- Tả Nhất Minh hội trưởng, Thất Thải Hoa Liên chỉ còn lại một đóa, nếu không chúng ta cùng nhau ra tay, ai hái Thất Thải Hoa Liên trước thì của ai.
- Đồng ý.
Hai người vừa dứt lời, Hứa Tín Hoa đưa ra đề nghị không có đi ngắt lấy Thất Thải Hoa Liên, ngược lại đột nhiên hắn đánh một chưởng về phía Tả Nhất Minh.
làm cho Hứa Tín Hoa không nghĩ tới là, vào lúc hắn ra tay Tả Nhất Minh cũng đánh một chưởng vào ngực của hắn.
Oanh, hai người lúc này cùng bay ra ngoài, miệng bọn họ phun máu tươi.
- Thì ra ngươi sớm có ý định độc chiếm.
- Hừ, hai ta cũng như nhau.
Trong nháy mắt vừa rồi hai người cùng đánh chủ ý giống nhau, hiển nhiên muốn trọng thương đối phương sau đó mình đạt được ưu thế.
Hừ lạnh một tiếng, hai người bất chấp lau máu tươi trên miệng, lúc này cùng lao về phía Thất Thải Hoa Liên.
Lúc hai người sắp chạm tới Thất Thải Hoa Liên, đột nhiên có một đạo hào quang bay qua, lập tức ngắt lấy Thất Thải Hoa Liên trước mặt hai người.
Cái gì?
Hai người chấn động, căn bản không có ngờ tới kết cục sẽ như thế này, vội vàng quay đầu nhìn sang, người ngắt lấy Thất Thải Hoa Liên chính là đệ tử thiên tài Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh.
Bên cạnh Dạ Phồn Tinh còn có Chu Lương và Bạch Khởi.
Ba người tới đây khi nào?
Sắc mặt Tả Nhất Minh và Hứa Tín Hoa vô cùng khó coi, không nghĩ tới hai người bọn họ tân tân khổ khổ tính toán lại làm mai mối cho kẻ khác.
Trong nháy mắt vừa rồi, sắc mặt Tả Nhất Minh khôi phục bình thường, hắn cười nhạt nói:
- Dạ Phồn Tinh, ngươi làm không tệ, thay Đông Thăng quốc ta cướp được một đóa Thất Thải Hoa Liên. Rất tốt, sau khi về vương quốc, ta nhất định phải hảo hảo ban thưởng cho ngươi, hiện tại ngươi giao Thất Thải Hoa Liên cho ta đi.
Tả Nhất Minh vừa nói lời này, lúc này Dạ Phồn Tinh chậm rãi đi ra.
- Thật có lỗi, Tả Nhất Minh hội trưởng, Thất Thải Hoa Liên đã bị ta giữ lại.
Dạ Phồn Tinh căn bản không quan tâm tới Tả Nhất Minh, trực tiếp thu Thất Thải Hoa Liên vào trong trữ vật giới chỉ.
Ánh mắt Tả Nhất Minh trầm xuống, sắc mặt khó coi tới cực điểm:
- Dạ Phồn Tinh, ngươi có ý gì, không cho ngươi thu là vì tốt cho ngươi, Thất Thải Hoa Liên thập phần quan trọng, người nơi này đều nhìn chằm chằm vào nó, lưu trên người của ngươi không an toàn.
- Của ngươi là của ngươi, ta chỉ bảo đảm thay ngươi mà thôi, sau khi ra khỏi phù quang bí cảnh tự nhiên sẽ trả lại cho ngươi.
- Chẳng lẽ ngươi còn không tin được ta sao?
Tả Nhất Minh không ngừng tới gần, không nhanh không chậm nói vài câu.
- Dạ Phồn Tinh, Tả Nhất Minh hội trưởng nói không sai, dùng thực lực của ngươi, Thất Thải Hoa Liên ở lại trên người của ngươi vô cùng không an toàn, thậm chí còn khả năng có họa sát thân, không bằng giao ra trước đi.
Hứa Tín Hoa cũng lên tiếng, dám người Dạ Phồn Tinh vây quanh phía sau bọn họ.
- Đa tạ hảo ý của hai vị, tuy thực lực tại hạ không được nhưng cũng có nắm chắc lưu lại một đóa Thất Thải Hoa Liên.
- Nói như vậy các ngươi cho rằng ăn chắc Thất Thải Hoa Liên hay sao?
Sắc mặt Tả Nhất Minh trầm xuống.
Dạ Phồn Tinh kinh ngạc cười cười:
- Tả Nhất Minh hội trưởng, ta nhớ trước kia ngươi đã từng nói, bảo vật ở nơi này đạt được là của ai đấy.
Ánh mắt Tả Nhất Minh trầm xuống, trong nội tâm hắn sinh ra một tia sát cơ.
Hắn đúng là nói qua lời này, chẳng qua khi đó là lúc ở bên ngoài hang động, khi đó Dạ Phồn Tinh căn bản không có trong đội ngũ thì làm sao biết chuyện này?
Hắn lập tức hiểu ra, thì ra cả quá trình diễn ra, Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh vẫn ẩn nấp ở ngoài, hắn không có xuất hiện mà thôi, thẳng đến cuối cùng mới xuất hiện trước mặt cướp đi Thất Thải Hoa Liên thuộc về mình.
Kẻ này đúng là bạch nhãn lang.
Trong nội tâm Tả Nhất Minh sinh ra sát cơ, hắn lườm Hứa Tín Hoa bên cạnh, sau khi đạt được Tả Nhất Minh ám chỉ, đột nhiên Hứa Tín Hoa ra tay, mục tiêu trực chỉ Thất Thải Hoa Liên trong tay Dạ Phồn Tinh.
- Hứa Tín Hoa hội trưởng, ngươi làm cái gì, vì một đóa Thất Thải Hoa Liên mà dám động thủ với đệ tử Đông Thăng quốc, dừng tay cho ta.
Tả Nhất Minh nhìn thấy liền vui mừng, hắn rống lớn sau đó lao về phía Hứa Tín Hoa, nhìn như đang ngăn cản, kì thực lực chú ý của hắn tập trung vào Thất Thải Hoa Liên của Dạ Phồn Tinh.
- Hừ.
Dạ Phồn Tinh cười lạnh một tiếng, hắn đã sớm có chuẩn bị, vào lúc Hứa Tín Hoa động thủ thì hắn lui nhanh về phía sau, đồng thời hắn ném một đạo hào quang màu đen ra xa, chỉ nghe tiếng nổ vang lên, ánh lửa ngập trời bụi mù tung tóe, Dạ Phồn Tinh đã rời khỏi phạm vi công kích của hai người.
- Dùng thân phận hội trưởng hồn sư tháp của quốc gia lại cướp đoạt đồ vật trong tay tiểu bối như ta, hai người thật sự làm luyện hồn sư mất hết mặt mũi.
- Ngươi muốn chết.
Trong mắt Hứa Tín Hoa bắ n ra sát cơ đáng sợ.
Một đóa Thất Thải Hoa Liên cuối cùng bị đoạt đi, đám người Chúc Thiên Lam đang chém giết với yêu thú cũng dừng lại.
Tất cả Huyền thú và yêu thú nhanh chóng chặn đường đám người Dạ Phồn Tinh.
- Nhân loại, giao Thất Thải Hoa Liên ra đây.
Xích Viêm và Bạch Tượng gào thét, ánh mắt sâm lãnh.
Dạ Phồn Tinh cười một tiếng:
- Huyền thú các ngươi đúng là ngu xuẩn, tuy chúng ta đạt được một đóa Thất Thải Hoa Liên, cho dù giết chúng ta thì các ngươi cũng không thể phân phối một đóa thế này, ngược lại con chồn tím nhỏ vừa rồi một mình cướp đoạt bốn đóa hoa sen, vì sao các ngươi không đuổi theo nó lại đối phó chúng ta, không nên mất dưa hấu lại nhặt hạt vừng chứ?
- Nếu như là ta, ta sẽ đi tìm con chồn nhỏ kia, bốn đóa Thất Thải Hoa Liên, chỉ sợ phân cho không ít người đấy.
Dạ Phồn Tinh nói lời này làm mấy Huyền thú giật mình.
- Hội trưởng, nơi này có một huyệt động.
- Trong huyệt động còn có lực lượng hỏa hệ tỏa ra khắp nơi.
- Còn nhìn gì nữa, dưới rễ cây Thất Thải Hoa Liên có một cửa động, trong truyền thuyết rễ cây của Thất Thải Hoa Liên sẽ không ở cùng nơi với hoa sen, chẳng lẽ dưới cửa động là rễ cây?
- Rễ cây Thất Thải Hoa Liên không nghịch thiên bằng hoa sen của nó nhưng là cũng là linh dược thất giai.
- Bản thân Thất Thải Hoa Liên không có thuộc tính hỏa hệ, chẳng lẽ phía dưới có bảo vật hỏa hệ?
- Chẳng lẽ là địa hỏa?
Không ít võ giả truy tìm tung tích Tiểu Tử Điêu lập tức phát hiện cửa động của xuyên sơn giáp.
Sau khi cảm nhận lưc lượng của hỏa diễm, người có kiến thức rộng rãi lập tức phát hiện không đúng.
Dị động ở đây hấp dẫn ba con Huyền thú.