Trong sơn cốc bên ngoài Thần Khí Chi Môn, Thiên Huyền Thất Tử lại tụ tập với nhau một lần nữa. Hoa Tập Nguyệt và Xích Hằng Vũ xuất quân bất lợi, tin này làm Thiên Huyền Thất Tử đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, tụ họp lại một chỗ bàn kế sách.
Hoa Tập Nguyệt xuất đầu chiến đấu cùng Kim Ô Mẫu Hoàng, người trong cuộc u mê, nên không nói gì nhiều. Xích Hằng Vũ trước sau ở trong chỗ tối quan sát thì lại vô cùng sáng suốt, đem sự việc lúc đó kể lại rành mạch.
Mọi người nghe xong đều sắc mặt nghiêm trọng.
Lý Bố Y trầm ngâm nói:
- Lão Ngũ, Lão Lục, các ngươi chắc chắn đó là Kim Ô Thú chứ?
- Đại sư huynh, Kim Ô Thú là chắc chắn không còn nghi ngờ gì nữa. Tuy nhiên so với con kia, thì con này mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa, bất kể là thân hình hay khí thế đều có một cỗ áp lực ghê người. Nó cứ luôn miệng nói mình là lão nương, còn nói con Kim Ô Thú bị Đại sư huynh giết kia là con của nó.
Lý Bố Y lẩm bẩm nói:
- Thế thì đúng rồi, nhất định là như thế. Con Kim Ô Thú kia, nhất định là Mẫu Hoàng. Kim Ô Mẫu Hoàng!
- Đại sư huynh, cái gì là Kim Ô Mẫu Hoàng?
- Trong Thú Tộc, rất nhiều tộc đều có Mẫu Hoàng. Mẫu Hoàng thông thường là người mạnh nhất trong một tộc đàn, cũng là vương giả trong đó. Ta hiểu rồi, Kim Ô Thú thời Thái cổ, và con lần trước nữa, đều là do Mẫu Hoàng sinh ra.
Lý Bố Y giật mình hiểu ra:
- Ta nói Kim Ô Thú làm sao có thể sống lại, xem ra không phải là sống lại, mà là một tổ Kim Ô Thú, mượn danh sống lại mà thôi!
Một lời làm tỉnh người trong mộng, sáu người Thiên Huyền Thất Tử còn lại đều giật mình hiểu ra.
- Đại sư huynh, xem ra đúng là như vậy!
- Đại sư huynh, Kim Ô Mẫu Hoàng kia chắc chắn là thủ lãnh của các thế lực nằm vùng Dị tộc, không ngờ có cả Chủ Thần Khí. Xem ra, mấy chúng ra đều không phải là đối thủ của nó, chỉ có Đại sư huynh mới có thể chiến đấu với hắn.
Lý Bố Y sắc mặt không chút sợ hãi, khẽ cười:
- Các ngươi cũng đừng lo lắng quá, Kim Ô Mẫu Hoàng kia xuất hiện, ta ngược lại cảm thấy tốt hơn là không xuất hiện. Trước đây, chúng ta luôn lo sợ mơ hồ, không biết đằng sau còn bao nhiêu kẻ giấu mặt. Bây giờ Kim Ô Mẫu Hoàng kia lộ mặt ra, đã đem các quân át chủ bài của chúng đều lật hết lên rồi. Chúng ta kiên nhẫn đợi một chút, thời cơ chín muồi rồi, trực tiếp giết đến Thương Cốc. Tổ của Kim Ô Thú chắc chắn vẫn còn các Kim Ô Thú khác, không thể cho chúng cơ hội lớn lên làm loạn.
- Đại sư huynh, vậy phải đợi đến khi nào?
Hoa Tập Nguyệt không đợi được hỏi, bị thua thiệt về tay Kim Ô Mẫu Hoàng, Hoa Tập Nguyệt đầy một bụng lửa giận.
- Ít nhất phải đợi đến khi Thần Khí Chi Môn kết thúc. Lão Ngũ, không cần nóng vội, Kim Ô Mẫu Hoàng tuy lợi hại, nhưng dưới quy tắc của Đại lục Thiên Huyền, nó cũng không thể có đột phá gì nữa.
Đây quả là sự thực, bất kể là ai, dưới quy tắc chung của Tinh Hà Kết Giới, đều sẽ giống nhau, không có ngoại lệ nào hết. Ai cũng đừng hòng có được đột phá nào khác!
Ở dưới Thiên Thần Đạo, tiềm lực ngươi đủ thì tùy ngươi tiến lên thế nào cũng được, nhưng đừng mơ đột phá Thiên Thần Đạo. Đột phá Thiên Thần Đạo, không có cửa!
Một khi Lý Bố Y đã nói, những người khác không thể nào phản bác, mà sự thực cũng chứng minh, biện pháp tốt nhất trước mắt, chính là chờ đợi.
- Kim Ô Mẫu Hoàng kia, khi cục diện vẫn chưa sáng tỏ, cũng nhất định không dám khinh cử vọng động. Chúng ta kiêng kỵ Kim Ô Thú, Kim Ô Thú cũng phải kiêng kỵ chúng ta. Chúng ta có Thần Khí Chi Môn, lại đều là Thiên Thần Đạo cường giả, cái này đã đủ cho nó lo lắng một phen rồi.
Lý Bố Y quả thực bình tĩnh, thời khắc mấu chốt, thể hiện ra khí độ của Lão Đại, nói:
- Cho dù hắn có muốn tới làm loạn, có Thiên Huyền Thất Tử chúng ta ở đây, hắn cũng chỉ tự chuốc khổ vào thân!
- Đúng! Có Đại sư huynh kiềm chế hắn, mấy người chúng ta ở ngoài hỗ trợ, không đánh dập đầu hắn mới lạ.
Lý Dật Phong cười lên:
- Bảy kiện Chủ Thần Khí, Kim Ô Thú mà biết, nhất định sẽ sợ tè cả ra quần, ha ha!
- Tam ca, Kim Ô Thú hình như không mặc quần?
Miêu Húc phong tình vô hạn, liếc mắt nhìn Lý Dật Phong một cái. Vợ yêu đã mở miệng, Lý Dật Phong ngượng ngùng cười, lập tức câm miệng.
- Được rồi, trong thời gian này mọi người tăng cường đề phòng, đừng để Kim Ô Thú kia thừa cơ lợi dụng.
Lý Bố Y cuối cùng nói.
Lại nói về Đệ thất hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận, Tần Vô Song cùng Bao Bao hai người đang tranh thủ từng giây từng phút, luyện tập quên mình.
Tu luyện tại nơi này, căn bản không cần có người hộ pháp. Đệ thất hoàn trận pháp này là an toàn nhất, cũng là đáng tin cậy nhất, không thể nào có người ngoài xông vào.
Lần này, Tần Vô Song có tám tháng thời gian để tu luyện. Lấy tỷ lệ một ngày thành một trăm ngày để tính, tám tháng chính là tám trăm tháng, tương đương với sáu bảy chục năm thời gian.
Đối với Tần Vô Song mà nói, sáu bảy chục năm thời gian, đủ để phát sinh rất nhiều chuyện. Từ khi hắn xuất đạo đến nay cũng chưa tới sáu bảy chục năm!
Tuy nhiên, cảnh giới Chân Thần Đạo, càng lên cao càng khó khăn. Tần Vô Song tuy đã dứt tỏ hoàn toàn tạp niệm, toàn tâm tu luyện, nhưng tốc độ vẫn không thể nhanh như trước.
Cũng may, trong trận pháp này có một điều tốt, chính là nguồn thần lực miên man bất tận, căn bản là dùng không hết. Cho dù hai người tiêu xài thế nào, linh lực thủy chung đều thập phần nồng đậm.
Tần Vô Song một mặt tu luyện Thần hồn, một mặt tu luyện Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn, môn thần thông này Tần Vô Song đã bắt đầu tu luyền tầng thứ tư rồi.
Hiện nay, Tần Vô Song liền một lúc tu luyện cả Ngũ Hành Thần đạo Tinh Phách, sử dùng vô cùng thuần thục. Huyền ảo của tầng thứ tư cũng dần dần nắm được.
Còn Bao Bao, huyết mạch của Thái cổ Thần Vượn, ở trong Đệ thất hoàn trận pháp này cũng có chút tác dụng, không ngờ liên tục đạt được đột phá.
Đặc biệt là Càn Khôn Nhất Khí Côn, dưới sự luyện hóa của hắn, đã ngày càng hoàn thiện, sắp có thể phát huy một mười phần uy lực rồi.
Càn Khôn Nhất Khí Côn là thần binh của Chân Thần Đạo sáu kiếp, đối với Bao Bao mà nói, có thể coi như đo người mà làm, cho dù hắn sau này có thể đột phá lên Chân Thần Đạo đỉnh phong, Càn Khôn Nhất Khí Côn này cũng không bao giờ lỗi thời.
Trừ phi có một ngày Bao Bao tiến vào Khí Trùng Tinh Hà, nếu không Càn Khôn Nhất Khí Côn này vĩnh viễn không bao giờ lỗi thời.
Thời gian tám tháng không hề ngắn, nhưng do bọn họ toàn tâm tu luyện, chỉ cảm thấy tám tháng này, trôi đi trong nháy mắt.
Ngày này, Bao Bao múa Càn Khôn Nhất Khí Côn, giống như yêu ma hò hét trong đại sảnh, thập phần hưng phần.
Hắn đương nhiên có lý do để hưng phấn.
Thời gian tám tháng, ở bên ngoài đại khái là hơn sáu mươi năm, hắn không ngờ liên tục đột phá ba kiếp trong cảnh giới Chân Thần Đạo, trực tiếp đột phá lên Chân Thần Đạo năm kiếp.
- Hắc hắc! Lão Đại, tiếp một côn của ta!
Bao Bao rống to một tiếng, giương Càn Khôn Nhất Khí Côn lên, giống như yêu ma lao tới.
Kim quang mãnh liệt, cả hư không đều là côn ảnh của Bao Bao, bắn ra vô số kim quang, tiếng côn kêu lên tựa tiếng sấm cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.
Tần Vô Song ha ha cười to:
- Đánh khá lắm!
Tám tháng này, Tần Vô Song tuy không có tốc độ tiến bộ kinh người như Bao Bao, những cũng liên tục tăng lên hai cấp, lên Thiên Thần Đạo bảy kiếp.
Tần Vô Song cũng không sờ đến ba kiện vũ khí của Thiên Thần Đạo chín kiếp, mà dùng tay không, tránh phải tránh trái, tránh né rừng côn ảnh.
Bao Bao kêu lên:
- Lão Đại, không dùng vũ khí sao?
Tần Vô Song hắc hắc cười:
- Bao Bao, ta dùng vũ khí, chỉ sợ ngươi ngăn không được!
Bao Bao rống ro:
- Lão Đại, đừng có xem thường ta!
Càn Khôn Nhất Khí Côn vũ động, bốn phương tám hướng đều là côn ảnh, hóa thành vô số đạo quang hoa không ngừng đập tới. Tần Vô Song hai tay áo vung lên, những đạo quang hoa kia đập tới, đều bị lưu quang của tay áo quét đi sạch sẽ.
Bay ra tứ phía, đập vào tường của bốn phía, bị những cấm chế kia trực tiếp nuốt hết, một chút lực phá hoại cũng không hình thành được.
Bao Bao tiến nhập vào trạng thái yêu ma quả thật ghê gớm, trong tiếng quát lớn, sức công kích lại tăng thêm rất nhiều. Mỗi khi vung ra một côn, đều giống như một ngọn núi đè tới, uy thế vô cùng mạnh mẽ.
Tần Vô Song cười nói:
- Được lắm Bao Bao, thực lực tăng lên rất nhiều đó!
Bao Bao kêu lên:
- Lão Đại, nếu vẫn không dùng vũ khí, cẩn thận bị ta đập bẹp nhé!
Tần Vô Song thi triển Đại Ngũ Hành Luân Hồi Ấn căn bản không cần dùng vũ khí, tuy nhiên hắn chỉ muốn thăm dò một chút thủ đoạn của Bao Bao, không muốn làm Bao Bao mất hết mặt mũi. Do vậy không hề tung hết sức, cười ha ha, đáp:
- Được, ta sẽ dùng vũ khí, xem ngươi có chống nổi không!
Cánh tay vừa rung lên, Địa Hoàng Thương đã ở trên tay, giương lên đỡ.
Mũi thương trực tiếp đập vào Càn Khôn Nhất Khí Côn của Bao Bao, tiếng va chạm chói tai, làm cho không gian xung quanh không ngừng rung động.
Khí thế của Càn Khôn Nhất Khí Côn mới bị một thương này, không ngờ đã hoàn toàn biến mất, những chiêu ở sau hoàn toàn bị chặn đứng, nhất thời không thể thi triển ra.
Bao Bao cực kỳ phấn khích, kêu lên một tiếng kỳ quái:
- Lão Đại, ta xuất tuyệt chiêu đây!
Toàn thân lay động, thân hình không ngừng trở nên to lớn, Càn Khôn Nhất Khí Côn trên tay, giống như một đạo khí lưu to lớn.
Bao Bao sải bước lên phía trước, Càn Khôn Nhất Khí Côn trong tay quét lên, không ngờ quét ra một nửa vòng tròn, mãnh liệt bay đi.
Càn Khôn Nhất Khí Côn bất ngờ quét ra một đường cung, bắn về phía Tần Vô Song. Chiêu này, cho dù là tốc độ hay lực lượng đều ít nhất đã tăng gấp ba lần.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Tần Vô Song khen lớn:
- Tiểu tử, chiêu này không tệ!
Không dám chậm trễ, Địa Hoàng Thương cũng vung lên phía trước. Địa Hoàng Thương đột nhiên biến thành một đạo khí mang màu vàng, giống như một con hoàng long đang giương nanh giương vuốt quần thảo với Càn Khôn Nhất Khí Côn.
Hai kiện thần binh quấn lấy nhau, rồi trong nháy mắt lại phân khai ra.
Oành!
Càn Khôn Nhất Khí Côn bị một cỗ khí lưu va vào, trực tiếp bay trở lại, đập vào tường, một đạo kim quang bắn ra, Càn Khôn Nhất Khí Côn trực tiếp cắm trên nền nhà, rung lên không ngừng, phát ra những tiếng
"ong ong" chói tai.
Bao Bao kinh hãi thất sắc, thì thào nói:
- Lão Đại, ngươi thật là biến thái! Chân Thần Đạo bảy kiếp, quả nhiên năm kiếp của ta không thể so bì được.
Lập tức ánh mắt sáng lên, cười nói:
- Lão Đại, ngươi đã là bảy kiếp rồi, cho ngươi thêm mấy tháng nữa, chẳng phải có thể leo tới đỉnh phong giống như những cường giả chí tôn Đồ Đằng Tộc kia sao.
Tần Vô Song nghiêm nghị nói:
- Chân Thần Đạo chín kiếp sao có thể gọi là đỉnh phong?
- Cũng đúng, Lão Đại ngươi là đệ tử chân truyền của Thánh Hoàng, sau này còn phải tung hoành vũ trụ bao la nữa.
Bao Bao vừa quét sạch đi nỗi thất vọng chiến bại, lập tức hưng phấn lên:
- Sau này cùng Lão Đại ngao du vũ trụ bao la, nhất định rất kích thích, ha ha.
Hai người không dám chậm trễ, rời khỏi Đệ thất hoàn, thông qua Truyền Tống Trận, chẳng bao lâu, đã trở về sơn động ở Đại Thương Sơn của Đệ nhị hoàn.