Chương 194: Ba Chương Cố Sự!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Giờ phút này, tất cả mọi người bao gồm cả các nhân viên nghiên cứu đều cảm thấy Vương Triệt chỉ có thể đến như thế.
Nhưng Vương Triệt bỗng nhiên nói ra: "Hôm nay ta sẽ kể thêm cho mi hai chương!"
Nghe Vương Triệt nói vậy, hai mắt của Lục Mao Trung lập tức tỏa sáng, sau đó nó liền ngừng lùi lại.
Rồi nó bắt đầu đi về phía Vương Triệt.
Đám người thấy vậy liền giật nảy mình.
Vương Triệt hô lên: "Ba chương!"
Lục Mao Trùng đã không còn do dự nữa, nó dùng đuôi búng người vào trong đám lửa đang cháy hừng hừng kia.
Rồi nó dừng chính xác ngay trước mặt Vương Triệt.
Lục Mao Trùng vừa nhìn Vương Triệt vừa dùng cái đuôi đập đập lên mặt đất.
Tất cả nhân viên nghiên cứu, bao quát cả vị đội trưởng kia lập tức choáng váng.
Chuyện này là thế nào đây?
Vừa rồi rõ ràng là Lục Mao Trùng đã có dấu hiệu lui lại, nhưng chỉ vì một câu nói của Vương Triệt mà sự can đảm của nó lập tức max chỉ số!
Nhìn xem bộ dáng không chút do dự để vượt qua ngọn lửa của nó trông thật ngầu!
Ngọn lửa hừng hực kia cũng dần dần tắt ngấm.
Vương Triệt mang theo Lục Mao Trùng đi xuống đài.
Vị đội trưởng đội nghiên cứu cảm thán nói: "Lợi hại! Thời gian tám giây... trước mắt đây chính là thành tích tốt nhất! Thật không thể tưởng tượng nổị! Rất nhiều học sinh cũng đã cổ vũ cho hồn sủng, nhưng hoàn toàn không thể đạt đến hiệu quả như anh được. Căn bản hồn sủng sẽ không xông tới..."
"Thế nhưng, câu nói kia của anh hình như cũng không phải cổ vũ nó... Thật sự là một con Lục Mao Trùng kì lạ!"
Vương Triệt đành phải trả lời như vầy: "Ừm... Xem như một loại ám hiệu đi!"
Vị đội trưởng đội nghiên cứu nói: "Mặc kệ như thế nào đi nữa, dù sao nó cũng đã tiến đến cứu anh. Chỉ như vậy thôi cũng đã nói lên tình cảm giữa hai bên rất sâu đậm."
« tình cảm đậm sâu »
Vương Triệt nhìn vào Lục Mao Trùng.
Lục Mao Trùng: " ( ・ ´ω` ・ )"
Ờm! Tình cảm giữa hai ta xác thực rất sâu đậm!
Khi trở về nhà ta sẽ gia tăng thêm cường độ huấn luyện cho mi!
Ở bên trong gian phòng kiểm tra, sau khi tất cả nhân viên nghiên cứu đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bọn họ liền ổn định lại tinh thần để tiến hành bài kiểm tra tiếp theo.
Nhân viên nghiên cứu cười nói:
"Bài kiểm tra cuối cùng là sự cảm ứng tâm linh. Sinh mệnh hồn ước tăng lên thì sự cảm ứng tâm linh giữa hai bên cũng sẽ tăng lên. Ví dụ anh nghĩ đến một mệnh lệnh ở trong lòng thì Lục Mao Trùng liền sẽ ngầm hiểu được."
"Chỉ với một ánh mặt của anh là nó liền hiểu rõ anh đang muốn gì. Sự cảm ứng tâm linh này vô cùng kì diệu, ngoại trừ số ít hồn sủng hệ Tinh Thần trời sinh có được sự cảm ứng tâm linh, hoặc là người có Võ Hồn hệ Tinh Thần ra bên ngoài. Để anh và hồn sủng có sự cảm ứng tâm linh, vậy hai bên phải tự mình tìm tòi trải nghiệm."
Bài kiểm tra này cực kỳ đơn giản.
Chỉ cần dưới tình huống không lên tiếng, và Khế Hồn sư thầm ra mệnh lệnh cho hồn sủng thi triển Hồn kỹ là được rồi.
Vương Triệt và Lục Mao Trùng đã hoàn thành bài kiểm tra này vô cùng hoàn mỹ.
Bởi vì dưới ánh mắt của Vương Triệt, Lục Mao Trùng liền ngoan ngoãn thi triển ra Hồn kỹ Phóng Tơ.
Đây được gọi là sự ăn ý.
Khiến cho tất cả nhân viên nghiên cứu đều ngây ngẩn cả người.
Bọn họ cảm thấy sự cảm ứng tâm linh giữa n Vương Triệt và Lục Mao Trùng không hề tầm thường.
Sự ăn ý này giống như đã được huấn luyện ra, nếu nói là sự cảm ứng tâm linh thì có chút gượng ép.
Vị đội trưởng đội nghiên cứu đưa bảng báo cáo cho Vương Triệt, nói:
"Trải qua ba lần kiểm tra, trước mắt phẩm cấp sinh mệnh hồn ước giữa anh và Lục Mao Trùng là cấp S-."
"Sớm chúc mừng anh! Có phẩm cấp sinh mệnh hồn ước cao như vậy chứng tỏ tư chất Võ Hồn của anh rất không tệ."
"Trước mắt đây là sinh mệnh hồn ước duy nhất đạt đến phẩm cấp S. Sở dĩ là S-bởi vì trước đó hai bên còn không có sự cảm ứng tâm linh, thế nhưng nhờ sự huấn luyện cường độ cao nên đã giúp cho anh và Lục Mao Trùng làm được sự ăn ý tương đồng với sự cảm ứng tâm linh. Chuyện này là vô cùng không dễ dàng."
Vị đội trưởng đội nghiên cứu nở nụ cười tươi, nói: "Kiểm tra phẩm cấp bồi dưỡng tổng hợp của anh là S-, tôi rất khó tin tưởng khi phẩm cấp này xuất hiện ở trên thân của một vị học sinh."
"Thiên phú bồi dưỡng hồn sủng của anh cực kì cao! Nói là thiên tài cũng không đủ! Hiện tại, với loại phẩm cấp bồi dưỡng này, coi như là hồn sủng ấu sinh tuyệt phẩm, thì anh cũng có năng lực để bồi dưỡng nó! Đối với anh mà nói, những loại hồn sủng nghịch ngợm ngang bướng như thế quả là có thể bị anh tuỳ ý thuần phục."
"Hậu sinh khả úy! Đúng là hậu sinh khả úy!"
Vị đội trưởng đội nghiên cứu hết sức vui vẻ mà không tiếc lời tán dương Vương Triệt.
Vương Triệt khiêm tốn nói: "Anh quá khen rồi! Nếu như không có chuyện gì nữa thì tôi liền rời đi trước."
Vị đội trưởng đội nghiên cứu gật đầu nói: "Không có vấn đề! Vào buổi chiều hẳn là có thể hoàn toàn kết thúc cuộc kiểm tra cho tất cả học sinh."
...
Vương Triệt mang theo Lục Mao Trùng và cầm kết quả kiểm tra đi ra.
Thầy giáo Trịnh hỏi đầu tiên: "Thế nào rồi?"
Vương Triệt nói: "So với tưởng tượng của em thì nó vẫn kém một chút."
Vương Triệt vừa nói xong thì trong mắt thầy giáo Trịnh liền hiện lên vẻ vui mừng.
Đồng thời tất cả học sinh còn lại đều nhẹ nhàng thở ra.