Chương 255: Ngự Kiếm Phi Trùng! Thuận Lý Thành Chương!
Vương Triệt lựa chọn chiêu kiếm này là vì anh không muốn cho đối thủ có cơ hội phản ứng.
Đồng thời anh muốn nhanh chóng giải quyết những con Kiến Bay ngàn chân kia.
Và anh còn muốn dạy cho Từ Lực Chiêu chiêu kiếm này.
Dù sao chiêu kiếm này cũng là chiêu kiếm cơ sở bên trong Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
Nếu Từ Lực Kiếm học được Thiên Lôi Trảm, về sau nó sẽ có thể học được những chiêu kiếm cường đại khác.
Với tu vi hồn lực của Từ Lực Kiếm và thực lực của Vương Triệt lúc này, nếu thi triển ra Thiên Lôi Trảm thì một chiêu chỉ có thể giải quyết mấy con Kiến Bay ngàn chân mà thôi.
Nhưng Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh lại xem trọng lấy nhỏ đánh lớn.
Nếu có thể dẫn động Thiên Lôi và tăng thêm bạo vũ cuồng phong, một kiếm đánh xuống sẽ trực tiếp biến thành một đám lớn chiêu kiếm.
Uy lực sẽ tăng vọt lên mấy cấp bậc!
Đối với đại tu sĩ cảnh giới Đăng Tiên, một khi bọn họ vận dụng chiêu kiếm cơ sở chính là sự đăng phong tạo cực.
Hơn nữa, mỗi một lần thi triển bọn họ còn có thể kiêm thêm việc tu luyện Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Kinh.
Cho nên sẽ vô cùng hoàn mỹ!
Hiện tại tất cả đều nằm trong tính toán của Vương Triệt.
Mặc dù không quá tốt đẹp, vì anh đã xem dự báo thời tiết và thấy rằng, mưa rào có sấm chớp đã tới muộn mười mấy phút.
Vương Triệt hỏi: “Học được chưa?”
Từ Lực Kiếm: “Tư tư! Xì xì xì!”
Nó nói là: Vâng, tôi đã học xong!
Vương Triệt cảm thấy rất hài lòng, xem ra Từ Lực Kiếm cũng là một tiểu thiên tài.
Với một chiêu kiếm trụ cột như thế, nếu như đều học không được thì không dễ chơi tiếp rồi.
Vương Triệt lập tức nói: “Kế tiếp chính là giải quyết tên Quỷ Hồn Sư kia. Đi thôi, xuống bên cạnh Lục Mao Trùng.”
Lúc này, Lục Mao Trùng đã sớm rơi trên mặt đất, nó ngẩng đầu lên nhìn xem một màn kia mà rung động không thôi.
Tinh thần nó đã nhận lấy sự chấn động cực lớn.
Quả thực là ‘chấn động trùng sinh’!
Đây là hình ảnh chiến đấu rung động nhất mà nó tận mắt nhìn thấy từ trước tới nay.
Sau khi Vương Triệt hạ xuống mặt đất, trên thân Lục Mao Trùng bỗng nhiên phát ra ánh hào quang màu xanh lục.
Vương Triệt ngạc nhiên nhìn xem Lục Mao Trùng hỏi: “Ồ, ngươi đang xảy ra chuyện gì vậy?”
Bây giờ đường vân màu xanh lục trên người Lục Mao Trùng đã mờ nhạt đi rất nhiều, chứng tỏ năng lượng sinh mệnh hệ Mộc mà Cầu Vồng Lộc Vương đã ban cho nó, đã bị nó hấp thu vô cùng nhanh chóng.
Mặc dù các đường vân đã ảm đạm nhưng vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Bây giờ chúng bỗng nhiên sáng lên, chứng minh năng lượng sinh mệnh tại thể nội của Lục Mao Trùng lúc này đã sinh ra sự chấn động kịch liệt.
“Ti ngô ti ngô!”
Vương Triệt hỏi: “Sao? Ngươi nói ngươi cũng muốn học chiêu này à?”
Từ Lực Kiếm bay lên trên đầu Lục Mao Trùng, sau đó nó không chút lưu tình mà phát ra âm thanh tí tách để chế giễu.
Lục Mao Trùng liền phun tơ và kéo Từ Lực Kiếm rớt xuống đất.
Hồn kỹ Phóng Tơ đã có uy lực rất mạnh, mà Từ Lực Kiếm sau khi thi triển ra Thiên Lôi Trảm, hồn lực của nó đã sớm bị tiêu hao sạch sẽ.
Năng lượng cơ giới của nó cũng yếu bớt trên diện rộng, cho nên Từ Lực Kiếm không có biện pháp để cắt đứt sợi tơ.
Từ Lực Kiếm: “Xì xì xì!” (Tôi sai rồi!)”
Nghe vậy, Lục Mao Trùng mới chịu thu hồi sợi tơ.
Từ Lực Kiếm lập tức bay lên cao hơn.
Vương Triệt đành phải sờ lên đầu Lục Mao Trùng nói: “Được rồi, về sau ta sẽ dạy cho ngươi một chiêu: Ngự Kiếm Phi Trùng!”
Ngay lập tức Lục Mao Trùng liền sáng mắt lên.
Rồi ra bộ như mình rất lợi hại!
Vương Triệt nhìn về phía tên Quỷ Hồn Sư đang nhanh chóng bay tới kia và chậm rãi nói: “Nhưng dưới mắt chúng phải giải quyết tên kia mới được!”
Lúc này, áo bào đen trên người tên Quỷ Hồn Sư kia đã rách tung toé, từng sợi tóc của hắn đều bị dựng ngược lên, lại là một tên rất giống thanh niên Tiết Bá Thiên trước đó.
“Lợi hại!”
Cặp Hồn Dực sau lưng tên Quỷ Hồn Sư như ẩn như hiện, rõ ràng vừa rồi hắn cũng bị thương tổn không nhỏ.
Nhưng vẫn không tính là cái gì!
Trong ánh mắt của hắn đang cực độ chấn kinh, sắc mặt cũng rất là bất thiện khi nhìn về phía Vương Triệt.
Khó trách tại sao cấp trên sẽ tiến hành loại ám sát này đối với một vị học sinh.
Tuy chỉ là kế hoạch có quy mô rất nhỏ, nhưng đối với một vị học sinh thì quả thực có chút không tương xứng.
Nhưng vãi thật! Tên học sinh này cũng quá biến thái đi!
Lần trước Vương Triệt đã lấy thân phận một vị học sinh bình thường, và phá hư kế hoạch của bọn hắn tại thời khắc mấu chốt.
Nhưng hắn thật không nghĩ tới, lần này anh vẫn lại có thể sử dụng một thanh Từ Lực Kiếm chỉ có hai, ba trăm năm tu vi hồn lực; để đánh tan hàng ngàn hàng vạn con Kiến Lính ngàn chân tu vi hồn lực năm sáu trăm năm.
Thật sự mạnh đến mức ngoại hạng!
Đương nhiên hắn biết, cũng không phải do Vương Triệt quá mạnh, mà là do thiên thời địa lợi.
Nhưng hết lần này tới lần khác, cái thiên thời địa lợi này rõ ràng cũng là do Vương Triệt đã tính toán kỹ càng.
Vậy điều này có ý nghĩa gì?
Chính là mang ý nghĩa, vị Vương Bá Thiên này từ khi vừa mới bắt đầu đã sớm tính kế hắn rồi.
Chỉ với một chiêu kiếm kinh khủng vừa rồi, thông thuận vô cùng như thế, không giống như là lần thứ nhất thi triển ra.
Nếu như là sự trùng hợp, căn bản sẽ không có khả năng chỉ một chút biểu hiện vội vàng mà Vương Triệt cũng không có.
Nếu không thì tình huống sẽ không thể nào thuận lý thành chương như vậy.