Khí Trùng Tinh Hà

Chương 391: Quyết chiến Hồng Vân Sơn

- Hôm nay ta cũng không cần hai vị ra tay, chỉ cần nhìn ta một mình đánh sập Tinh La Điện, để chúng biết rằng, Đế quốc Thượng phẩm, chúng còn kém xa lắm!
Tả Thiên Tứ cười, ánh mắt như tia điện bắn thẳng về những người Tinh La Điện:
- Trác Bất Đàn, Cửu Cung Phái ta và Tinh La Điện ngươi hôm nay phải thanh toán hết thôi!
Tần Vô Song nửa cười nửa không gật gật đầu. Hắn đã nhiều lần nhẫn nhịn, hôm nay cũng đã hạ quyết tâm, bất luận hậu thuẫn của Tả Thiên Tứ có lớn thế nào, nếu hôm nay có cơ hội thì nhất định phải giết hắn trừ hậu họa!
Đến nước này thì đương nhiên Tần Vô Song cũng không suy nghĩ việc che giấu thực lực gì đó nữa. Quyết chiến sinh tử là trận chiến với Tả Thiên Tứ hôm nay.
Trận chiến này nếu vượt qua được thì hành trình tiếp theo của Tinh La Điện sẽ không còn ưu sầu gì nữa. Vì thế, là đệ tử Tinh La Điện, hắn không thể đùn đẩy trách nhiệm cho ai. Hắn cũng biết đây là trận chiến cực kỳ quan trọng, tạo dựng cục diện kể từ khi xuất đạo đến nay.
Chỉ nghe Trác Bất Đàn nói:
- Tả Thiên Tứ, mọi chuyện đều quá tam ba bận. Lần đầu tiên các Cửu Cung Phái ngươi gần như toàn quân bị tiêu diệt, ngươi không rút ra bài học. Lần thứ hai ngươi mời đến cường giả Hiên Viên Khâu, cũng phải trở về trong nhục nhã, ngươi vẫn chưa tỉnh ngộ. Đây là lần thứ ba, nếu Tinh La Điện ta để ngươi lần thứ ba rút lui toàn vẹn thì sau này làm sao có thể đứng vững ở khu vực phía Đông? Trận chiến hôm nay, Tinh La Điện ta quyết đánh đến cùng. Chư vị, xin hãy làm chứng! Rốt cuộc là Tinh La Điện bị Tả Thiên Tứ san bằng hay Tinh La Điện dùng Cửu Cung Phái làm bàn đạp để đi lên Đế quốc Thượng phẩm? Tất cả mọi chuyện chỉ ở trận chiến này thôi!
- Đúng, chỉ ở trận chiến này!
- Cửu Cung Phái ức hiếp người quá đáng, liều với chúng đi!
Tần Vô Song đứng ra nói:
- Tả Thiên Tứ, trong Đế đô có nhiều dân thường tay không tấc sắt, không phải người tu luyện. Giao chiến ở đây e sẽ làm hại người dân vô tôi. Hồng Vân Sơn ta và ngươi đều không lạ gì, ngươi có dám đến đó quyết một trận tử chiến?
Hồng Vân Sơn, Tử Điện Phần Diệm Thú sau khi chơi trò bịt mắt bắt dê với Tả Thiên Tứ mấy ngày trời, cuối cùng tập hợp với Tần Vô Song ở đây. Khi đó Tả Thiên Tứ tháo chạy cũng bắt đầu từ Hồng Vân Sơn.
Tần Vô Song nhắc đến Hồng Vân Sơn đương nhiên là có dụng tâm chế giễu, từ đó làm giảm khí thế của Tả Thiên Tứ.
Tả Thiên Tứ cười lạnh:
- Sao phải đi Hồng Vân Sơn gì đó làm gì? Giao chiến ở đâu mà không được? Ta thấy Đế đô rất được. Đám dân thường sâu kiến kia được chết trong trận quyết đấu của chúng ta đó là vinh hạnh của chúng!
Lời nói vừa dứt, tất cả những người có mặt đều biến sắc. Tả Thiên Tứ nói rất nhẹ nhàng, dường như nói một chuyện vô cùng vặt vãnh vậy. Trong mắt hắn, dường như mạng người chẳng có chút giá trị giống như cọng cỏ dại.
Tần Vô Song sắc mặt lạnh lùng:
- Tả Thiên Tứ, nếu ngươi tàn sát thường dân, cấm chế này mà mở thì sẽ không có giới hạn. Trừ phi ngươi muốn Đế quốc Xích Long và Đế quốc Đại La bị xóa tên khỏi bản đồ, nếu không, thì đừng nên nói những lời độc ác như vậy. Điều đó không thể hiện dũng khí hay sự lớn mạnh của ngươi, mà cho thấy ngươi thật ngu xuẩn và biến thái!
Tả Thiên Tứ cười ha ha:
- Mua danh, đây chính là mua danh! Được, Hồng Vân Sơn thì Hồng Vân Sơn. Tinh La Điện các ngươi ra hết lượt hay một chọi một?
- Đối phó với kẻ thù hà tất phải tính toán nhiều, đương nhiên là dốc toàn lực!
Tần Vô Song biết cao thủ cấp Điện chủ trong tình huống này không tiện lên tiếng. Những lời như thế được nói ra từ đệ tử thì sẽ không mất mặt.
Tả Thiên Tứ lạnh lùng nói:
- Được, như thế cũng tiết kiệm được cho ta không ít công. Tốt nhất là lên hết đi!
Nói rồi, hắn cung tay với Đại Thần tông của Cửu Ô Thần Miếu và Chu Đồng:
- Nhị vị có muốn đi xem cho vui không?
- Tả Chưởng môn, oan gia nên giải không nên kết. Ngươi một mình thâm nhập, làm anh hùng đơn độc, việc gì phải khổ vậy?
Chu Đồng thở dài. Tả Thiên Tứ nói:
- Không cần nhiều lời, thắng làm vua thua làm giặc. Chuyện đã thế này Tả mỗ cũng không cần các ngươi cùng đối phó với Tinh La Điện. Các ngươi cũng nên biết điều một chút, đừng có phá đám. Hôm nay ta chẳng nể mặt ai đâu!
Dứt lời, hắn rụt người lại rồi hóa thành một dòng khí lưu hình chim lớn bay về phía trước. Chỉ vài bước nhảy hắn đã đi xa tít, chỉ để lại tiếng nói vọng lại:
- Hồng Vân Sơn, ta chờ các ngươi!
Trác Bất Đàn nói lớn:
- Lão Tứ, Lão Ngũ phụ trách tiếp đón khách, chủ trì mọi việc. Lão Nhị, Lão Tam, cả Vô Song cùng ta đến Hồng Vân Sơn!
Trác Bất Đàn giao phó nhiệm vụ, những người được nhắc đến đều nói:
- Rõ!
Trác Bất Đàn cung tay với Đại Thần tông và Chu Đồng:
- Nhị vị, hôm nay Tả Thiên Tứ nhiều lần khiêu chiến, Tinh La Điện ta đã không thể nhẫn nhịn được nữa. Nếu nhị vị có hứng thú thì mời cùng đi. Nếu không thì ở lại cũng được, ta không miễn cưỡng.
Đại Thần tông vẫn dáng vẻ bình thản nói:
- Chu Cung chủ có hứng thú không?
Chu Đồng nghĩ rồi nói:
- Trận chiến hôm nay có thể sẽ là sự nổi lên của một Đế quốc Thượng phẩm. Chu mỗ muốn xem.
- Được, vậy ta sẽ cùng Chu Cung chủ đi một chuyến.
Đại Thần tông tỏ ra rằng mình không có hứng thú lắm.
Tần Vô Song khẽ cười, nhanh chóng đi trước. Cục diện đã định thì cũng không cần phải khách khí nữa. Hồng Vân Sơn cách Đế đô chỉ vài trăm dặm, đương nhiên không mất nhiều thời gian.
Tần Vô Song rời khỏi Đế đô thì gọi Tử Điện Phần Diệm Thú ra, còn Bao Bao thì không cần vội hóa thành Thần vượn:
- Bao Bao, đợi lát nữa ngươi sẽ là kỳ binh. Tên Tả Thiên Tứ chắc chắn đã là Hư Võ Cảnh thì mới ngông cuồng như vậy. Bất ngờ này phải để Bao Bao ngươi ra tay trị hắn rồi!
Bao Bao rất phấn khích, vò đầu gãi tai:
- Vô Song lão đại, nếu hắn cũng mới lên Hư Võ Cảnh thì chắc chắn ta thắng được hắn.
Tử Điện Phần Diệm Thú hét lên:
- Ta và Bao Bao bao vây hắn, còn Lão Đại dùng Thần Tú Cung. Tuyệt đối không được cho Tả Thiên Tứ hắn cơ hội để thở!
Thực lực của Hư Võ Cảnh cường giả không phải tầm thường, tuyệt đối không được xem thường.

Dưới chân núi Hồng Vân Sơn, Tả Thiên Tứ đứng ở một nơi cao nhìn người Tinh La Điện đến gần. Một, hai, ba, bốn… Tinh La Điện đến tất cả bốn người!
Đúng lúc đang nhìn, trong không khí bỗng nhảy ra một cái bóng khổng lồ, chính là Tử Điện Phần Diệm Thú. Tử Điện Phần Diệm Thú đánh nhau từ trước tới nay chưa bao giờ nói trước điều gì. Nó há mồm phun ngay một ngọn chân hỏa về phía Tả Thiên Tứ.
Tả Thiên Tứ cười lạnh:
- Là con nghiệt súc ngươi lần đó dám chọc tức ta! Hôm nay ta sẽ tiễn ngươi về tây thiên!
Nói rồi, hắn vung tay biến ra vô số thủ ấn bắn tới tấp về Tử Điện Phần Diệm Thú. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tử Điện Phần Diệm Thú co người lại một chút rồi nhảy lên, há mồm bắn ra liền lúc ba ngọn lửa chân hỏa. Ba ngọn lửa trong hư không cuốn lại thành vòng vây lấy Tả Thiên Tứ.
Hắn quát lên:
- Trò vớ vẩn!
Rồi người hắn rung lên, một thanh trường đao màu đỏ rực, mỏng như cánh ve xuất hiện trong tay hắn. Thanh đao cuộn lại rồi chém ra vô số ánh kim quang ra xung quanh.
Ánh kim quang chém tiêu tan hết ánh lửa, lửa tàn dư bắn ra bốn bề thiêu đốt cỏ cây, cả ngọn núi cháy rừng rực.
Đúng lúc đó, Tần Vô Song dùng hết sức kéo cây Thần Tú Cung hét lớn:
- Xem tiễn!
Vút!
Thần Tú Cung bắn ra mũi tên xanh lục, trong hư không là một đạo ánh sáng đem theo khí thế làm người ta thất hồn lạc phách.
Uỳnh! Uy lực của mũi tên cũng khiến ngay chính Tần Vô Song cũng phải kinh ngạc. Một ha hai tháng bế quan hắn cũng cố gắng củng cố cảnh giới và tìm hiểu giao lưu nhiều hơn với Thần Tú Cung. Lúc này dường như trong lòng có sự thấu hiểu lẫn nhau, uy lực của Thần Tú Cung đã khác hẳn trước đây!
Uy lực của mũi tên này không hề kém một cường giả Linh Võ Đại viên mãn khai cung, thậm chí chỉ hơn chứ không có kém.
- Vô Song, tiễn pháp hay lắm!
Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì đuổi tới từ đằng sau, thấy uy lực của mũi tên thì trong lòng cũng phải rúng động. Dù là Trác Bất Đàn hôm đó ở sơn môn Tinh La Điện dùng Thần Tú Cung cũng không đạt được uy lực thế này.
Ngay Tả Thiên Tứ nghe thấy âm thanh xé gió đó, nhìn thấy khí thế đó, da đầu cũng tê dại cả đi:
- Tà môn! Tên Tần Vô Song này non choẹt, sao có thể dùng cây cung này còn bá đạo hơn cả Trác Bất Đàn? Cây cung này rốt cuộc là loại thần vật gì vậy?
Đem theo vô số nghi vấn, Tả Thiên Tứ cuộn mình lại trong hư không biến mất không một dấu vết. Hòa nhập vào hư không, giấu đi thân hình đây cũng là điểm mạnh hơn của Hư Võ Cảnh cường giả so với Linh Võ Cảnh cường giả, cũng là điều chỉ có Hư Võ Cảnh mới làm được. Dùng thủ đoạn này đối phó với Linh Võ Cảnh, có thể nói là bách phát bách trúng.
Tần Vô Song hét:
- Mọi người cẩn thận, đề phòng hắn đánh lén!
Hắn nhắc nhở như vậy kỳ thực là ngầm nhắc nhở Bao Bao đang tiềm phục nắm chắc cơ hội, có thể đánh lén rồi!
Tả Thiên Tứ giấu mình trong hư không, bay nhanh tới chỗ Trác Bất Đàn, đúng lúc đang tới gần bỗng trong lòng lóe lên sự cảnh giác:
- Con khỉ lông vàng đâu?
Đúng lúc hắn đang nghĩ, bống cảm thấy dưới chân có sự uy hiếp chưa từng có. Hoang mang nhưng tâm thần hắn không loạn. Một đạo khí thế bắn phụt lên trời, đồng thời Bao Bao bay lên từ dưới đất, nghiến răng nhìn lên trời.
Chỉ thiếu chút xíu nữa thôi nhưng Tả Thiên Tứ đã kịp phản ứng lại được rồi! Nếu không thì khi Bao Bao xông lên, chỉ cần cắn bừa một cái là có thể cắn chết Tả Thiên Tứ. Dù cắn không chết ngay thì cũng khiến hắn mất một mảng thịt lớn!
Tả Thiên Tứ bay lên lưng chừng trời, Tần Vô Song đứng vững, lại giương cung lên. Mũi tên này có tốc độ như sao băng, khí thế như rồng hổ, khí lưu mạnh mẽ bắn thẳng về phía Tả Thiên Tứ. Mũi tên này lại nắm chuẩn thời cơ tấn công nhằm vào mạng sườn Tả Thiên Tứ.
Trác Bất Đàn và Truân Trung Trì nhìn thấy có cơ hội, binh khí trong tay cũng biến thành cột sáng dài bắn thẳng lên trời.
Tả Thiên Tứ chửi thầm trong đầu. Hắn đã rất cẩn thận rồi, nhưng trong lúc luống cuống vẫn bị đối phương hợp vây. Tử Điện Phần Diệm Thú từ xa chạy về, miệng ngậm mũi tên đầu tiên mà Tần Vô Song bắn ra.
Đây cũng là chiến lược của bọn họ, bất luận lúc nào cũng phải đảm bảo Tần Vô Song có đủ tên bắn đủ để hình thành sức uy hiếp!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất