Huyền Huyễn: Ta! Bắt Đầu Sáng Tạo Thiên Cơ Lâu!

Chương 36. Đi Thành Đại Hoang!

Chương 36. Đi Thành Đại Hoang!


"Thiên Cơ Lâu…"
Bắc Thần Hằng thì thầm ba chữ này trong miệng, không rõ ý vị.
"Đây là một thế lực mới thành lập sao?"
"Không phải.."
Tướng lĩnh lắc đầu, nói: "Người của chúng ta từng quan sát bên ngoài Thiên Cơ Lâu một thời gian ngắn, vẫn chưa từng phát hiện điểm bất thường của Thiên Cơ Lâu."
"Bên trong chỉ có một thanh niên trẻ tuổi và một người nữ tử sinh sống."
"Nữ tử đó, chính là Tam đệ tử của Chưởng giáo Đại La Nhậm Thanh Đồ!"
"Ừm?"
Bắc Thần Hằng rùng mình, dường như cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng cụ thể chỗ nào không đúng thì hắn cũng không nói rõ được.
"Dương Khâu và Nhậm Thanh Đồ không giao thủ…"
Bắc Thần Hằng lẩm bẩm.
Nếu như không giao thủ, vậy lần này làm sao cơ duyên xuất hiện?
Đột nhiên xuất hiện?
Sau đó Nhậm Thanh Đồ, đúng lúc đi qua, lại đúng lúc gặp được, sau đó xông vào bên trong, rồi lại vừa vặn thành Thánh hả?
Chuyện này cũng quá trùng hợp rồi.
Loại xác suất này, nhìn trong toàn bộ lịch sử, trăm vạn năm cũng chưa chắc có một lần.
Quan trọng là…
Quá nhiều trùng hợp thì không phải là trùng hợp!
"Không đúng."
Bắc Thần Hằng biến sắc, nhanh chóng hỏi: "Tại sao Tam đệ tử của Nhậm Thanh Đồ lại ở lại Thiên cơ Lâu? Lúc này Nhậm Thanh Đồ thành Thánh không mang đệ tử về sao?"
"Không!"
Tướng lĩnh lại lắc đầu, nói: "Chuyện này chúng thần cũng rất nghi ngờ, sau khi Nhậm Thanh Đồ thành Thánh, đầu tiên là quay trở về tông môn, từ đó về sau không ra khỏi tông môn nữa."
"Có thể là để ổn định cảnh giới, dù sao vừa đột phá nên thực lực chưa ổn định, một khi gặp phải chuyện ngoài ý muốn thì có thể cảnh giới sẽ rơi xuống."
"Kỳ quái."
Bắc Thần Hằng đứng dậy, đôi mắt lộ vẻ suy tư, nói: "Tam đệ tử của Nhậm Thanh Đồ không được coi trọng sao?"
"Nếu như không được coi trọng, tại sao hắn lại từ Đại La Kiếm Tông cách xa mấy ngàn vạn dặm chạy đến đây một chuyến? Nếu như coi trọng, vì sao sau khi hắn thành Thánh lại không đem đệ tử về?"
Điểm này không có cách nào giải thích.
Dù sao, Dương Khâu vẫn còn sống.
Đệ tử bị giết, dựa trên tác phong của người trong ma đạo, chắc chắn là lấy răng trả răng, lấy máu trả máu, bọn họ không có khái niệm ỷ lớn hiếp nhỏ.
Nói giết người liền giết người.
Nhưng biết rõ Dương Khâu không có chuyện gì, Nhậm Thanh Đồ vẫn không để ý đến đệ tử như trước.
Cái này chỉ có một nguyên nhân.
Hắn cho rằng, đệ tử của mình, không gặp nguy hiểm!
Mạnh như Dương Khâu cũng không làm được gì đệ tử của mình!
"Thú vị."
Bắc Thần Hằng mỉm cười nói.
Hắn dường như đã nắm được một điểm quan trọng.
Điểm quan trọng này.
Ngay ở Thiên Cơ Lâu!
Cơ duyên của Nhậm Thanh Đồ chắc chắn không phải đột nhiên chiếm được, nói không chừng hắn đã có ý định đi Bách Đoạn Sơn Mạch từ trước, mà Dương Khâu chắc cũng biết rõ tin tức.
Nếu không, không có cách nào giải thích, làm sao Cửu U Ma Tông lại phản ứng nhanh như vậy được.
Cho dù Cửu U Ma Tông có thủ đoạn thông thiên, Thánh Nhân của tông môn bọn họ cũng không có khả năng nhanh hơn một bước so với Xích Viêm Thánh Địa, nhưng tình hình trước mắt lại đúng là như vậy.
Người của Cửu U Ma Tông, so với mọi người đều nhanh hơn một bước.
Còn phái hai vị Thánh Nhân một lúc!
Cùng suy nghĩ với Đại La Kiếm Tông!
"Nơi đây cách Bách Đoạn Sơn Mạch có xa lắm không?"
Bắc Thần Hằng hỏi.
"Bẩm điện hạ, chắc khoảng hơn năm triệu dặm…"
Tướng lĩnh nói.
"Tình hình ở Bách Đoạn Sơn Mạch thế nào?"
Bắc Thần Hằng hỏi lại lần nữa.
"Trước khi thuộc hạ trở về, Đại La Kiếm Tông và Cửu U Ma Tông đã giao thủ, Xích Viêm Thánh Địa cũng tham gia cuộc chiến, năm vị Thánh Nhân đánh nhau ác liệt, hủy diệt mười vạn dặm xung quanh…"
Tướng lĩnh suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: "Hai vị Thánh Nhân của Đại La Kiếm Tông, lấy hai đối ba, chiếm thế thượng phong."
"Ồ?"
Bắc Thần Hằng nhướng mày, tin tức này tuy nằm ngoài dự kiến, nhưng cũng hợp tình hợp lý.
Đại La Kiếm Tông chính là tông môn kiếm tu.
Đệ tử bên trong cũng đều là kiếm tu.
Mà kiếm tu, nếu cùng đẳng cấp, cân nhắc lấy lực công kích cùng tốc độ, hai vị Thánh Nhân theo kiếm đạo đánh thắng ba vị Thánh Nhân cũng coi như hợp tình hợp lý.
Điều duy nhất khiến hắn ngạc nhiên chính là đột nhiên Xích Viêm Thánh Địa lại liên thủ với Cửu U Ma Tông!
Đây là vì cơ duyên, ngay cả mặt mũi cũng không cần sao?
Bên cạnh đó…
Hắn cũng nhìn thấu, cơ duyên này không giống bình thường, giá trị của nó làm cho ba thế lực cấp bậc Thánh Địa đều rất đỏ mắt, không tiếc từ bỏ mặt mũi của mình.
"Một cái cơ duyên dẫn tới ba Thánh Địa, chuyện này là do Thiên Cơ Lâu đằng sau bày ra sao?"
Bắc Thần Hằng thầm nghĩ.
Cơ duyên này, bất kể là thời điểm xuất hiện hay nơi xuất hiện đều rất quỷ dị, Bách Đoạn Sơn Mạch yên ắng bao nhiêu năm, đột nhiên xuất hiện cơ duyên thành Thánh.
Làm cho rất nhiều người không kịp phản ứng.
Ngày xưa, cơ duyên xuất hiện liền có dị tượng ngất trời, mà cơ duyên này lại không có động tĩnh gì, tốc độ hiện thế cũng quá nhanh, giống như là đột nhiên xuất hiện.
Vô số Thánh Địa còn chưa kịp phản ứng, hiện tại đã đi đến quyết định về trình độ.
"Điện hạ, chúng ta còn đi Bách Đoạn Sơn Mạch không?"
Tướng lĩnh hỏi.
"Không đi."
Bắc Thần Hằng xua tay.
Lúc này, năm vị Thánh Nhân đang giao thủ ở Bách Đoạn Sơn Mạch, ở đây người cao nhất trong bọn họ chỉ đến cấp Thánh Chủ, đi làm được gì?
Đi tìm chết sao?
Tuy là Bách Đoạn Sơn Mạch thuộc về Thiên Dận Hoàng Triều, nhưng Thiên Dận Hoàng Triều không quản nổi, cũng không có cách gì, chỉ có thể trừng mắt nhìn người khác đánh nhau sinh tử ở nhà của mình.
"Vậy chúng ta…"
"Đi thành Đại Hoang!"
Bắc Thần Hằng chậm rãi nói.
-----



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất