Chương 163: Khảo Nghiệm Hồn Sủng
Khi Bách Hoa Thú đạt tới một trăm bốn mươi năm tu vi hồn lực, nó liền có thể tiến hóa thành Hoa Tiên Tử.
Mà tu vi của con Thiên Diện Hoa này tựa như còn thiếu một chút.
Hứa Hải Phong thuộc về gia đình bậc trung nên không lo gì về vấn đề ăn uống, việc anh ta mua được một con hồn sủng ấu sinh hiếm có là hoàn toàn bình thường.
Nhưng anh bạn này chỉ nhìn trúng Bách Hoa Thú, một loại hồn sủng ấu sinh phổ thông.
Hứa Hải Phong cười hắc hắc, nói: "Tôi thuộc hệ ưa cái đẹp nên cũng không vội vã gì khi bồi dưỡng hồn sủng. Mục tiêu sau này của tôi chủ yếu là nghiên cứu Hồn thú, nghiên cứu các loại hồn sủng xinh đẹp, vì vậy hồn sủng mạnh hay không mạnh cũng không quan trọng, chỉ cần đẹp mắt là được."
Nói xong, Hứa Hải Phong để Thiên Diện Hoa chơi đùa giao lưu với Lục Mao Trùng.
Anh ta nhìn xem những hoa văn màu xanh nhạt trên thân Lục Mao Trùng, vừa nhìn vừa gật đầu nói: "Ồ, anh còn xăm hình cho Lục Mao Trùng nữa à? Không tệ, nhìn xem vẫn được, rất ra dáng, trông rất đẹp trai!"
Vương Triệt: "..."
Bởi vì chiêu thức Sinh Mệnh Trả Lại của Cầu Vồng Lộc Vương lúc trước, tăng thêm được truyền thụ Hồn kỹ Bom Năng Lượng, khiến cho trên thân Lục Mao Trùng nhiều thêm một ít đường vân màu xanh nhạt.
Những đường vân này là từ năng lượng sinh mệnh hệ Thảo Mộc ngưng tụ ra, cũng là năng lượng căn bản để thi triển ra Hồn kỹ Bom Năng Lượng.
Chiêu thức này không giống với chiêu thức Liệt Diễm Trùng Kích, vì Liệt Diễm Trùng Kích chỉ cần Lục Mao Trùng ăn đầy đủ lá cây Thông Sữa Dương Tinh, hấp thu năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa, chậm rãi tiêu hóa trong thời gian dài, lại lợi dụng Phệ Kim Quyết để hoàn toàn hấp thu.
Cho nên không tồn tại loại tình huống ‘xăm mình’ này.
Mà Cầu Vồng Lộc Vương đã thông qua khối Sinh Mệnh Nguyên Thạch kia, để đưa năng lượng sinh mệnh hệ Thảo Mộc ban cho Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng không cách nào cưỡng ép nhanh chóng hấp thu nguồn năng lượng sinh mệnh hệ Thảo Mộc khổng lồ như vậy, cho nên Cầu Vồng Lộc Vương chỉ có thể phong ấn năng lượng sinh mệnh hệ Thảo Mộc tại thể nội Lục Mao Trùng.
Từ đó trên thân nó mới hiện ra những đường vân màu xanh nhạt này.
Trong quá trình tu luyện, những đường vân màu xanh nhạt này cũng sẽ chậm rãi biến mất, hoàn toàn dung nhập vào trong thân thể Lục Mao Trùng.
Hứa Hải Phong tấm tắc nói: "Lần sau tôi cũng xăm cho Thiên Diện Hoa một cái."
Anh ta xem xét vài lần đường vân kia và thấy nó rất bá đạo, cảm thấy rất đẹp trai.
"Hô hô!"
Khi Thiên Diện Hoa nghe Hứa Hải Phong nói như thế, nó lập tức phát ra âm thanh biểu thị vẻ từ chối.
Bởi vì hồn sủng khác nhau sẽ có thẩm mỹ khác nhau!
Thiên Diện Hoa cảm thấy thứ này không có gì đẹp trai hết!
Hứa Hải Phong quả quyết nói: "Từ chối vô hiệu!"
Sau đó anh ta chắp hai tay sau gáy và đi về phía trường học.
Thiên Diện Hoa liền tức giận, nó chạy đến trước mặt Hứa Hải Phong, rồi quấn chặt vào hai chân anh ta lại.
Hứa Hải Phong liền mất thăng bằng mà ngã oạch xuống đất một cái.
Thiên Diện Hoa giận đến mức thở phì phò phì phò.
Hứa Hải Phong vội vàng đứng lên, nói: "Ài, được rồi được rồi... Là ta không nghiêm túc, là ta không nghiêm túc."
Vương Triệt: "..."
Lục Mao Trùng đưa ánh mắt hâm mộ nhìn xem Thiên Diện Hoa.
Nó thật có địa vị quá à!
Sau đó Lục Mao Trùng nhìn thẳng về phía Vương Triệt thầm nghĩ: Ừm... Anh có muốn bị tôi làm như vậy hay không hả...
Vừa vặn, Vương Triệt cũng quay đầu lại nhìn nó và nở một nụ cười bất thiện.
Lục Mao Trùng liền giật nảy mình, nó lập tức ngoan ngoãn đi theo Vương Triệt với vẻ mặt tràn đầy nhu thuận.
Một ngày học tập bắt đầu rất nhanh.
Thầy giáo Trịnh rất nghiêm khắc, cách mỗi một đoạn thời gian ông ấy đều sẽ kiểm tra tiến độ của các học sinh.
Đương nhiên, đại bộ phận đều là vẻ mặt không hài lòng.
"Bộ Nham! Con Ngốc Vũ Ếch của em đã xảy ra chuyện gì vậy hả? Đều đã hai tháng rồi mà tại sao nó còn chưa tiến hóa vào giai đoạn thứ hai? Uy lực Hồn kỹ Đạn Nước của nó là dùng để tưới nước trồng rau à?"
"Đồng Lượng! Em cười cái gì? Con Vỗ Vỗ Bông của em đã tiến hóa vào giai đoạn thứ hai, vậy Hồn kỹ của nó đâu rồi? Học được mấy cái? Nó vỗ xuống một bàn tay đã có thể đánh em vào bệnh viện được chưa? Nếu chưa được chính là do em huấn luyện nó không tốt!"
"Hứa Hải Phong! Thằng nhóc em ra đây cho thầy! Hai tháng qua, con Bách Hoa Thú của bạn học khóa tám sát vách chúng ta đều đã hoàn thành giai đoạn tiến hóa thứ ba, và cũng đã bắt đầu học tập trăm năm Hồn kỹ. Khá lắm! Con Thiên Diện Hoa của em ngược lại rất tốt, em đang nuôi con à? Mỗi ngày em cho nó ăn nhiều đồ tốt như vậy, huấn luyện chậm rù như vậy, thi triển ra Hồn kỹ Mềm Mềm Phấn mà giống như phấn cây thì là, một chút uy lực hay hiệu quả gì cũng đều không có!"
"Em đang định mở quầy bán đồ nướng à?"
...
Thầy giáo Trịnh uy nghiêm răn dạy một trận.
Làm cho tất cả học sinh trong lớp và hồn sủng của họ đều câm như hến.
Có mười mấy vị học sinh không để cho Thầy giáo Trịnh cảm thấy hài lòng.
Cho đến khi thầy giáo Trịnh hướng về phía Lục Mao Trùng của Vương Triệt và vẫy tay, nói:
"Được rồi, Vương Triệt đã trở về, vậy các em tự mình nhìn đi..."