọng Nguyệt ở giữa bầu trời, từ thời xưa đã là chiến trường thiên kiêu.
Trong đó, chỉ có thiên kiêu mới được vào.
Loại hình cường đại như người hộ đạo sẽ bị ngăn cách ở bên ngoài, không cách nào quấy nhiễu sinh tử.
Nói cách khác!
Tiến vào chiến trường thiên kiêu, liền mang ý nghĩa lập xuống giấy sinh tử.
Điểm này, cũng hợp ý Cố Trường Sinh.
...
Nửa tháng đảo mắt mà qua.
Một đám thiên kiêu trẻ tuổi của Cố gia vẫn đanh giao thủ với hai thế lực Đọa Long Lĩnh, Vạn Hoàng Sào của hoàng tộc Thái Cổ tại biên giới Xích Ly và Cảnh Dương.
Một vị thiên kiêu trẻ tuổi của Đọa Long Lĩnh thuộc hoàng tộc Thái Cổ phát thư mời đến cho thiêu kiêu của các thế lực trong ba ngàn đạo vực đã dẫn phát sóng ngầm mãnh liệt.
Nhưng đối với bọn họ mà nói, giống như không có ảnh hưởng gì.
Trước khi chưa giải quyết ván cờ của đám cao tầng, trận chiến tranh này sẽ chưa kết thúc.
Tộc Cổ Thần xung phong đi đầu, trong trận chiến này đã tổn thất không ít.
Sắc mặt Cổ Tháp Mộc rất khó coi.
Bên cạnh hắn ta, vị thiếu niên tên là Long Vũ kia vẫn kiêu căng không để ý.
Với hắn ta mà nói, tộc Cổ Thần chỉ là quân cờ tiện tay có thể ném mà thôi.
“Gần đây vị Thần Tử của Cố gia kia có động tĩnh gì không?” Hắn ta hỏi.
“Hồi bẩm Nhị công tử, không có bất cứ tin tức gì truyền đến, nhưng dường như hắn vẫn không rời hoàng đô Cảnh Dương, cũng chưa từng lộ mặt.” Cổ Tháp Mộc cung kính đáp.
Mặc dù cái tên Thần Tử Cố gia đã sớm truyền khắp ba ngàn đạo vực, nhưng trong lòng vô số tu sĩ vẫn là tồn tại cực kì thần bí.
Có cực ít người đã từng gặp mặt hắn.
Trên lưu ảnh thạch mấy năm trước, Thần Tử Cố gia cũng chỉ là một thân ảnh mơ hồ mà thôi.
Nghe vậy, Long Vũ hừ lạnh một tiếng nói, “Đúng là giả thần giả quỷ, cố ra vẻ huyền ảo, chờ đến đại hội ở cổ thành Vọng Nguyệt nữa tháng sau, ta xem hắn còn không lộ diện không.”
Hắn ta tự tin như vậy, đương nhiên là có nguyên nhân.
Bởi vì ca ca hắn đã ban một dị bảo thần bí đạt được ở khu không người Dị Vực cho hắn.
Đó chính là một trong ba cấm khu sinh mệnh đáng sợ nhất tại ngàn đạo vực, danh xưng Chí Tôn bước vào cũng đẫm máu.
“Công tử, cuối cùng ta cũng thành công rồi.”
Bên trong hoàng triều Cảnh Dương, Sở Yêu Nguyệt chậm rãi mở mắt, trên mặt tràn đầy mừng rỡ, kích động nói.
Giờ phút này, từng sợi dân vận chi khí từ bốn mặt bốn phương tám hướng tụ đến, khí tức cổ lão lấp lõa, xoay quanh người nàng ta, chậm rãi trầm xuống.
Khí vận của tỷ vạn dân chúng ngưng tụ sau lưng, xuất hiện một luồng sáng màu tím rất chói mắt.
Nhật nguyệt tinh thần quang hoa, tất cả đều chìm nổi tại đây.
Mơ hồ có hư ảnh của Đế Hoàng, to lớn như ngọn núi, toàn thân tràn ngập khí tức thần bí xưa cũ, chen đầy trời.
Trong lòng vô số bách tính của Cảnh Dương xúc động, trên mặt xuất hiện kích động, tôn kính, yêu quý, nói, “Bái kiến Yêu Nguyệt Nữ Hoàng.”
Đế Hoàng chi ý vô cùng tôn kính đã hiển hiện trên người Sở Yêu Nguyệt.
Giờ khắc này nàng ta giống như một vị Nữ Hoàng vô song, có thể chấp chưởng vô số thần binh tiên vệ, quét ngang thiên cổ!
Thông qua bộ hoàng triều Khí Vận Tạo Hóa Công không hoàn thiện được Thái Cổ Tiên Đình lưu lại, cuối cùng nàng ta đã nhìn trộm được một con đường!