Khi bệ hạ vẫn còn là Thái tử, Quý phi còn chỉ là thị thiếp bên người Thái tử, ngay cả trắc phi cũng không phải. Bệ hạ đăng cơ, do Quản thị sinh được Nhị hoàng tử nên được phong làm phi, chưa tới hai năm lại được tấn phong làm Quý phi!
Bệ hạ có mấy nhi tử, Đại hoàng tử do Hoàng hậu sinh ra nhưng sức khỏe không tốt, có bệnh ho nên không được lập làm Thái tử.
Mẹ đẻ Tam hoàng tử mất sớm, tuy từ nhỏ được Hoàng hậu nuôi dưỡng lớn lên nhưng lại là người ham chơi, cà lơ phất phơ không làm việc đàng hoàng.
Mẫu thân Tứ hoàng tử lại không được lòng bệ hạ, phân vị cực thấp, hơn nữa dung mạo lại không tuấn tú như các hoàng tử khác nên bệ hạ không yêu thương hắn lắm, chỉ theo quy củ thôi.
Còn các hoàng tử khác thì tuổi vẫn còn nhỏ.
Mấy năm nay Hoàng hậu cũng không quản lý nhiều, nghe nói Quý phi cũng cai quản lục cung cùng với Hoàng hậu. Người ta đều nói sức khỏe Hoàng hậu nương nương không tốt, chỉ sợ không trụ được lâu…Nếu bà ấy đi về cõi tiên, vậy thì đời Hoàng hậu kế tiếp tất nhiên chính là Quý phi…
Tiêu Vân Chước đắc tội Quản thị, đắc tội Quý phi, quả thực ngu xuẩn đến cực điểm!
Nghĩ như vậy, đầu óc Khương Nguyên chưa bao giờ rõ ràng hơn.
“Nguyên nhi nguyện chia sẻ lo lắng với phu nhân!” Khương Nguyên vội vàng quỳ xuống: “Ta vừa nhìn thấy phu nhân đã cảm thấy vô cùng thân cận, nếu phu nhân nguyện ý, Nguyên nhi nguyện coi phu nhân như nghĩa mẫu của mình, phụng dưỡng dưới gối, hiếu thuận với ngài.”
Quản phu nhân không nói gì.
“Những nỗi lo lắng của nghĩa mẫu cũng chính là lo lắng của A Nguyên! Hôm nay Tiêu Vân Chước xúc phạm tỷ tỷ, ta sẽ không bao giờ nhận biểu tỷ này nữa!” Khương Nguyên vội vàng nói.
“Ồ? Vậy ngươi định làm gì? Lại có thể làm được gì?” Quản phu nhân nhìn xuống.
Khương Nguyên cắn chặt răng: “Kỳ thật…A Nguyên biết được một vài bí mật của Tiêu gia!”
Quản phu nhân nghe vậy, mặt mày giãn ra được mấy phần, lập tức cười nhìn nàng ta. Bà tử bên cạnh lập tức nâng nàng ta lên: “Ngươi và ta có duyên, ta mất đi một nữ nhi, lại có được một nữ nhi khác, cũng là ông trời an ủi cho ta…Trước tiên ngươi đi theo ta về nhà, ở lại vài ngày, ta sẽ giới thiệu ngươi nhận biết người trong nhà.”
“Nữ nhi nghe lời mẫu thân.” Khương Nguyên lập tức sửa lời, càng lộ thêm vẻ thân cận.
Quản phu nhân vừa nghe cách xưng hô này của nàng ta, cũng sửng sốt một chút.
Dã tâm của nha đầu này không nhỏ.
Nhưng…cũng không phải là chuyện xấu, chỉ là một dưỡng nữ mà thôi, cũng chỉ là nuôi thêm một người. Nếu biểu hiện của nàng ta không tồi thì sau này tìm một người không tồi gả cho, cũng có thể mang đến tác dụng không nhỏ. Nhưng nếu không làm gì được…thì lại càng đơn giản, tùy tiện tống cổ đi là được.
Khương Nguyên vội vàng đi theo Quản phu nhân, quay đầu lại nhìn thoáng qua chỗ mình mình đến.
Nàng ta cũng không muốn làm một người cơ hội như vậy, nhưng nàng ta không thể không vứt bỏ tự tôn của mình.
Nhìn thấy Tiêu Vân Chước thân cận với La Phi Nguyệt, lại quen biết với Tam vương gia, trong tương lai nàng ta biết so sánh thế nào? Nếu không muốn cúi đầu thì phải tự mình trù tính.
Từ nay về sau, Quản phu nhân chính là nghĩa mẫu nàng ta, Quý phi nương nương chính là tỷ tỷ nàng ta!
Chỉ tiếc, Nhị hoàng tử lớn tuổi hơn nàng ta, nhưng về bối phận lại thành ra nhỏ hơn...
Nhưng dù sao cũng chỉ là kết nghĩa, nếu có chuyện gì đó thì cũng không cần phải tính toán rõ ràng như vậy.
Mà lúc này, Quản Trân Nhi cũng đi theo mẫu thân bay ra ngoài, cũng nhìn thấy một màn Khương Nguyên bái mẫu kia.
Ban đầu, nàng ta rất tức giận.
Nàng ta vừa mới chết mà đã có người nhớ thương vị trí của nàng ta rồi, chuyện này làm sao nàng ta có thể nhẫn nhịn được?!
Nhưng sau khi nghe được lời của Khương Nguyên, quỷ hồn Quản Trân Nhi lại bình tĩnh trở lại. Nàng ta đã chết, hiện giờ còn bị người khác quản chế. Tiêu Vân Chước đã hại nàng ta như thế, nếu như mẫu thân cùng với Khương Nguyên có thể làm cho Tiêu Vân Chước sống không bằng chết thì trong lòng nàng ta cũng có thể thoải mái hơn!