Khủng Bố Sống Lại

Chương 76: Hồ Sơ Bí Mật

Chương 76: Hồ Sơ Bí Mật

Người cảnh sát lưu lại kia tiếp tục hỏi:
- Vị quản lý họ Lý này muốn tố cáo cậu đã tiến hành lừa đảo, vơ vét tài sản, liên quan đến số tiền là 1,854,863 đồng, xin hỏi chuyện này có thật không?
Dương Gian nói:
- Tôi là người tốt, sao có thể làm mấy chuyện lừa đảo như này được chứ? Đây chắc chắn là đang bôi nhọ tôi.
Quản lý Lý nói:
- Nói láo, cậu là người tốt chỗ nào? Ở chỗ tôi có lịch sử giao dịch, ngài cảnh sát, ngài nhìn xem, cái này là lịch sử giao dịch mà tài khoản kia cũng là của Dương Gian.
Người cảnh sát nói:
- Cậu có thừa nhận số tài khoản này là của cậu hay không? Nếu đúng là vậy, thì chúng tôi xác nhận đã xảy ra việc chuyển khoản, chúng tôi sẽ tiến hành lập hồ sơ để điều tra.
Dương Gian cười cười:
- Cái này không phải là tài khoản ngân hàng của tôi.
Quả thật đây không phải là tài khoản ngân hàng của hắn, mà là của mẹ hắn.
Quản lý Lý nói:
- Anh cảnh sát, hắn không có nhận cũng không sao, chỉ cần qua ngân hàng điều ra một cái thì sẽ ra ngay.
- Mấy người các cậu trông chừng hai người bọn họ.
Người cảnh sát này nói với mấy người cảnh sát xung quanh, sau đó cầm thẻ ngân hàng đi kiểm chứng.
Chờ người cảnh sát kia vừa đi, quản lý Lý đã nhỏ giọng nói với Dương Gian:
- Thằng nhóc kia, đừng có không phân biệt tốt xấu, cậu cứu mấy người mà đã kiếm lời hơn 1000 vạn, như thế cũng đã đủ rồi, trả lại tiền cho tôi chuyện này coi như xong. Tôi cũng sẽ không làm phiền cậu nữa, hơn 180 vạn, nếu như thành lập hồ sơ lừa đảo, chắc chắn cậu sẽ ngồi tù mấy chục năm là ít.
Dương Gian cười nói:
- Được, tôi sẽ trả tiền lại cho ông nhưng ông phải làm như hồi nãy, nằm xuống làm như con ốc sên, bò lên tầng 5, nếu làm được vậy tôi lập tức chuyển khoản trả toàn bộ tiền lại cho ông.
Sắc mặt quản lý Lý thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, chỗ quỷ quái như thế có cho tiền đời này ông ta cũng không dám đi.
Quản lý Lý tiếp tục lên tiếng:
- Đúng là cậu đã cứu tôi nhưng mấy cái đó đều là ăn suông nói suông, không có chứng cứ, trước mặt pháp luật người ta chỉ coi trọng chứng cứ mà thôi, tôi có bạn là luật sư. Chuyện này cậu chắc phải hiểu rõ hơn tôi chứ, cậu đấu không lại tôi đâu, vẫn là câu nói lúc nãy, chỉ cần cậu trả lại tiền cho tôi, tôi sẽ không tố cáo cậu lừa đảo và vơ vét tài sản.
- Con sâu như ông đúng là buồn nôn, biết trước như vậy, lúc nãy đạp một cái, cho ông chết quách luôn rồi.
Ánh mắt Dương Gian lạnh lẽo:
- Nhận dịp hiện tại tôi còn không có rảnh để đối phó với ông, tốt nhất ông cút mau, đi bây giờ còn kịp, nếu còn tiếp tục ở lại đây dây dưa...
Sau đó hắn nói nhỏ bên tai quản lý Lý:
- Tôi không ngại cho ông biết cái gì gọi là lệ quỷ đích thực.
Trong lòng quản lý Lý có chút sợ hãi nhưng nghĩ tới hiện tại ông ta đã ở trong khu vực an toàn rồi, bên cạnh còn có nhiều cảnh sát, cũng không sợ tên bảo vệ này làm cái gì, lập tức dõng dạc nói:
- Tôi sợ cậu hay sao? Có bản lĩnh thì tới đây, người không biết phân biệt tốt xấu chính là cậu đấy.
Lúc này, ở chỗ khác, một người cảnh sát đang điều tra Dương Gian nói:
- Lưu đội trưởng, anh đến xem cái này.
Lưu đội trưởng đi qua:
- Có chuyện gì thế?
Người này chỉ chỉ màn hình laptop nói:
- Hồ sơ của người này khá kì quái.
Trên màn hình laptop có hiển thị hồ sơ nhân thân của Dương Gian nhưng trong hồ sơ không có thông tin gì về hắn hết, chỉ biểu hiện là hồ sơ bí mật, quyền hạn không đủ để xem xét.
- Đội trưởng, không đủ quyền hạn để xem xét?
Lưu đội trưởng sững sờ một lúc, sau đó nói:
- Đưa CMND cho tôi, tôi sẽ hỏi cục cảnh sát tỉnh xem sao.
Nói xong, ông ta lấy điện thoại ra, bấm một dãy số và gọi:
- Đúng thế, tôi là Lưu Kiến Minh, chỗ tôi có một cái CMND của người tình nghi, làm phiền các cậu có thể điều tra thêm, quyền hạn của chúng tôi không đủ, bên các cậu thế nào...
- Lưu đội trưởng, anh đúng là muốn gây phiền phức cho chúng tôi hay sao vậy, hồ sơ người này đã chuyển giao đến ngành đặc biệt, cấp bậc rất cao, đừng nói là chỗ của tôi, chỗ cao hơn nữa cũng không đủ quyền hạn để xem xét hồ sơ này, chờ một chút, chỗ tôi có điện thoại...
Thanh âm ở bên kia ngập ngừng một lát, Lưu đội trưởng hỏi:
- Alo, còn ở đó hay không?
Hơn nửa ngày, đầu dây bên kia mới truyền đến tiếng hậm hực:
- Mẹ nó, là phản truy tung, cấp trên đã cảnh báo, không được tiếp tục điều tra hồ sơ của người tên là Dương Gian, cấp trên bảo cấp bậc người này rất cao. Dù sao cao hơn nhiều so với cái chức của anh, nếu như nhận chức thì toàn bộ cảnh sát trong thành phố điều chịu hiệu lệnh điều động của cậu ta, ngay cả bên này của tôi còn chưa có tư cách này nữa mà.
- Nếu Dương Gian vi phạm vụ án nào, thì chúng ta chỉ có thể lập hồ sơ điều ra nhưng không thể bắt lại, muốn bắt phải xin chỉ thị của cấp trên, nếu được phép mới có thể hành động. Anh cũng đừng để người khác lợi dụng, cấp trên đã phân phó, nếu có người dám hãm hại Cảnh sát Quốc tế thì trực tiếp bắt lại với tội danh gây nguy hại đến an ninh quốc gia.
Lưu đội trưởng trầm mặc một lát, sau đó nói:
- Được rồi, tôi biết rồi, đã làm phiền cậu.
Ông ta nhìn về phía Dương Gian ở đằng xa, từ CMND cho thấy cậu ta mới 18 tuổi, cứ cho là có năng lực đi nữa cũng không thể có cấp bậc cao đến như vậy.
- Là loại người giống như cảnh sát Chu Chính.
Trong lòng Lưu đội trưởng xem ra đã tự hiểu, chỉ có loại người này mới có thể được quốc gia đối đãi đặc thù như vậy.
Lưu đội trưởng nói:
- Tôi sẽ trực tiếp xử lý vụ án của Dương Gian, các cậu đi làm việc khác đi.

Lưu đội trưởng cầm CMND của Dương Gian đi đến, thấy thế, quản lý Lý đường đường chính chính hỏi:
- Cảnh sát Lưu, mọi chuyện thế nào rồi? Tôi nói không sai chứ, tên bảo vệ này đã lừa đảo, vơ vét tài sản của tôi, tôi đề nghị anh bắt hắn ta lại ngay lập tức, tôi sẽ mời luật sư thu thập chứng cứ, tôi nhất định phải tự đòi lại công bằng cho tôi.
Ông ta làm như chính ông ta là người bị hại vậy, Lưu đội trưởng mở miệng nói:
- Quản lý Lý, vụ án của ông chúng tôi chỉ có thể lập hồ sơ khi đã có chứng cứ xác thực, quyền hạn của Dương Gian quá cao, chúng tôi không có quyền bắt cậu ta, muốn bắt phải xin chỉ thị của cấp trên, nếu như ông xác định đồng chí Dương Gian thật sự có hành vi lừa đảo, vơ vét tài sản của ông, mời theo chúng tôi đến cục cảnh sát để điều tra.
- Hả?
Quản lý Lý nhất thời sửng sốt khi nghe được câu này.
- Cái, cái gì? Không có quyền bắt? Lưu đội trưởng, có phải anh nhớ nhầm hay không, một tên bảo vệ mà mấy người các anh không có quyền bắt?
Dương Gian cũng hiểu được, xem ra khi hắn cầm chiếc điện thoại vệ tinh của Chu Chính thì bên kia Lưu Tiểu Vũ đã sắp xếp hắn gia nhập vào tổ chức Cảnh sát Quốc tế.
Hơn nữa, gia nhập tổ chức Cảnh sát Quốc tế phân khu Châu Á sẽ có quyền hạn thật cao?
Cái này hắn cũng hơi nghi ngờ một chút, dù sao hắn cũng không có hiểu được cách phân chia cấp bậc quyền hạn.
- Không nhớ nhầm đâu, tôi đã hỏi phía tỉnh rồi, mời ông đi theo chúng tôi


Chương 77: Bắt Quỷ

Lưu đội trưởng nói:
- Đưa quản lý Lý đi đến cục, lấy khẩu cung của ông ta.
Quản lý Lý cảm giác mọi chuyện có gì đó sai sai, ông ta cẩn thận hỏi thăm:
- Lưu đội trưởng, nếu như vụ án này không thành lập hồ sơ thì như thế nào?
Lưu đội trưởng nhìn quản lý Lý và nói:
- Nếu không đủ chứng cứ, sau khi thành lập vụ án và phát hiện ra nguyên cáo là đang hãm hại người khác, chúng tôi sẽ tiến hành bắt ông với tội danh gây nguy hại đến an ninh quốc gia.
Ông ta làm cảnh sát lâu rồi, nghe thấy giọng điệu của quản lý Lý sao lại không biết người này đang lo lắng.
Vụ án này có hơn nửa là giả rồi!
Quản lý Lý hỏi lại:
- Sẽ bị tạm giam à?
- Tạm giam?
Lưu đội trưởng lắc đầu nói:
- Ông đang đùa cái gì thế, gây nguy hại cho an ninh quốc gia ít nhất cũng phải giam giữ hai mươi năm, nếu nghiêm trọng hơn nữa mà nói... Ông có thể đi hỏi người bạn luật sư của ông, ông ta hẳn là sẽ hiểu rõ hơn tôi nhiều. Nếu là trước đây, loại tội danh như thế này cũng tương đương với Hán gian, hậu quả như nào ông cũng rõ rồi đấy.
Quản lý Lý giật mình, sắc mặt trắng bệch, có nghiêm trọng như vậy không?
Đây chỉ là lừa dối bình thường thôi mà, sao có thể đến mức phản bội tổ quốc vậy.
Chuyện này... trên mặt quản lý Lý bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, ông ta lại nhìn về phía Dương Gian, ánh mắt lúc này tỏ ra hoảng sợ.
Người này chắc chắn không thể nào là bảo vệ được...
Dương Gian nói:
- Đừng nhìn tôi làm gì, ông cứ tiếp tục diễn đi.
Quản lý Lý cố gắng nặn ra vẻ tươi cười, nói:
- Anh, anh bạn trẻ, lúc này tôi chỉ nói đùa mà thôi, cái này, chuyện này, vấn đề này cũng không nên tính toán a? Tý nữa tôi mời cậu ăn cơm để xin lỗi, cậu thấy như thế có được không?
Dương Gian nói:
- Không phải là ông muốn tố cáo tôi lừa đảo sao? Sao không tố cáo tiếp đi?
- Hiểu lầm, hiểu lầm thôi, cái đó... Vừa rồi tôi làm con sên hơi xung quá, nên đầu có chút choáng, khiến cho cái miệng phát ngôn lung tung ấy mà, lúc đó tôi không sao khống chế được cái miệng của tôi.
Quản lý Lý nói:
- Cậu nhìn miệng tôi này, hình như tôi không sao điều khiển nó được, có thể lúc nãy tôi bị ma nhập, nhất định là như thế rồi, tôi cũng là người bị hại mà thôi.
Dương Gian nghiêm túc nói:
- Ông rất giỏi a, tôi cũng bắt đầu có chút bội phục ông rồi đấy nhưng con người tôi rất ghét những người bỏ việc giữa chừng, muốn điều tra thì phải điều tra cho rõ ràng, Lưu đội trưởng, ông thấy nên làm gì?
- Đây là đương nhiên.
Lưu đội trưởng gật đầu nói:
- Dẫn vị quản lý Lý này về cục, lập hồ sơ điều tra.
Hai người cảnh sát lập tức đi đến, quản lý Lý bắt đầu hoảng sợ, tay chân mềm nhũn, trực tiếp co quắp trên mặt đất, hiện tại ông ta còn tuyệt vọng hơn so với lúc gặp phải quỷ nữa.
- Ốc sên, gặp lại sau.
Dương Gian phất phất tay:
- Lên đường bình an nhé. Ông cũng đừng có trách tôi, tôi không có làm gì hết a, do ông tự mình làm đấy thôi, hai mươi năm sau, có đi ra ngoài ông cũng đừng oán hận tôi nhé.
- Dương Gian, mày là một tên khốn khiếp.
Quản lý Lý chảy nước mắt, vừa khóc nức nở vừa mắng, ông ta không có nghĩ đến hậu trường của Cảnh sát Quốc tế lại lớn đến như vậy.
- Dương Gian, lúc trước cậu dẫn người đi ra từ trong tiệm, không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy? Có thể tiết lộ một chút hay không, nếu như có dính líu đến mấy thứ bên bộ phận Cảnh sát Quốc tế thì coi như thôi.
Lưu đội trưởng nhỏ giọng nói:
- Gần đây người mất tích trong cửa tiệm này hơi nhiều nên áp lực có chút lớn, nếu như có sai sót gì thì mong cậu thông cảm.
- Những người mất tích trước đó đã xuất hiện trong cửa tiệm nhưng hiện tại không thể xem đó là người được, hiện giờ trong cửa tiệm vô cùng nguy hiểm. Tôi đề nghị ông nên lập tức phong tỏa nơi này ngay, còn nữa, không được phái người đi vào bên trong để điều tra, bằng không chỉ có vào mà không có ra. Hơn nữa, với dạng vụ án như thế này cảnh sát mấy người đã không đủ năng lực để đảm nhận, chỉ có Cảnh sát Quốc tế mới đảm nhận được. Chỉ là hiện tại Chu Chính chết rồi, người mới còn chưa có đến nên ông cứ phong tỏa lại, sau khi có người đến thì giao lại cho họ tiếp nhận vụ án này.
Xuất phát từ lòng tốt cho nên Dương Gian mới đề nghị như thế.
- Tóm lại, chủ yếu là để giảm bớt số lượng người chết thôi.
- Tôi hiểu rồi.
Lưu đội trưởng gật gật đầu, ngay lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở đây.
Ông ta lập tức phân phó cấp dưới cách xa nơi này một chút, đồng thời phong tỏa toàn bộ khu vực xung quanh.
Dương Gian nói:
- Hiện tại tôi muốn đi vòa để xử lý một ít chuyện, sẽ không có làm phiền việc phá án của Lưu đội trưởng chứ.
Lưu đội trưởng cười khổ nói:
- Cậu cứ đùa, cậu mới là người phá án, tôi chẳng qua đến để hỗ trợ mà thôi.
Khi nãy đã điều tra qua hồ sơ của Dương Gian, ông ta chắc chắn Dương Gian là thành viên của cục Cảnh sát Quốc tế.
- Nghiêm Lực, đi thôi, chúng ta cùng tiến vào thôi.
Dương Gian cũng không có lãng phí thời gian nữa, lập tức bắt đầu hành động.
Đúng, hắn đã nghĩ kỹ rồi.
Con quỷ này phải bắt cho bằng được.
Hắn không thể trốn tránh cả một đời, hiện tại có cơ hội nằm ngay trước mắt, nhất định phải bắt lấy cơ hội này.
Nghiêm Lực lập tức đi đến, nói:
- Loại người như chúng ta không còn lựa chọn nào khác, có cơ hội thì phải nắm lấy, nếu không chỉ có chờ chết mà thôi.
Dương Gian nhìn cửa tiệm tối tăm trước mặt.
- Đúng như thế, chúng ta không có lựa chọn nào khác.
Trời, đã tối mà ngay lúc này, trong tiệm tạp hóa tổng hợp không có một ai, Giang Diễm vẫn trốn trong phòng giám sát trên tầng 5.
Cô không giám ra ngoài cũng không dám đi loạn.
Bởi vì bên trong còn có một bộ thi thể của Lưu Cường, đang quỳ trên mặt đất, cách đó không xa còn có cái đầu của anh ta nằm ở đó.
Nếu Dương Gian không đến đón, cô chỉ có thể trốn ở đây suốt đời mà thôi.
- Sao đến tận giờ mà Dương Gian vẫn chưa có trở lại, cậu đợi ở bên ngoài lâu như thế để làm gì chứ.
Giang Diễm vừa xem lại băng ghi hình, vừa quan sát lấy cửa ra vào của phòng giám sát, trên mặt hiện lên sự lo lắng cùng hoảng sợ nhưng người còn sót đều được cứu hết rồi, chỉ còn có mỗi một mình cô.
Cô sợ Dương Gian chỉ lợi dụng cô để cứu người kiếm tiền, sau đó sẽ bỏ mặc cô.
- Alo, Dương Gian, cậu có nghe thấy không? Alo.
Giang Diễm có chút nức nở, vừa khóc vừa nói:
- Mau đến cứu tôi với, tôi ngoan như thế, nghe lời cậu như vậy, cậu không thể bỏ mặc tôi được.
Ở đầu dây bên kia lập tức truyền đến âm thanh của Dương Gian.
- Đừng có ồn ào, tôi nhỏ hơn chị đây, tôi còn chưa khóc, chị lớn thế rồi, gặp có chút chuyện mà đã kêu gào, trừ tuổi có chút lớn ra tâm trí chị đúng là như trẻ con.
- Tìm được chưa? Tìm được con quỷ thật sự chưa? Tôi tiện đường sẽ đi qua đón chị.
Giang Diễm nghe được âm thanh của Dương Gian, lập tức nín khóc, nét mặt ngay tức khắc đổi thành tươi cười, cô có cảm giác vô cùng an tâm, nói:
- Chưa có tìm được thân phận thật sự của con quỷ nhưng theo tôi thấy thì mọi chuyện bắt đầu từ một gian hàng bán quần áo ở tầng 5...

Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất