Chương 81: Hồn Đấu Vũ Trang (3/18)
Vương Triệt đi vào sân đấu, ôm lên Lục Mao Trùng đã hoàn toàn mệt mỏi mà nằm xuống, nói:
"Mi thắng được cũng thật không dễ dàng."
Chiêu thức Hồn Trang Sắc Bá Khí này Lục Mao Trùng vừa nắm giữ không lâu, nên khi nó thi triển ra sẽ tiêu hao rất nhiều hồn lực.
Nếu như không có nắm chắc phần thắng, để trong mấy chiêu đánh bại đối phương, thì một khi để cho đối phương thích ứng, như vậy kẻ thua cuộc có xác suất là nó.
Nếu đã là át chủ bài, khi đối mặt với địch nhân cường đại hơn mình, thì tất nhiên cần phải lưu đến thời khắc quan trọng nhất mới có thể sử dụng ra.
Bên trong khói mù lượn lờ.
Lâm Hi cũng đi đến sân đối chiến, và ôm lên Chi Vân Xà đã hôn mê, vì đã mất đi năng lực chiến đấu.
Hai người đối mặt nhau trong làn bụi.
Toàn bộ đấu trường lúc này đều cực kỳ yên tĩnh.
Tựa như họ vẫn còn đang đắm chìm trong trận chiến vừa rồi.
Hình ảnh Lục Mao Trùng biến thân trong mấy chục giây ngắn ngủi đang còn in sâu trong tâm trí của họ.
Một lát sau, Lâm Hi mới mở miệng hỏi: "Vừa rồi, hồn sủng của anh đã sử dụng Hồn kỹ gì? Tại sao tôi chưa từng thấy qua..."
Vương Triệt chỉ cười cười.
Bị hiểu lầm là Hồn kỹ, thực ra cũng là chuyện rất bình thường.
Nói cho cùng, từ trình độ nào đó nó cũng chính là Hồn kỹ.
Vương Triệt trầm tư mấy giây rồi nói: "Thế nào, cô muốn học sao?"
Lâm Hi lắc đầu nói: "Chỉ là do tôi chưa từng thấy qua nên cảm thấy rất hiếu kì mà thôi. Loại Hồn kỹ này tuyệt đối không phải là thứ mà Lục Mao Trùng có thể nắm giữ... Đương nhiên, anh đừng hiểu lầm tôi, vì tôi đã thua tâm phục khẩu phục."
"Trước đó Lục Mao Trùng sử dụng được Hồn kỹ Vung Đuôi Kích, cũng đã đủ để cho tôi phải giật mình."
"Nếu hồn sủng muốn học được hồn kỹ nằm ngoài tổ hợp gien của bản thân, thì cần dựa vào huấn luyện đặc thù để lĩnh ngộ, hoặc là dựa vào Đạo Hồn Thuật để thay thế Hồn kỹ, nhưng cái trước sẽ có độ khó cực lớn, còn cái sau lại có giá cao chót vót mà xác suất thất bại rất lớn. Tuy nhiên anh lại có thể huấn luyện cho Lục Mao Trùng lĩnh ngộ ra Hồn kỹ Vung Đuôi Kích, chứng tỏ thiên phú của anh thực sự quá đáng sợ."
Vương Triệt gật đầu nói: "Cô nói tiếp."
Vương Triệt chỉ thích người khác nghiêm túc khen mình ngay trước mặt mình.
Lâm Hi: "..."
Lâm Hi than nhẹ một tiếng, nói: "Chỉ là tôi không nghĩ tới... Ngoại trừ Hồn kỹ Vung Đuôi Kích ra bên ngoài... Anh thế mà còn có thể huấn luyện cho Lục Mao Trùng lĩnh ngộ ra một loại Hồn kỹ hoàn toàn mới!"
Hồn kỹ Hoàn toàn mới, đây là chuyện mà mỗi cái chiến khu đương đại, và vô số tập đoàn Liên Bang khoa học kỹ thuật về hồn sủng, cùng với vô số Khế Hồn sư cấp Thiên Vương đều đang cố gắng làm.
Mỗi năm đều sẽ có không ít Hồn kỹ mới, trải qua sự khai phá, nghiên cứu, thí nghiệm từ trên thân hồn sủng, để cuối cùng công bố ra trước mặt mọi người.
Nhưng để được như vậy, thì cũng cần loại hồn sủng có tu vi hồn lực không tầm thường, chí ít phải từ ngàn năm tu vi hồn lực trở lên, vậy mới có thể chậm rãi nghiên cứu ra Hồn kỹ mới.
Trong đó, đối với tu vi thực lực của Khế Hồn sư mà nói, thì yêu cầu lại càng lớn hơn!
Vì họ còn cần một lượng tri thức rất nhiều về hồn sủng học và gen học!
Có thể tại lúc chưa thức tỉnh Võ Hồn vào thời cấp ba, mà bồi dưỡng cho hồn sủng lĩnh ngộ ra Hồn kỹ hoàn toàn mới, thì chuyện này thực sự khiến cho người ta quá rung động!
Vương Triệt bình tĩnh nói: "Cô quá khen rồi! Là do tôi có vận khí tốt thôi. Hồn kỹ hoàn toàn mới thì nó chưa tới đâu, gọi là Hồn kỹ tương tự được rồi."
Vương Triệt cảm thấy anh vẫn nên khiêm tốn một chút.
Lâm Hi lắc đầu nói: "Nhờ vận khí là không thể nào đạt được... Theo tôi được biết, cũng không phải là không có học sinh cấp ba bồi dưỡng cho hồn sủng lĩnh ngộ ra Hồn kỹ mới. Nhưng những Hồn kỹ kia đều là những Hồn kỹ cực kỳ vô dụng, tính thích ứng không cao. Trên cơ bản đều không có bao nhiêu giá trị thực chiến."
"Nhưng mới vừa rồi, Lục Mao Trùng sử dụng ra loại Hồn kỹ cải biến màu sắc toàn thân kia, lại hoàn toàn khác biệt."
"Đây tuyệt đối là một loại Hồn kỹ cực kỳ hiếm thấy, đồng thời nó còn có giá trị thực chiến siêu cao."
"Khả năng là do tôi có kiến thức nông cạn... Nên có lẽ sẽ có Hồn kỹ tương tự như vậy... Nhưng đó cũng không phải là thứ mà Lục Mao Trùng có thể nắm giữ a..."
Nói đến đây, Lâm Hi lại than nhẹ một tiếng, bên trong giọng nói mang theo vài phần thổn thức.
Sau đó cô ấy hỏi: " Hồn kỹ này có tên là gì?"
Vương Triệt nói: "Hồn Đấu Vũ Trang."
Anh vẫn hơi sửa lại tên gọi một chút, bởi vì nó và Hồn Trang Sắc Bá Khí cũng chưa giống nhau lắm.
Tại vì bên trong quá trình huấn luyện cho Lục Mao Trùng, Vương Triệt còn dung nhập thêm một loại võ kỹ cơ sở của võ tu, tên là Thiên Cương Chiến Khí. Nên anh dựa theo một chút nguyên lý của võ kỹ này mà đặt tên.
Tổng thể đã trải qua các loại cải tiến về sau thì mới hình thành Hồn Đấu Vũ Trang.
Nhưng bây giờ Lục Mao Trùng vẫn chưa có hoàn toàn thuần thục.
Đến những lần huấn luyện sau, anh cũng sẽ tùy ý thay đổi thêm.
"Hồn Đấu Vũ Trang..."
Lâm Hi nhắc tới vài tiếng, rồi cô nhìn thật sâu Vương Triệt một chút, sau đó mới quay người rời đi.
Cùng lúc đó, sau khi âm thanh trọng tài vang lên, bụi mù trên sân đối chiến cũng chầm chậm tản ra.
Vương Triệt và Lâm Hi chia ra hai phía mà đi xuống sân thi đấu.
Ngay sau đó, cả khán đài liền bạo phát ra từng đạo tiếng la ó giống như là biển gầm sóng vỗ!
"Vãi chưởng! Đây tuyệt đối là trận chung kết đặc sắc nhất, trong những mùa Khải Minh cúp mà tôi đã xem qua!"
"Con Chi Vân Xà đã lợi hại như vậy, tại bên trong lịch sử Khải Minh cúp, nó cũng đã đủ tư cách tiến vào Top 3! Vậy mà nó lại có thể thua với một con Lục Mao Trùng như thế!"
"Thua với một con Lục Mao Trùng a... Phục! Thật sự là ông trời đang thời thời khắc khắc nhắc nhở tôi là một tên phế vật a!"
“…”