Không Muốn Làm Em Trai Anh Nữa

Chương 8:

Chương 8:
Giang Trì ở trường học nổi tiếng đúng như tôi tưởng tượng.
Tôi và cậu ấy không học cùng khoa.
Trong suốt thời gian huấn luyện quân sự, tôi đã nghe rất nhiều tin đồn về cậu ấy.
Học giỏi, đẹp trai, người theo đuổi cậu ấy có thể xếp hàng mấy vòng quanh sân tập.
Thế nhưng, suốt hai năm đại học, cậu ấy lại chưa từng yêu ai.
Rất nhiều người trên diễn đàn bàn tán liệu cậu ấy có phải là người đồng tính không, hội hủ nữ và mấy bạn gay còn gọi cậu ấy là “thiên thái” (mẫu người lý tưởng).
Nhìn những bài đồng nhân viết về cậu ấy trên diễn đàn, nội dung thật không thể chấp nhận được.
Chậc, có chút khó chịu.
Lại không ngoài dự đoán, tôi tự mình đưa mình vào vai nhân vật.
Vào ban đêm, lén lút đỏ hoe mắt, có những phản ứng lạ lùng.
Anh Giang Trì à, giá như nhân vật chính trong tiểu thuyết là anh và em, và đó là sự thật thì tốt biết bao.

Những tình cảm không thể nói thành lời, luôn dần trở nên mãnh liệt hơn sau khi uống rượu.
Sau khi kết thúc quân huấn, những người bạn mới quen đã rủ tôi ra ngoài ăn mừng.
Sau vài vòng rượu, một nhóm người bắt đầu bàn tán chuyện phiếm.
"Tao có chuyện bát quái của anh Giang Trì năm ba, mọi người có muốn nghe không?"
Tôi ngồi ở góc, lặng lẽ dựng tai lên nghe.
Tôi thấy hai cô gái thần bí mở lời: "Nghe nói tân sinh Giang Tảo của khoa mình tỏ tình với anh ấy rồi!"
"Giang Trì, Giang Tảo, tên đôi đấy, hợp nhau quá đi!"
"Đúng rồi, đúng rồi, trai tài gái sắc, ở bên nhau thật mãn nhãn."
"Hai người họ ở bên nhau rồi à?"
"Không biết nữa? Nhưng có thể hỏi Thịnh Châu ấy, không phải cậu ấy thân với anh Giang Trì sao?"
Chủ đề đột nhiên chuyển sang tôi.
Đã uống ba ly rượu liền, vẻ mặt tôi hơi lơ mơ.
Một lúc sau, tôi nhìn họ một cách mông lung: "Hả? Cái gì cơ?"
"Nghe nói cậu và anh Giang Trì quen nhau nhiều năm rồi, cậu có biết chuyện giữa anh ấy và Giang Tảo không?"
À, hóa ra là hỏi chuyện này.
Tôi lắc đầu: "Không biết, chưa từng nghe nói."
Mọi người không có được câu trả lời, thất vọng thu ánh mắt lại.
Ngoại trừ ngày nhập học gặp anh ấy, chúng tôi chưa từng gặp lại.
Giang Trì, Giang Tảo.
Một Trì, một Tảo.
Trái tim như bị hàng ngàn cây kim đâm vào, khiến tôi dâng lên sự ghen tuông bực bội.
Cồn lên đầu, mọi hành động đều trở nên đặc biệt bốc đồng.
Đôi mắt mơ màng như phủ một màn sương, tôi lấy điện thoại ra, lặng lẽ gửi tin nhắn cho Giang Trì.
【Anh trai, đang làm gì thế?】
【Anh trai, em say rồi, có thể đến đón em không?】
【Giang Trì, nói chuyện với em một chút được không.】
...
Anh ấy không trả lời, khoảnh khắc đó ánh mắt tôi trở nên ảm đạm, đôi vai buông thõng, không nói được lời nào.
Mọi thứ xung quanh dường như không liên quan gì đến tôi nữa.
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại mơ hồ vang lên.
Là Giang Trì, anh ấy gọi điện cho tôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất