Ba hòn đảo của tầng đầu tiên có thể nói là không có nhiều sóng gió. Trừ những tuyển thủ tham gia cho đủ quân số thì những người khá đều đã vào vòng sau, cũng chính là từ đảo số bốn đến số sáu. Đến tầng này thì độ khó tăng lên rất nhiều.
Theo suy đoán của bên tổ chức thì ở tầng thứ hai này, ít nhất sẽ có hai phần ba số người bị loiạ. Số tuyển thủ vào được tầng thứ ba sẽ không vượt quá hai mươi lăm người!
Ba hòn đảo từ bảy đến chín của tầng thứ ba sẽ là chiến trường khốc liệt nhất, rất có khả năng tầng này sẽ quyết định được thắng bại cao thấp.
Ở hòn đảo số ba, Tần Vô Song cũng không gặp phải nguy hiểm gì. Trong thời gian một tháng cũng nâng cao được nhiều nhận thức về tu luyện.
Chuẩn bị kỹ thì công việc sẽ được tiến hành thuận lợi, Tần Vô Song cảm thấy những gì lãnh hội được trong một tháng vừa rồi rất có ích cho con đường tu luyện sau này.
Thời gian ở ba hòn đảo tầng thứ hai đều là hai mươi ngày, cũng có nghĩa là tất cả mất hai tháng. Ở tầng này các tuyển thủ vẫn là ai làm việc người nấy, không được tấn công lẫn nhau. Vì thế giữa các tuyển thủ vẫn trời yên bể lặng, không có gì khác thường cả.
Hai mươi ngày đầu tiên qua đi. Những người không tham gia thi đấu đều tập trung ở bên cạnh Mộng Huyễn Thiên Trì. Ngày nào cũng đến với sự mong đợi và lo lắng.
Mong đợi, đương nhiên là mong người của tông môn mình có thể đi đến trạm cuối cùng! Còn lo lắng, cũng đương nhiên là lo lắng người của tông môn mình không bị loại.
- Nhị Chưởng môn, hôm nay là kết thúc hòn đảo số bốn. Ba đảo trước loại hơn hai mươi người, lần này có lẽ số người bị loại sẽ lên đến bốn mươi ấy nhỉ?
Tần Hạo cười.
Tần Vân Nhiên gật đầu:
- Giữa hai tầng chắc chắn độ khó sẽ rất chênh lệch, số người bị loại có lẽ cũng rất nhiều.
- Đại sư huynh và Vô Song sư đệ tạm thời chắc chắn không cần lo lắng.
Tần Chi Trữ rất có lòng tin, hắn không hề lo cho Tần Thái Trùng và Tần Vô Song ở hòn đảo số bốn này.
Đang nói, những đệ tử bị loại đã được đưa về Truyền Tống Trận, ai nấy cũng mặt mày ủ dột đi ra. Hòn đảo số bốn quả nhiên đã loại hơn mười người.
Cộng tất cả, bảy mươi bốn người nay đã có bốn mươi hai người bị loại. Cũng có nghĩa là, sau hòn đảo thứ tư đã có một nửa số tuyển thủ dừng cuộc chơi.
- Ha ha, nhìn kìa, đó không phải là Yến Thất của Thiên Phạt Sơn Trang sao? Ha ha, còn cả Lôi Cổn của Lôi Đình Tông nữa!
Tần Hồng Nhạn cười:
- Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông thật là chẳng ra gì! Đã bị loại rồi kìa. Ủa, đó không phải Tân Vô Phong sao? Hắn cũng bị đá khỏi cuộc rồi sao?
- Đúng là vậy!
Tần Hạo nhìn thấy cũng kêu lên:
- Thiên Đế Sơn không phải rất giỏi sao? Hắc hắc, đã bị loại rồi, kém cỏi quá!
Tần Chi Trữ tuy cảm thấy được hả giận nhưng cũng chỉ cười nhạt không nói gì, trong lòng lại nghĩ, nếu không có Vô Song sư đệ, ta đi thì có lẽ cũng bị loại ở lượt này. Thiên phú và thực lực của tên Tân Vô Phong không hề kém ta…
Ở trận đài, trên một tấm bia đá khổng lồ không ngừng hiện lên danh sách những người tham gia, nhưng người bị loại tên đều thành màu đỏ, còn những người vẫn trụ vững thì màu xanh.
Tất cả các tông môn đều ngẩng đầu nhìn lên tấm bia đá xem ba mươi hai người còn lại là những ai.
Có tất cả ba mươi bảy tông môn, bên trong chỉ còn lại ba mươi hai ngươi, hơn nữa có một tông môn đã bị loại cả hai người. Như vậy là có nghĩa là có một vài tông môn đã bị loại cả hai tuyển thủ. Mà trong ba mươi hai người này, đồng môn là rất hiếm.
- Oa, có sáu thế lực vẫn còn đủ hai người. Hai mươi người kia là hai mươi thế lực còn lại!
- Lợi hại thật, là sáu thế lực nào vậy, chắc chắc là tông môn hàng đầu đúng không?
- Chắc chắn là có Thiên Sơn Phái của Cực Bắc Tuyết Vực!
- Thế thì chắc chắn có Đại Quang Minh Vực của Thiên Hỏa Nam Cương!
- Có lẽ cũng có Bàn Long Tộc của Vô Tận Đông Hải!
Những giọng nói này khẩu khí đều rất khẳng định.
- Thiên Đế Môn của Hiên Viên Khâu chắc cũng có trong đó chứ?
Giọng nói này thì có phần không tự tin, quả nhiên, lời vừa nói ra đã bị người bên cạnh gạt đi.
- Vị nhân huynh đây, xem ra nhãn thần của huynh không tốt lắm thì phải. Tân gia của Thiên Đế Môn vừa rồi đã có một người bị loại rồi.
- Ồ, vậy sao? Ta không để ý. Thiên Đế Môn cũng không được, lẽ nào Hiên Viên Khâu không có thế lực nào còn đủ cả hai tuyển thủ sao?
- Sao lại không có, Hiên Viên Khâu người ta có tận hai thế lực đó!
- Cái gì, hai ư?
- Lại còn không phải sao? Trong danh sách bị loại huynh có thấy tên của Tần gia và Vân gia không?
- Ồ, đúng là không nhìn thấy.
Những người này ta một câu ngươi một câu, chỉ chỉ trỏ trỏ tâm trạng đều rất phức tạp, tiếc nuối có, phấn khích có, vui mừng trước sự đau khổ của người khác có, than vắn thở dài cũng có.
Tần Hồng Nhạn cảm thán:
- Xem ra Vân gia cũng không tệ, cả hai tuyển thủ đều chưa bị loại. Nhưng ta vẫn tin tưởng vào Thái Trùng sư huynh và Vô Song sư đệ!
- Ừm, đó là đương nhiên. Ta đoán cuối cùng nhất định cả hai người họ đều vào mười hạng đầu người!
Tần Hạo cũng tràn trề tự tin. Lời nói đó thốt ra đương nhiên không tránh được vô số những ánh mắt hồ nghi.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Tần Hạo cười hắc hắc, cũng không cảm thấy chột dạ, nhếch mép cười liếc nhìn về phía Tân gia.
Tất cả tuyển thủ chưa bị loại đều tập trung ở hòn đảo thứ năm bất đầu nỗ lực vì vị trí trong mười hạng đầu!
Bên Tần gia, Tần Thái Trùng thực lực mạnh nhưng cũng bị chịu vài thua thiệt ở hòn đảo thứ năm này, nhưng cũng không phải là nguy hiểm gì lớn.
Có lẽ là Tần Vô Song là số ít những người gần như không cảm thấy chút áp lực nào, vì Tần Vô Song đã triệu hồi linh thú Hư Võ Đại viên mãn làm hộ pháp.
Có ba linh thú Hư Võ Đại viên mãn đương nhiên Tần Vô Song không cần phải lo lắng nhiều, trong thời gian hai mươi ngày vẫn toàn tâm toàn ý tu luyện.
- Phá toái hư không, Hình Thần Câu Diệu, Dữ Đạo Hợp Chân. Mười hai chữ này thật truyền thần. Hình Thần Câu Diệu, Dữ Đạo Hợp Chân. Hắc hắc.
Tần Vô Song nhớ lại lần đầu biết đến thực lực Kỳ Diệu Huyền Cảnh, chính là năm đó gặp Mộ Dung Thiên Cực, cũng là nhạc phụ đại nhân tương lai, ở Kê Quan Sơn. Gần như hoàn toàn bỏ qua quy tắc không gian, phá toái hư không, chớp mắt đã đánh đến trước mặt hắn.
Đương nhiên đó không phải hoàn toàn bỏ qua quy tắc không gian mà chỉ là tận dụng tốt cảnh giới của bản thân, khéo léo tránh được quy tắc không gian, thậm chí là vượt qua nó.
Đúng như Mộ Dung Thiên Cực nói, Thần đạo cường giả đến một trình độ nhất định có thể vượt qua quy tắc nhưng không thể sáng tạo ra quy tắc!
Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cường giả như Mộ Dung Thiên Cực nhiều nhất cũng chỉ ở bên cạnh, khéo léo tránh mà thôi. Muốn vượt lên quy tắc thì tu vi của Mộ Dung Thiên Cực vẫn chưa đủ. Ít nhất cũng phải là cảnh giới Thần đạo mới có thể vượt lên trên quy tắc. Cũng giống như Thần hồn bất tử vượt lên trên quy tắc sinh tử vậy.
Tần Vô Song ngẫm nghĩ, Kỳ Diệu Huyền Cảnh và Vô thượng Thần đạo quả nhiên là có quan hệ mật thiết với nhau, nhưng bản chất lại có sự khác biệt căn bản.
Kỳ Diệu Huyền Cảnh chỉ có thể nói là đang trên con đường Thần đạo. Những năng lực và thần thông vô thượng mà cảnh giới Thần đạo có thì Kỳ Diệu Huyền Cảnh chưa chắc đã có.
- Nay ta là Hư Võ Đại viên mãn, cần phải lãnh hội quy tắc, mở ra một con đường trong trời đất, phá toái hư không, lãnh hội pháp tắc không gian, Dữ Đạo Hợp Chân. Đúng thế, chính là như thế…
Thần thức của Tần Vô Song rung động mạnh, dường như nắm lấy một tia linh quang.
- Mở ra thông đạo, phá toái hư không.
Cánh tay khẽ giơ lên, bàn tay chém mạnh xuống, vút, hư không xuất hiện một đường vân sóng mãnh liệt.
- Không được, chưa đủ!
Tần Vô Song lắc đầu, làm lại, vẫn chưa đủ!
Tần Vô Song lắc lắc đầu, mắt trừng lên, dường như nắm bắt được một chút linh cảm, nhưng hình như cũng không phải chính xác lắm, bàn tay như thanh đao chém liên tiếp.
Cứ thế chém hàng nghìn nhát, Tần Vô Song cứ cảm thấy vẫn có một bức tường chắn nào đó, dường như mình vẫn chưa lãnh hội được.
- Là gì nhỉ?
Tần Vô Song có chút nghi vấn, hắn có một dự cảm, nếu như có thể phá vỡ bức tường này thì thậm chí có hy vọng đột phá ngay, phá toái hư không, thật sự trở thành Kỳ Diệu Huyền Cảnh!
Kỳ Diệu Huyền Cảnh là một chiếc cầu nối, là con đường dẫn đến cảnh cửa lớn Thần đạo!
Hòn đảo thứ năm, độ khó đã không còn nhỏ nữa, nhưng số người bị loại lần này lại ít hơn hòn đảo thứ tư.
Hai mươi ngày qua đi chỉ có bảy người bị loại vì nhiều nguyên nhân khác nhau.
Đến lúc này thì may mắn đã là một thành phần rất nhỏ, thực lực bắt đầu chiếm vị trí chủ yếu. Người có thực lực mạnh thì dù gặp phải nguy hiểm gì cũng có thể ứng phó, còn những người thực lực yếu, trong trường hợp đột phát thì khó tránh khỏi lực bất tòng tâm, chỉ đành khởi động Ngọc bài Truyền tống.
Ba mươi hai người trừ đi bảy người bị loại ở hòn đảo thứ năm, vậy là chỉ còn hai mươi lăm người. Đến hòn đảo thứ sáu chỉ còn lại có hai mươi lăm người!
Mà lần này, sáu thế lực còn đủ hai tuyển thủ lúc trước đã có hai thế lực bị loại mất một người. Như vậy, trong hai mươi lăm người chỉ còn bốn thế lực đến giờ vẫn bảo toàn được cả hai tuyển thủ, là Tần gia Thiên Đế Sơn từ Hiên Viên Khâu, Thiên Sơn Phái từ Cực Bắc Tuyết Vực, Đại Quang Minh Vực từ Thiên Hỏa Nam Cương và Bàn Long Tộc từ Vô Tận Đông Hải.
Sáu đại Đạo Trường của Mộng Huyễn Thiên Trì đã có không còn tông môn nào giữ được cả hai tuyển thủ nữa. Vân Trung Hạc của Vân gia trên hòn đảo này đáng tiếc đã bị loại.
Thương Dạ của Bàn Long Tộc cũng ủ ê rời khỏi cuộc, còn Tô Mật vẫn tiếp tục. Nhưng Thương Dạ cũng không tự ty. Với tu vi của hắn, xuất thân từ các quốc gia nhân loại dưới tầng chót, được tham dự ngày hội lớn này đã rất mãn nguyện rồi. Lần này bị loại cũng kích thích hắn nỗ lực hơn nữa.
Thương Dạ được biết Tần Vô Song vẫn còn trong cuộc thì cũng mừng cho Tần Vô Song. Ngoài Tô Mật ra hắn lại có một đối tượng để ủng hộ nữa rồi.
Còn Tần Vô Song lúc này đã ở hòn đảo thứ sáu bắt đầu tìm nơi tu luyện cho mình.
Hắn biết có lẽ đây cũng là những ngày yên tĩnh cuối cùng, qua hòn đảo này chính là tầng thứ ba, vào hòn đảo thứ bảy, các tuyển thủ có thể tấn công lẫn nhau, như vậy thì muốn yên tĩnh tu luyện cũng không thể nữa rồi!