Chương 74: Cùng Nhau Trườn Trườn Trườn
Dương Gian nói:
- Đại Sư, ông nói cái gì thế? Tôi là loại người thấy tiền là sáng mắt hay sao? Ông nhìn ông chủ Đường xem, người ta đều trả giá 500 vạn cho mạng của ông ta, ông là một thầy phong thủy, làm ăn không cần vốn, tiền bạc chắc chắn sẽ có không ít, như thế này đi, 800 vạn, tôi mang ông ra ngoài, nếu trên người không có tiền cũng không sao, cầm đồ vật gì đó đến thế chấp là được.
La đại sư run rẩy, cuối cùng vẫn quyết định chuyển khoản cho Dương Gian hơn 300 vạn, đồng thời đưa cho hắn một cái đồng hồ, một viên ngọc phỉ thúy, một chiếc chìa khóa xe và một vài thứ linh tinh, kỳ quáy, lúc này mới miễn cưỡng gom góp đủ 800 vạn.
- Hơn 1000 vạn, hiện tại mình đã trở thành một tên nhà giàu đáng ghét.
Dương Gian nhìn lấy tin nhắn thông báo số dư tài khoản trên di dộng thì không khỏi có chút kích động.
Nếu không trở thành người điều khiển quỷ, để kiếm được số tiền này, hắn phải làm việc mấy chục năm, thậm chí cả đời đều không kiếm được. Nhưng sau khi trở thành người điều khiển quỷ, chỉ một ngày ngắn ngủi hắn đã kiếm được rồi.
Khó trách người điều khiển quỷ ở nước ngoài đều làm lính đánh thuê, chỉ nhận tiền làm việc, bởi loại việc nguy hiểm này có thù lao kếch xù, rất hấp dẫn.
Ông chủ Đường có chút lo lắng hỏi:
- Anh bạn trẻ, lúc nào cậu mới mang bọn tôi ra ngoài?
Dương Gian cất điện thoại di động đi và nói:
- Ngay lập tức.
Hắn đi vào trong phòng chứa đồ, lấy chìa khóa cửa từ trên người chị Lệ.
- Đi theo tôi nhưng vẫn là câu nói lúc nãy, không được đứng lên, dùng lưng trườn đi.
Quản lý Lý hỏi:
- Dùng lưng trườn đi như thế nào?
Dương Gian nói:
- Ông biết con ốc sên không? Biết nó đi như thế nào không? Như vậy đấy, không khác gì bơi ngửa đâu, rất dễ.
Quản lý Lý có chút xấu hổ nói:
- Cái gì? Cậu để cho chúng tôi, một đám người lớn lại như mấy đứa trẻ, chơi cái trò này sao? Chắc chắn là cậu đang đùa với chúng tôi đi, hơn nữa cậu cũng đang đứng mà, vì sao không có chuyện gì xảy ra.
Dương Gian nói:
- Tôi là Cảnh sát Quốc tế, có khả năng đối phó với lệ quỷ, ông có không? Nếu ông cảm thấy làm như vậy quá mất mặt, cũng không sao, ông chỉ cần đứng lên là được, g nếu ông chết tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu đấy.
-...
Trầm mặc một lát, quản lý Lý nhanh chóng dùng hai chân đẩy cơ thể ông ta trượt về phía trước, giống như là một con ốc sên vậy.
- Làm như thế này à?
Dương Gian gật gật đầu:
- Đúng, cứ như thế, động tác của ông rất chuẩn, trượt rất nhanh, chắc chắn, rất tốt.
…
Lúc này, một màn kỳ quái xuất hiện trong cửa tiệm tạp hóa.
Một đám người trưởng thành, có sự nghiệp, có danh vọng, lúc đang nằm ngửa trên mặt đất, dùng chân đẩy đẩy cơ thể tiến về trước, giống như là con ốc sên đang di chuyển vậy, thỉnh thoảng còn lộ ra nét mặt vui vẻ.
Ông chủ Đường có chút kích động nói:
- Có tác dụng, những con quỷ kia hình như không nhìn thấy chúng ta, bọn chúng đều đứng yên tại chỗ.
Bọn họ trượt từ tầng 5 xuống tầng 4 rồi đi qua khu vực nguy hiểm nhất.
Nếu như mọi chuyện tiếp tục thuận lợi như vậy, tý nữa thôi bọn họ đã có thể ra khỏi của tiệm.
Ông chủ Đường nhìn phía trước, giật mình nói:
- Quản lý Lý, sao cậu trượt nhanh như thế? Sắp đến tầng 3 rồi.
Quản lý Lý đang không ngừng trượt về phía trước, vừa nói:
- Lúc trước không quen lắm, hiện tại quen rồi cho nên trượt nhanh hơn một chút, ông chủ, động tác của ông không được chuẩn cho lắm, ông nhìn tôi này, phải thế này, thế này, thế này... thì mới có thế trượt nhanh được, hơn nữa còn không tốn sức.
La đại sư thấy thế vội vàng kêu:
- Mấy người các người trượt chậm một chút, chờ ta với.
Thân thể lão ta có chút mập mạp, có vẻ khó khăn khi trượt nên đang trượt sau cùng.
Dương Gian đi theo ở đằng sau, nhìn thấy đám người đang trượt trượt như thế bèn không nhịn được cười.
Lúc này không có ai dám trách móc hắn nữa, bởi nếu không có biện pháp này của Dương Gian, bọn họ chẳng thể bỏ chạy thuận lợi như thế này được, tuy lớn tuổi rồi mà làm hành động thế này thì có chút xấu hổ.
Dương Gian nói với bộ đàm.
- Alo, Giang Diễm, bên chỗ chị sao rồi?
- Tôi, chỗ của tôi vẫn ổn, tôi sắp tìm được đoạn video ghi hình trước kia, chút nữa là có thể tìm ra con quỷ thật sự rồi... Vị trí con quỷ xuất hiện đầu tiên hình như ở tầng 5, người bị hại thứ nhất cũng ở đó.
Giọng của Giang Diễm có chút khẩn trương:
- Mấy người các người sao lại bỏ chạy hết vậy, không phải bỏ tôi lại một mình đấy chứ?
Dương Gian nói:
- Trước tiên tôi muốn đưa mấy người đồng đội ngu như heo này ra ngoài, sau đó sẽ quay lại đón cô, chỉ cần cô đứng yên đừng có chạy lọan là được, sẽ không có chuyện gì đâu, đừng cúp máy, nếu có nguy hiểm cứ gọi cho tôi.
- Được, được.
Giang Diễm sợ Dương Gian mặc kệ cô, sau khi nghe được hắn nói như vậy mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này trời cũng đã chạng vạng tối, bên ngoài cửa hàng đã có mấy chiếc xe cảnh sát, giăng đầy dây cảnh báo.
Toàn bộ khu vực đều bị phong tỏa.
- Tình huống bên trong cửa hàng thế nào rồi?
Người phụ trách vụ án này tên gọi là Lưu Kiến Minh, đội trưởng cục cảnh sát ở tiểu khu này, sắc mặt ông có chút mệt mỏi, cau mày nhìn cửa tiệm đang đóng cửa ngừng kinh doanh trước mặt.
Một người cảnh sát nói:
- Lưu đội trưởng, chỗ này lại tiếp tục báo án, nói là xuất hiện tội phạm giết người, nghi ngờ có liên quan đến mấy vụ mất tích lúc trước. Theo như lời nói của ông chủ tiệm cửa hàng bên cạnh, khoảng một giờ trước ông chủ cửa tiệm là Đường An có mời một thầy phong thủy đến để tố pháp, cố ý khóa lại toàn bộ cửa... Trước mắt còn không có rõ ràng tình huống ở bên trong.
Lưu Kiến Minh nói:
- Nếu như có thủ phạm thì tốt rồi, chuẩn bị phá cửa, giải cứu người bị nhốt bên trong.
- Vâng, thưa đội trưởng.
Cảnh sát ở bên ngoài bắt đầu hành động, dùng công cụ phá cửa, mở cửa tiệm ra, chỉ một phút sau, cánh cửa bị phá hư, mở cửa ra.
Cửa vừa mở ra, lập tức có một mùi hôi thối bay vào mặt mấy người đứng gần đó, có người sắp nôn mửa tại chôc, bấy giờ, sắc mặt Lưu đội trưởng hơi thay đổi.
Ông đã tham gia rất nhiều vụ án, cũng đụng phải nhiều thi thể, vừa nghe được cái mùi này ông ta lập tức biết đây là…. mùi hôi thối từ thi thể bắt đầu thối rữa.
- Mọi người cẩn thận một chút, trước tiên đừng có vào vội.
Lưu đội trưởng có cảm giác những vụ án mất tích ở cửa tiệm không đơn giản như thế, trước kia có điều tra qua nhưng không có chứng cứ nên chỉ có thể tạm thời phong tỏa cửa hàng. Tuy nhiên, mở cửa không được bao lâu thì toàn bộ người đứng ngoài cửa hàng đều sững sờ.
Từ trong trong cửa hàng tối tăm, một người đàn ông mặc bộ tây trang đang nằm trên mặt đất, không khác gì một con ốc sên trượt về phía trước, trên mặt còn lộ ra vẻ thích thú.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Không, trên mặt đất không chỉ có một người.
Sau lưng còn có ông chủ tiệm Đường An, thầy phong thủy La đại sư và mấy người nhân viên may mắn sống sót, bọn họ nối đuôi nhau, một người lại một người trượt từ trên tầng 1 xuống. Mỗi người đều sử dụng hai chân rất thuần thục, mạnh mẽ cứ như trước đó trải qua huấn luyện vậy.