Chương 890: Một Đường Hướng Tây
Trong căn nhà gỗ, cả nhóm lên đường sớm hơn dự kiến. Bầu trời trên đầu khu rừng Châm Diệp đã sáng rõ từ nửa tiếng trước, ánh nắng xuyên qua tán lá kim xé rách, rọi xuống nền tuyết giữa rừng thành từng mảnh vụn. Khu rừng ngổn ngang sau trận bão tuyết, cành khô lá rụng khắp nơi, lá kim vương vãi dưới đất, những cành cây gãy đều có vết xé răng cưa.
Nhà gỗ của lão thợ săn nằm sâu trong rừng Châm Diệp, cách đường ray chính khoảng ba trăm mét. Điều đó có nghĩa là chỉ cần vượt qua ba trăm mét nữa, họ sẽ ra được con đường lớn, đi thẳng tới Villhoonsk.
Kế hoạch ban đầu của cả nhóm là tránh đi đường lớn, xuyên qua rừng Châm Diệp về hướng tây, đi hết khu rừng rồi mới tới thị trấn Willhoonsk.
Bởi vì ai cũng biết, đường lớn giờ đầy tuyết. Trận bão đêm qua chắc chắn đã khiến tuyết phủ dày tới hông người, đi lại vô cùng khó khăn.
Nếu ai đó đơn độc chọn đi đường lớn, có lẽ đến khi cả đám người Thiên Hắc đến được thị trấn nhỏ thì người đó đã chết cóng rồi. Đêm ở Tây Bá Lợi Á đáng sợ lắm, chỉ một cơn gió nhẹ thôi cũng đủ lấy mạng người.
Truyện "Không Có Tiền Lên Đại Học, Ta Chỉ Có Thể Đi Đồ Long Chương 890: Một Đường Hướng Tây" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này