Chương 23. Chỉ Là Chuyện Nhỏ!
"Tiền bối, người muốn cái gì?"
Nhậm Thanh Đồ trầm giọng hỏi.
Giờ phút này, sắc mặt của hắn rất khó coi.
Bí mật lớn nhất của nhà mình bị người ngoài biết được, cho dù là ai cũng đều sẽ thấp thỏm không yên.
Lỡ lộ ra thì Đại La Kiếm Tông coi như xong.
Trước đó, hắn có nghĩ đến giết người diệt khẩu, nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị hắn dập tắt.
Không nói đến chuyện vị tiền bối này có thể nhìn thấu tâm tư người khác, chỉ nói đến thực lực, mình cũng chưa chắc là đối thủ của người ta.
Còn nếu xoay người rời đi…
Lúc nãy hắn còn có dũng khí này, nhưng bây giờ thì một chút sức lực cũng không có.
"Lý mỗ không phải đang uy hiếp ngươi."
Lý Vân từ tốn nói.
"Không phải uy hiếp?"
Nhậm Thanh Đồ sửng sốt.
An bài mình rõ ràng, còn chỉ rõ lợi và hại, để mình cho rằng Đại La Kiếm Tông sắp không cứu được nữa, cái này còn chưa coi là uy hiếp?
Chẳng lẽ vị tiền bối này muốn dùng công phu sư tử ngoạm?
Nghĩ tới đây, cả người Nhậm Thanh Đồ lạnh đi.
Nếu như vị tiền bối này muốn lóc thịt trên người Đại La Kiếm Tông, hắn cũng bó tay chịu trận.
Điểm yếu của mình còn ở trong tay người ta, dù mình muốn phản kháng cũng không được.
"Lý mỗ chỉ là muốn chỉ cho ngươi một con đường sáng mà thôi."
Lý Vân tiến lên hai bước, vừa đi vừa nói: "Hiện tại Đại La Kiếm Tông vẫn còn tồn tại, ngươi vẫn còn đường lui, đợi khi tai họa ập đến, muốn trở mình, cái giá phải trả lớn lắm!"
Thiên cơ làm cho một tông môn đã đến bước đường cùng một lần nữa sinh sôi nảy nở trở lại, giá trị của tin tức kia, Lý Vân đoán chừng phải làm cho Đại La Kiếm Tông phá sản mới đủ.
Không bằng, thừa dịp Nhậm Thanh Đồ còn ở trước mặt, để mình làm thịt một đao trước.
"Không biết đường sáng mà tiền bối nói đến là…?"
Nhậm Thanh Đồ hoài nghi hỏi.
"Vậy phải xem ngươi muốn cái gì."
Lý Vân nói.
"Sư phụ, cái gì tiền bối cũng biết, chỉ cần có tiền, cái gì cũng có thể mua được ở chỗ tiền bối!"
Ở bên cạnh, Liễu Thành Tuyết đúng lúc trợ giúp một tay.
Lý Vân hài lòng liếc nhìn Liễu Thành Tuyết, quả không phí công chiêu đãi ngươi hai ngày nay, biết thay ta nói một câu có lợi.
"Ta…"
Nhậm Thanh Đồ muốn nói lại thôi, suy nghĩ một chút, nói nhanh: "Tiền bối có cách làm cho Đại La Kiếm Tông huy hoàng trở lại như ngày xưa?"
"Chỉ là chuyện nhỏ!"
Lý Vân nhàn nhạt nói.
Thời điểm huy hoàng nhất của Đại La Kiếm Tông, cũng không ra khỏi Đại Đế, cho đến ngày nay, ngay cả một Đế Binh cũng không có, chỉ cần nói cho bọn hắn vị trí mộ của Đại Đế.
Sau đó, Đại La Kiếm Tông phái người đào, không chỉ có Đế Binh.
Vận khí tốt còn có thể kiếm ra được một bản Đế Kinh!
Tổng thực lực của bọn họ, tất nhiên sẽ vượt qua thời điểm huy hoàng nhất của ngày xưa!
Nhưng vấn đề là, Nhậm Thanh Đồ đến đây, đồ hắn mang trên người, có thể mua được tin tức này hay không, mới là vấn đề lớn.
"Xin tiền bối chỉ rõ!"
Nhậm Thanh Đồ nói nhanh.
Lý Vân im lặng.
Tại sao ai cũng vậy?
Muốn mình mở miệng nói rõ?
Tin tức của ta là gió thổi đến hả?
"Sư phụ, muốn mua tin tức chỗ tiền bối thì cần phải đưa giá trao đổi, nếu không tiền bối sẽ không nói. Lúc trước, Dương Khâu cũng mua tin tức ở chỗ tiền bối."
Liễu Thành Tuyết lên tiếng giải thích.
"Thì ra là thế."
Nhậm Thanh Đồ bỗng nhiên hiểu rõ.
Lý Vân đứng bên cạnh.
Giờ phút này, chẳng biết tại sao, hắn nhìn Liễu Thành Tuyết càng ngày càng thuận mắt, ngày thường không phát hiện ra cô gái này biết ứng phó như vậy!
Luôn nói những lời thích hợp ở từng thời điểm.
Nếu như Nhậm Thanh Đồ đồng ý, mình có thể để nàng ở lại.
Tư chất kém chút cũng không sao, đem tài nguyên đập xuống, sau cùng trở thành một Đại Đế cũng không khó lắm, dù sao cũng có không ít phế vật đều dựa vào cơ duyên mà đi lên.
Tư chất của Liễu Thành Tuyết không kém người khác, cộng thêm mình giúp nàng mở khóa, thành đế cũng không quá phận!
"Tiền bối, nếu muốn làm cho Đại La Kiếm Tông trở về thời điểm huy hoàng như xưa cần trả giá bao nhiêu?"
Nhậm Thanh Đồ hỏi.
"Ừm…"
Lý Vân trầm ngâm một chút, nói: "Đem hơn một nửa Đại La Kiếm Tông bán đi, chắc là đủ rồi."
Tin tức này, Lý Vân không hỏi hệ thống, nhưng cũng có thể đại khái tính ra được.
"Ách…"
Sắc mặt Nhậm Thanh Đồ hơi ngưng lại.
Hiện giờ Đại La Kiếm Tông đã như vậy, giờ bán đi một nửa, đoán chừng về sau hắn không thể vào Tổ Sư Từ Đường được, là tội nhân của cả Kiếm Tông.
"Khụ."
Nhậm Thanh Đồ ho nhẹ một tiếng, nói: "Vậy vãn bổi mua một cái, không biết tiền bối có biện pháp, giúp một vị Thái Thượng Trưởng Lão của Kiếm Tông, đột phá Đại Thánh Cảnh?"
Đại Thánh Cảnh.
Cũng chính là cảnh giới dưới Chuẩn Đế.
Người đạt mức này, cũng không khác là một Thánh Địa Thấp Bài là mấy.
Chết một cái là tổn thất rất lớn.
Nhìn bộ dạng của Nhậm Thanh Đồ, lão tổ của bọn họ, chắc là cảnh giới này.
"Có thể."
Lý Vân gật đầu, nhàn nhạt nói: "Ngươi quay về lấy hơn bảy tám cái binh khí mà Thánh Nhân Vương sử dụng, cộng thêm mấy bộ công pháp Thánh Cảnh, Lý mỗ liền giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện."
"Bảy… Bảy tám cái? Còn phải thêm công pháp Thánh Cảnh?
Nhậm Thanh Đồ bối rối.
Coi đây là rau cải trắng hay sao?
Nhà ai có Thánh Nhân Vương nhiều như vậy?
Binh khí mà Thánh Nhân sử dụng đều rất quý giá, binh khí của Thánh Nhân Vương càng trân quý hơn, mỗi món đều là có tiền cũng không mua được, tùy tiện lấy một cái Nhậm Thanh Đồ cũng đau lòng mất nửa ngày.
Huống chi còn bảy tám cái.
Hắn vừa mới lấy được, phỏng chừng ngay sau đó liền bị Thái Thượng Trưởng Lão Đại La Kiếm Tông bóp chết.
Dù hắn là chưởng giáo, nhưng cũng không thể coi Kiếm Tông như hậu hoa viên của nhà mình.
Nhậm Thanh Đồ cúi đầu nhìn thoáng qua Trữ Vật Giới Chỉ của mình, sờ soạng một cái không để lại dấu vết, cho đến bây giờ, hắn mới hiểu rõ sâu sắc, nguyên lai mình cũng là một người nghèo.
Ở Thiên Cơ Lâu, không mua nổi một tin tức.
"Tiền bối, Thành Thánh Chi Pháp kia, giá bao nhiêu?"
Nhậm Thanh Đồ đành rút lui mà cầu việc khác.
Dương Khâu còn có thể mua được Thành Thánh Chi Pháp, không lý nào mình là một Chưởng giáo, lại mua không nổi?
-----