Chương 262: Hậu Phương Tới
Theo bản năng chiến đấu, khiến cho Tên Quỷ Hồn Sư bỗng nhiên hét lớn một tiếng: “Tất cả đều trở lại bảo vệ tao!”
Không Tốc Điểu lập tức bay đến trước mặt tên Quỷ Hồn Sư. Vũ Ma Điệp đã thi triển ba lần ngàn năm Hồn kỹ, và bây giờ nó lại bị trọng thương do một bên cánh đã bị Hồn kỹ Liệt Diễm Trùng Kích đánh trúng, nên nó không cách nào bay đến trước mặt tên Quỷ Hồn Sư.
Nhưng nhờ có tu vi hồn lực cường đại và bản năng chiến đấu, vì vậy nó nhảy một phát lên tầng trời thấp, bám vào người Không Tốc Điểu.
Ngay sau đó!
Vào lúc Không Tốc Điểu vừa bay đến trước mặt Tên Quỷ Hồn Sư, mặt đất ầm ầm bị đánh rách tả tơi!
Từng chùm tia sáng phát tán ra từ mặt đất!
Đồng thời trên bầu trời còn có lôi đình lấp lóe.
Trong chốc lát, một luồng ánh sáng chói mắt, giống như là tia laser phóng ra từ trong lòng đất!
Luồng ánh sáng kia trông như một lưỡi đao phá vỡ hắc ám, trực tiếp xuyên thấu thân thể Vũ Ma Điệp và Không Tốc Điểu đang ngăn tại trước mặt tên Quỷ Hồn Sư!
Vũ Ma Điệp đã bị thương nặng, bây giờ nó lần nữa bị trúng đòn nên đã tiến vào trạng thái sắp chết.
Và con Không Tốc Điểu kia cũng không khác.
Ánh sáng mãnh liệt, kinh thiên động địa, thế đánh không giảm mà phóng tới tên Quỷ Hồn Sư.
Hắn lập tức bị kinh sợ mất mật.
Hắn không biết đây là Hồn kỹ hay là thứ gì.
Vì Hồn kỹ đặc thù và cường đại hắn đã từng gặp qua.
Nhưng chiêu này thì hắn chưa gặp qua bao giờ!
Cho nên hắn càng không tin nó xuất hiện trên thân một con Lục Mao Trùng!
Tại trạng thái sắp chết mà còn có thể bộc phát ra sức mạnh như vậy, khiến cho đầu của hắn quả thật có chút kêu ong ong.
Vào thời khắc nguy cấp, Hồn Dực sau lưng tên Quỷ Hồn Sư bỗng nhiên biến mất, hắn cưỡng ép huy động một tia Hồn Lực cuối cùng trong thân thể để thổi vào vỏ ốc biển màu đen.
Hắn có ba cái Hồn kỹ.
Hồn kỹ thứ ba của hắn đến từ Hoạt Hi Quỷ, tên là Chơi Đùa Tâm Linh. Chiêu này có thể thoát ly sự khống chế, đồng thời cũng có thể khống chế đối thủ có tinh thần lực thấp.
Hồn kỹ thứ hai đến từ Không Tốc Điểu, tên là Không Tốc Chi Quang, nhằm tăng phúc tốc độ cho hắn.
Và Hồn kỹ thứ nhất cũng là cái cường đại nhất đến từ Vũ Ma Điệp, tên là Vũ Dực Thủ Hộ.
Thuật Hồn Sư cần thứ quan trọng nhất khi ở trong chiến trường, đó chính là bảo vệ mình.
Chính mình sống được càng lâu thì mới có thể phát huy tác dụng càng mạnh.
Cho nên, cái Hồn kỹ này là chiêu thức mà hắn ỷ vào nhất.
Hắn vốn dùng nó để xử lý Vương Triệt nên mới giấu nghề.
Hắn phòng ngừa lúc cận thân Vương Triệt, nếu như Vương Triệt còn có loại tuyệt chiêu quỷ dị nào, hoặc là phòng ngừa một ít kẻ đánh lén.
Nhưng lúc này, hắn cũng không quan tâm đến mấy chuyện đó nữa.
Hồn Hoàn của hắn lập lòe ánh sáng, chỉ thấy một luồng năng lượng quang dực tương tự như đôi cánh của Vũ Ma Điệp, bỗng nhiên xuất hiện tại quanh thân hắn.
Sau đó nó giống như là cái kén tằm bao quanh người hắn lại.
Đây xem như là hai ngàn năm Hồn Hoàn kèm theo hai ngàn năm Hồn kỹ.
Cho nên chiêu thức này tất nhiên phi thường cường đại.
Tia sáng kinh thiên động địa giống như như lưỡi dao, sau khi đánh rơi Vũ Ma Điệp và Không Tốc Điểu.
Trong nháy mắt nó liền đánh trúng vào cái kén năng lượng quang dực kia.
Tách tách tách...
Năng lượng quang dực bắt đầu tan vỡ.
Nhưng cùng lúc đó, tia sáng trên thân Lục Mao Trùng cũng dần dần biến mất.
Tại thời khắc năng lượng quang dực tan vỡ tầm 2⁄3.
Tia sáng trên thân Lục Mao Trùng đã hoàn toàn biến mất.
Tên Quỷ Hồn Sư thấy vậy liền nhẹ nhõm thở ra một hơi...
Suýt… suýt chút nữa thì ta viết di chúc ở đây rồi!
Lục Mao Trùng búng người vọt tới chỗ Vương Triệt, anh ôm chặt lấy nó đang dài gần hai mét.
Chiêu thức Tử Địa Hậu Sinh này thật sự rất mạnh.
Càng là có thể phát huy ra tác dụng thay đổi thế cục tại thời khắc mấu chốt.
Lúc này làn da của Lục Mao Trùng đang rất cứng, con mắt nó mơ hồ kêu lên một tiếng.
Hồn kỹ truyền thừa tự nhiên là phi thường cường đại, nhưng nó cũng không thể nghịch thiên.
Mặc dù tên Quỷ Hồn Sư kia không có bao nhiêu chiến lực, nhưng chung quy hắn vẫn là một vị Thuật Hồn Sư cấp 30, và kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng rất phong phú.
Lục Mao Trùng lấy một địch ba và làm được đến tình trạng này cũng đã là rất không tệ.
“Tao không tin mày vẫn còn át chủ bài!”
Sau lưng tên Quỷ Hồn Sư xuất hiện Hồn Dực một lần nữa, nhưng lúc này Hồn Dực của hắn đã ở trạng thái hơi trong suốt.
Rõ ràng là hắn sẽ chèo chống không được lâu.
Nói xong, hắn liền lao thẳng về phía Vương Triệt.
Vương Triệt vẫn đứng bất động tại chỗ và chậm rãi nói: “Tôi chính xác không còn chiêu thức nào nữa, nhưng tôi cũng không đến đây một mình. Sau lưng tôi đang đứng chính là một chiến khu. Khi quần thể Kiến Lính kia tới đây, anh cũng không bỏ chạy mà lựa chọn truy sát tôi, vậy chắc chắn anh sẽ thất bại.”
Phía trên không trung bỗng nhiên rung động một trận.
Vào lúc này!
Chíu một tiếng!
Một vùng không gian đã bị đánh rách tung tóe.
Một điểm sáng có kích cỡ tương đương hạt gạo bay xuyên qua không gian, từ một nơi rất xa bay tới gần trong chốc lát!
Ở giữa không trung, nó dễ như trở bàn tay đánh tan năng lượng quang dực bao quanh tên Quỷ Hồn Sư.
Tiếp đó, nó xuyên qua thân thể hắn và biến mất tại nơi xa.