Chương 108: Dặn dò
"Một ly nước mật ong." Lương Nhất đặt ly xuống quầy bar của hộp đêm, ngửa cổ nhìn trần nhà kính lấp lánh rồi thở dài một hơi.
"Không cần 'quẩy' tiếp hả anh?" Cô gái pha chế trẻ măng, trông còn như sinh viên, đeo tạp dề lau ly, mỉm cười nhìn Lương Nhất.
"Không cần." Lương Nhất cầm ống hút khuấy những mảnh băng còn sót lại trong ly, tạo ra những âm thanh lạo xạo.
Đã 5 giờ sáng, dù là khu ăn chơi sầm uất nhất thì cũng đến giờ đóng cửa. Hộp đêm Lương Nhất đang ở cũng không ngoại lệ. Đám trai thanh gái tú trong sàn nhảy đứa thì ôm chai ngủ vạ vật trên ghế, đứa thì ngáy khò khò, hoặc rên rỉ vớ vẩn. Nhạc rock ầm ĩ đã được thay bằng khúc piano du dương, đến cả mấy con cá cảnh trong bể cũng lờ đờ, uể oải.
Tay nghề của cô nhân viên pha chế rất chuyên nghiệp. Đến cả ly nước mật ong đơn giản cũng được pha bằng máy. Cô xếp đủ loại chất lỏng màu sắc vào máy, thao tác thuần thục rồi đổ ra cốc, đẩy nhẹ trên mặt quầy đá cẩm thạch về phía Lương Nhất.
Truyện "Không Có Tiền Lên Đại Học, Ta Chỉ Có Thể Đi Đồ Long Chương 108: Dặn dò" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này