Chương 99: Hoàn Tất Chuẩn Bị! Lên Đường Thám Hiểm!
Lục Mao Trùng đột phá trăm năm tu vi hồn lực, nên linh trí của nó đã cao thêm rất nhiều.
Vương Triệt đưa Phệ Kim Quyết cho nó học như một môn Đạo Hồn Thuật, và anh cũng không cần vẽ tranh với kể cố sự giống như một vị giáo sư nữa.
Chỉ trong một buổi tối, đứa bé này liền học được môn Phệ Kim Quyết đã được cải tiến kia.
Khi Lục Mao Trùng lần đầu tu luyện Phệ Kim Quyết, nó cũng không vượt quá dự kiến của Vương Triệt, quả nhiên thân thể của Lục Mao Trùng đã có sự biến hóa rất rõ ràng!
Đầu tiên là nhiệt độ thân thể nó chuyển từ mát mẻ sang cực nóng.
Sau đó bên ngoài thân thể nó bắt đầu xuất hiện hơi nóng nhàn nhạt.
Giống như nó đang đứng trong phòng tắm hơi vậy.
"Đây là năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa bên trong lá cây Thông Sữa Dương Tinh. Lục Mao Trùng đã ăn nhiều lá cây thông kia như vậy, nhưng không cách nào hấp thu, nên chúng luôn tồn tại ở trong thân thể nó. Nếu như nó không cách nào hấp thu trong thời gian dài, vậy đại khái chúng sẽ chậm rãi biến mất, sau khi bị đào thải ra bên ngoài cơ thể."
Ánh mắt Vương Triệt lấp lóe, vì công pháp này quả nhiên không tệ.
"Hiện tại Lục Mao Trùng đang tu luyện Phệ Kim Quyết, nên nó đã có thể hấp thu năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa từ thể nội, để biến đổi chúng thành năng lượng cho bản thân sử dụng. Sau đó nó muốn tu luyện Hồn kỹ Liệt Diễm Trùng Kích kia, cũng chỉ là vấn đề không lớn. Trừ chuyện đó ra, Phệ Kim Quyết còn có thể gia tốc khả năng hấp thu hồn lực, do vậy tốc độ tu luyện của nó sẽ được tăng lên một cái cấp bậc."
Vấn đề lớn nhất đã được giải quyết.
Mấy ngày sau đó, thân thể Lục Mao Trùng đã bắt đầu chậm rãi hấp thu năng lượng sinh mệnh hệ Hỏa, và cũng đã phát sinh biến hóa tương đối rõ ràng.
Mà biến hóa rõ ràng nhất chính là, độ kháng tính của nó đối với hỏa diễm đang từ từ tăng lên.
Hỏa diễm tuyệt đối là kẻ khắc tinh đối với đại đa số hồn sủng hệ Côn Trùng.
Nhất là Hồn kỹ hệ thuộc tính hỏa diễm, đối với hồn sủng hệ Côn Trùng mà nói, chỉ cần bị trúng chiêu thì đều là đòn trí mạng.
Nếu Lục Mao Trùng có thể tăng lên độ kháng tính đối với hỏa diễm, vậy nếu sau này nó đối mặt với hồn sủng hệ Hỏa, thì chí ít nó cũng sẽ không quá bị động.
Tại Khải Minh cúp, Vương Triệt coi như đã rất may mắn, vì anh không gặp phải hồn sủng hệ Hỏa.
Nhưng về sau anh nhất định sẽ gặp phải.
Cứ như vậy...
Cuối cùng, tại một ngày trước khi đi thám hiểm vùng dã ngoại, Lục Mao Trùng khó khăn lắm mới học xong Hồn kỹ Liệt Diễm Trùng Kích.
Tu vi hồn lực của nó cũng đã đột phá qua mốc hai trăm năm, đạt đến hai trăm hai mươi lăm năm.
Sau hai tháng thích ứng với Cơ Giới Vũ Trang và có công pháp mới, thân thể Lục Mao Trùng đã sinh ra độ kháng tính nhất định đối với hỏa diễm.
Và nó cũng đã học xong Hồn kỹ hệ thuộc tính hiếm có rất cường đại kia!
Tu vi hồn lực và cường độ thân thể của nó đều được tăng mạnh.
Hiện tại, Vương Triệt chỉ cần chờ đến ngày mai để đi tới vùng dã ngoại nguy hiểm kia, một nơi thần bí nhưng lại khiến cho người ta luôn muốn hướng tới để tiến hành thám hiểm.
Sáng sớm hôm sau.
Tại căn cứ của Công ty khoa học kỹ thuật Dino, nhân viên công tác đã sắp xếp xong xuôi.
Đầu tiên, Vương Triệt cưỡi tàu đệm từ trường đi tới căn cứ hồn sủng tại thành Thiên Tâm.
Sau đó anh lại ngồi lên chiếc xe việt dã, để từ căn cứ hồn sủng tại thành Thiên Tâm tiến đến rừng rậm Nhân Tạo, rồi mới đi ra biên giới của thành Thiên Tâm.
Chiếc xe việt dã có màu xanh quân đội, mở ra mui xe và chạy thẳng tới rừng rậm Nhân Tạo xanh um tươi tốt.
Vương Triệt ngồi ở ghế phụ bên cạnh tài xế, hít thở lấy bầu không khí trong lành của khu rừng rậm, thứ giúp cho người ta cảm thấy tâm hồn thanh thản.
Trên trời có rất nhiều hồn sủng hệ Thiên Không được các nhân viên nuôi dưỡng. Bên cạnh chiếc xe việt dã còn có mấy con Ô Ô Hươu toàn thân xanh biếc, đang chạy theo chiếc xe.
Đôi khi anh còn có thể nhìn thấy nhân viên nghiên cứu của căn cứ hồn sủng. Họ ở trong rừng rậm, một bên nghiên cứu và một bên ghi chép số liệu vào bản thảo.
Anh chàng nhân viên công tác vừa lái xe vừa cười nói:
“Nơi này không tệ đúng không?”
“Nhưng nơi này cũng không phải là vùng dã ngoại, mà đây là rừng rậm Nhân Tạo. Nơi đây nuôi dưỡng rất nhiều loại hồn sủng, và chúng đều rất dịu dàng, ngoan ngoãn.”
Vương Triệt chưa kịp trả lời thì Lục Mao Trùng phía sau anh đã có chút hưng phấn mà kêu lên vài tiếng.
Rừng rậm chính là ngôi nhà thiên nhiên đối với mỗi một con côn trùng.
Nên nơi này có lực hấp dẫn không nhỏ đối với Lục Mao Trùng.
Nhân viên công tác liếc nhìn Lục Mao Trùng và nói với Vương Triệt: “Hình như con Lục Mao Trùng của anh đang rất kích động.”
Nếu như trước đây anh chàng nhân viên công tác này không tận mắt nhìn thấy, thì anh ta sẽ không bao giờ tin con Lục Mao Trùng này sẽ lấy được chức quán quân tại Khải Minh cúp.