Ba ngày sau, tám môn Thiên Đế Sơn đúng quy ước, đúng giờ xuất phát.
Thiên Đế Sơn phạm vi hai ba trăm ngàn dặm, tám môn Thiên Đế Sơn ngoài Thiên Đế Môn, đặt địa vị song song cùng cấp, nhưng giữa đôi bên, sự kết giao cũng không tính là nhiều.
Dù sao, vị trí tới trình độ bọn họ rồi, trong đôi bên vẫn là đề phòng có kẻ kết giao quá nhiều. Ngoài Thiên Phạt Sơn Trang cùng Lôi Đình Tông không hề che dấu sự liên minh ra, trong các môn khác, đều không có sự qua lại quá chặt chẽ, ít nhất nhìn từ bên ngoài vào, nhìn không thấy loại xu thế này.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLKẻ dẫn đội bên Tần gia, là Tần Vân Nhiên. Nhìn thì rất là ăn ý, cơ hồ đầu lĩnh nhân vật từng tông môn, đều là kẻ xuất sắc thứ hai bên trong của tông môn mình.
Đương nhiên, những điều này đều đã được đoán trước, đệ nhất cường giả tông môn bình thường dưới tình huống này đều đã tọa trấn sơn môn, rất ít có tình huống xuất hiện ra ngoài.
Tần Vô Song đi theo đội ngũ Tần gia bên này, dọc đường đi cũng không cố ý biểu hiện cái gì. Tần Thái Trùng hiển nhiên đối với Tần Vô Song vô cùng quan tâm săn sóc, đối với tốc độ tỏa sáng của sư đệ vô cùng nhanh, nhưng lại không hề có sự xa lánh, gạt bỏ mà lại càng thêm quan tâm yêu mến, biểu hiện ra trí tuệ vô cùng rộng rãi.
Tần Thái Trùng lấy mình làm gương, khiến mối quan hệ căng thẳng giữa năm tên đệ tử Tần gia lúc trước, dần dần được làm dịu đi. Ban đầu Tần Hạo và Tần Hồng Nhạn cùng Tần Vô Song hoàn toàn xa lạ, không ăn ý gì, dần dần cũng cùng Tần Vô Song trở nên quen thuộc hơn. Sau đó, bọn họ ngạc nhiên phát hiện, Tần Vô Song sư đệ này, rõ ràng ở chung lại vô cùng hòa nhã, căn bản hoàn toàn khác hẳn so với sự tưởng tượng trước đó của bọn chúng.
Tần Chi Trữ vốn cũng không có tham dự vào trong hành động lần đó của Tần Thiếu Hồng, hắn giữ mình trong sạch, cuộc đời bội phục nhất chính là Tần Thái Trùng, hôm nay thấy thực lực Tần Vô Song cũng rất cao như vậy, lại không hề ghen tỵ, ngược lại là hiện lên vài phần khâm phục.
Hắn khâm phục không chỉ riêng thực lực của Tần Vô Song, còn khâm phục sự nhìn xa trông rộng của Tần Vô Song. Ít nhất hắn hiểu biết về thế cục của Thăng Long Pha, là Tần Thái Trùng sư huynh đều không có nghĩ tới, Tần Chi Trữ tự nhiên cũng không có suy nghĩ quá sâu xa mấy cái vấn đề này, sau khi nghe Tần Vô Song vạch trần, cẩn thận ngẫm lại, xác thực lại là đúng như thế.
Theo Hiên Viên Khâu đến Mộng Huyễn Thiên Trì, tuy rằng giữa đôi bên có thông đạo lộ tuyến cố định, nhưng mặc dù như thế, cũng là bôn ba vô cùng xa xôi.
Ước chừng nửa tháng sau, mới đến chỗ giáp ranh địa giới biên giới của Hiên Viên Khâu và Mộng Huyễn Thiên Trì. Giờ phút này đã cách Thiên Đế Sơn xa hai ba trăm ngàn dặm.
Đêm hôm đó, bọn họ ở biên giới của Huyễn Nguyệt Phủ. Đương nhiên, tám môn Thiên Đế Sơn cũng là vô cùng ăn ý, cũng không định phô trương thanh thế, khiến cho các môn phái tu luyện địa phương đại động can qua đến nịnh hót a dua, như vậy ngược lại càng thêm phiền toái.
Huyễn Nguyệt Phủ ở trong bảy mươi hai phủ trong Hiên Viên Khâu, diện tích không tính lớn nhất, nhưng địa hình hẹp dài, lại vô cùng đặc biệt. Sau khi đặt chân tới, Tần Vân Nhiên triệu tập năm đại đệ tử đến phòng riêng của hắn, hiển nhiên là có chút sự tình phải dặn dò.
Năm đại đệ tử sau khi ngồi xuống, Tần Vân Nhiên mới nói:
- Thái Trùng, cảm giác thế nào?
Tần Thái Trùng cười nói:
- Không dối gạt Chưởng môn, đệ tử còn thật là có chút chờ mong. Đây là lần đầu tiên đệ tử đi vào Mộng Huyễn Thiên Trì.
- Các ngươi thì sao?
Ý tưởng của mọi người kỳ thật cũng không khác biệt lắm, cũng biểu đạt ý tứ không khác nhau là bao.
- Mộng Huyễn Thiên Trì, có lẽ là trong số năm đại Cấm địa của Thần, là địa phương tương đối bình yên nhất. Tông môn bên trong Mộng Huyễn Thiên Trì, rất ít điểm giống các Cấm địa của Thần khác, chém giết lẫn nhau. Nhưng điều này thực không có nghĩa là Mộng Huyễn Thiên Trì là một nơi có thể ra vào tự nhiên.
Tần Vân Nhiên khẩu khí thập phần chân thật:
- Mộng Huyễn Thiên Trì này, kỳ thật vô cùng có tính bài ngoại. Nhất là đối với Hiên Viên Khâu cùng Cực Bắc Tuyết Vực.
Tần Vô Song có chút kỳ quái, hắn nhớ rõ, Mộng Huyễn Thiên Trì cùng Hiên Viên Khâu và Cực Bắc Tuyết Vực, cũng đều là Cấm địa của Thần mà tu luyện giả nhân loại nắm quyền chủ đạo, đôi bên qua lại càng nhiều mới đúng.
Thiên Hỏa Nam Cương nửa nhân loại, nửa linh thú, Vô Tận Đông Hải thì Thú Tộc là chúa tể, đây là tổng thể tình huống của năm đại Cấm địa của Thần. Tần Vô Song trước đó không lâu còn nghe hai Tam Chưởng môn nhắc qua cái này.
Vì sao Nhị Chưởng môn lúc này lại nói như vậy?
- Các ngươi nhất định nghĩ thấy rất kỳ quái phải không, Mộng Huyễn Thiên Trì cũng là địa phương mà tu luyện giả nhân loại là chúa tể, cùng Hiên Viên Khâu và Cực Bắc Tuyết Vực sẽ không quá mức bài xích chứ? Phải không?
Tần Vân Nhiên mỉm cười hỏi.
Tần Vô Song nói:
- Nhị Chưởng môn, trong này hay là cũng có điển cố gì hay sao?
Tần Vân Nhiên thở dài:
- Kỳ thật cũng không có điển cố gì, nói trắng ra là, chính là ân oán tình cừu. Mộng Huyễn Thiên Trì là trong năm đại Cấm địa của Thần, là Cấm địa của Thần duy nhất mà chúa tể là nữ nhân. Ở Mộng Huyễn Thiên Trì, trong các tông môn, cơ hồ đều là nữ nhân làm chúa tể. Mặc dù thế lực Đồ Đằng là Côn Lôn Tiên Tông, cũng có quá phân nửa tu luyện giả, đều là nữ tu luyện giả.
- Nhị Chưởng môn, sao lại trở thành vậy? Chẳng lẻ địa giới của Mộng Huyễn Thiên Trì, đối với nữ tu luyện giả tu luyện càng có lợi sao? Mới dẫn đến loại cục diện âm thịnh dương suy?
Tần Hạo nhịn không được hỏi.
Thời điểm bình thường, bọn họ cũng ở Thiên Đế Sơn Hiên Viên Khâu tu luyện, rất ít hiểu biết điển cố các Cấm địa của Thần khác, lúc này nghe được Nhị Chưởng môn nói vậy, tất cả mọi người đều là hứng thú dạt dào.
- Chuyện này kỳ thật liên quan không lớn với chuyện địa giới, tương truyền tại thời Thái cổ, truyền thuyết nói rằng Mộng Huyễn Thiên Trì là nơi mà Tây Vương Mẫu sinh ra, bởi vậy, nơi đây có truyền thống thịnh hành nữ tu luyện giả làm chúa tể. Mãi vẫn luôn truyền thừa xuống đến bây giờ, trở thành vận mệnh ngày hôm nay.
Đối với mấy điển cố này, đám đệ tử thế hệ tuổi trẻ vốn biết đến rất ít.
Tần Vô Song nghe được chuyện thần thoại, có chút say mê hỏi:
- Nhị Chưởng môn, câu chuyện từ thời đại thần thoại kia nếu như thật sự tồn tại, Tây Vương Mẫu giờ phút này, lại là ở nơi nào? Không phải nói, Thần đạo cường giả, trên lý luận là thân bất tử hay sao?
Tần Vân Nhiên cười nói:
- Vấn đề này hỏi rất hay. Thời đại thần thoại, đây là một điều bí ẩn. Đối với Đại lục Thiên Huyền mà nói, tuyệt đối là một câu hỏi không hề có đáp án. Tương truyền, Đồ Đằng Tộc hiện tại, đều là hậu đại Thần tộc của thời đại thần thoại. Thời đại thần thoại, Chư Thần nổi dậy, tranh giành thiên hạ… Luôn là thời đại hoàng kim của Đại lục Thiên Huyền. Chỉ có điều, cái thời đại kia quá mức lâu dài rồi, hôm nay chỉ có thể từ một ít dấu vết lưu truyền lại mà phỏng đoán, càng không có điển tịch nào ghi lại cụ thể. Có lẽ có, nhưng mà những tông môn của tám môn Thiên Đế Sơn này, lại căn bản không biết…
- Chẳng lẻ Đồ Đằng Tộc lưu giữ mấy cái tư liệu này? Không phải nói, Tần gia chúng ta cũng là tông môn truyền thừa từ thời đại Thái cổ sao chứ…
- Thời đại Thái cổ, quá lâu rồi. Mấy chục vạn năm, thậm chí mấy trăm vạn năm. Truyền thừa Tần gia, cũng cùng lắm là không đến mười vạn năm. Cách thời đại thần thoại thực sự, còn rất xa xôi! Chỉ là, tám môn Thiên Đế Sơn, cũng chỉ có Vân gia cùng Tân gia, và Tần gia chúng ta mới có truyền thừa lâu dài như thế. Năm môn khác, chỉ sợ ngay cả truyền thừa ba vạn năm cũng không có…
Tần Vân Nhiên nói đến lịch sử, vẫn là thập phần tự hào.
Tần Thái Trùng sang sảng cười nói:
- Tất cả vị trí Thiên Đế, bình thường đều là ba nhà này nắm giữ. Nhị Chưởng môn, Đồ Đằng Tộc kia đích thực quá thần bí, thực lực của bọn họ, rốt cuộc mạnh bao nhiêu…
Vấn đề này, tất cả mọi người đều là thập phần quan tâm. Đồ Đằng Tộc, thần bí như thế, cho nên tất cả mọi người đều là hiểu biết không nhiều lắm, nhân dịp cơ hội này, cũng muốn nghe được một chút thông tin gì đó.
Nào biết Tần Vân Nhiên cũng thập phần lưu manh, cười nói:
- Các ngươi đừng nhìn ta, vấn đề này, e là chỉ có Đại Chưởng môn mới có thể trả lời được. Chỉ có Thiên Đế Môn, mới có tư cách giao tiếp cùng Hiên Viên Tộc. Tần gia chúng ta rời vị trí Thiên Đế cũng đã lâu, mãi tới nay Tân gia liên tục ngồi vững. Thời điểm Tần gia chúng ta nắm vị trí Thiên Đế Môn, ta cùng Tam Chưởng môn cũng chưa sinh ra đâu. Đại Chưởng môn khi đó chỉ sợ cũng chỉ là đệ tử trẻ tuổi mà thôi…
Tần Thái Trùng cười nói:
- Đại Chưởng môn cùng Hiên Viên Tộc thần bí giống hệt nhau, ta đến bây giờ, cũng chỉ biết là có Đại Chưởng môn, cho tới bây giờ chưa từng thấy qua…
- Bình thường, Đại Chưởng môn bế quan đã hơn hai trăm năm. Hơn nữa trước khi hắn bế quan từng nói qua, lâu nhất có thể sẽ bế quan năm trăm năm, nếu thuận lợi, hắn sẽ tại trước đại hội mười bảy năm sau của Thiên Đế Sơn sẽ xuất quan. Nếu không thuận lợi, mọi người liền chuẩn bị tinh thần chờ đợi dài dài đi.
Năm trăm năm…
Lời này vừa nói ra, khiến bọn người Tần Vô Song hai mặt nhìn nhau. Trong số bọn họ, Tần Thái Trùng tuổi lớn nhất, cũng chưa quá trăm tuổi. Cũng là nói, thời điểm Đại Chưởng môn bế quan, đám đệ tử bọn họ căn bản cũng chưa được sinh ra.
Tần Hạo cười nói:
- Nhị Chưởng môn, kỳ thật chúng ta cũng rất muốn biết cảnh giới Thần đạo rốt cuộc là như thế nào…
- Cảnh giới Thần đạo…
Tần Vân Nhiên khẩu khí thản nhiên:
- Nói trắng ra chính là luyện hóa thân thể, thành tựu thần hồn. Thân thể Thần đạo cường giả, đều là Thần đạo kim thân. Vũ khí phi Thần đạo, căn bản không có tính sát thương đối với Thần đạo cường giả. Còn Thần đạo cường giả cường đại nhất còn không phải thân thể mà là thần hồn, Thần đạo cường giả cường đại, thậm chí có thể trực tiếp dùng thần hồn mà giết người, một ý niệm trong lúc đó, liền có thể điều động nguyên tố thiên địa, công kích đối thủ…
- Lợi hại vậy!
Bọn người Tần Hạo không khỏi giật mình.
- Muốn thử không…
Tần Vân Nhiên giống như cười chế nhạo hỏi.
Tần Hạo ôm ôm lấy đầu:
- Vẫn là quên đi. Hắc hắc…
Tần Vô Song lại hỏi:
- Nhị Chưởng môn, dưới cảnh giới Thần đạo, chúng ta cũng rất rõ ràng. Nhưng là cảnh giới Thần đạo, lại là phân chia như thế nào? Đệ tử vẫn luôn không biết, vẫn mời Chưởng môn giải thích nghi hoặc…
Những người khác kỳ thật cũng không biết như vậy, bình thường mà nói, cảnh giới Thần đạo phải đạt tới Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, mới có thể chậm rãi tiếp xúc. Trước khi đạt tới cảnh giới đó, bình thường đều là không cần thiết phải hiểu.
- Các ngươi đều muốn nghe?
Tần Vân Nhiên liếc mắt ngắm mọi người, thấy tất cả mọi người gật đầu, Tần Vân Nhiên cười nói:
- Ta đây liền nói cho các ngươi vậy. Chẳng qua các ngươi cũng đừng cuồng dại vọng tưởng, nghe xong lúc sau ngủ không được yên giấc. Hiện tại tu vi các ngươi, cách cảnh giới Thần đạo còn rất xa. Từng bước từng bước mà tiến đến. Mong xa ngóng gần, vốn không có khả năng thành tựu Thần đạo. Tôn giả Tri Hòe tu vi cao bao nhiêu chứ? Hắn tại vì sao không tiến vào được cảnh giới Thần đạo, chính là nghĩ đến quá nhiều, ý niệm trong đầu quá loạn. cảnh giới Thần đạo đối với cảnh giới nguyên thần yêu cầu thập phần cao. Nếu ý niệm trong đầu không tinh khiết, trong lòng có tâm ma, tuyệt đối không thể đột phá cảnh giới Thần đạo. Tìm hiểu Thần đạo, cùng lúc chính là chiến đấu cùng với hàng rào chướng ngại của tu luyện, nói cách khác, cũng là đối khác cùng với tâm ma của chính mình. Ngộ chính là ngộ, không ngộ chính là không ngộ, làm giả không được.
Tần Vô Song có chút suy nghĩ đem những lời này ghi tạc trong lòng. Hắn biết, bản thân khiêu chiến cảnh giới Thần đạo là khẳng định có đầy đủ tiềm lực, nhưng những lời này của Nhị Chưởng môn, không thể nghi ngờ sẽ giuớ hắn ít đi đường vòng một chút.
- Cảnh giới Thần đạo, đồng dạng chia ra làm bốn đại cảnh giới! Ngưng Thần, Hóa Thần, Chân Thần cùng với Thiên Thần…
Khẩu khí của Tần Vân Nhiên lần đầu tiên trịnh trọng trang nghiêm như thế:
- Đại đa số Thần đạo, cũng chính là ở trên cấp bậc Ngưng Thần Đạo, bao gồm cả ta, cách cảnh giới Hóa Thần Đạo, cũng còn có một kiếp xa…