Đúng lúc này, ánh mắt của hắn phát sáng, giọng nói có chút run rẩy: “Tả lão đại, gần đây rõ ràng có loại thiên địch tinh thú như mãng xà ba chân, nhưng rắn Ô Cốt và thỏ ba tai thà rằng bất chấp nguy hiểm bị mãng xà ba chân ăn mất, vẫn muốn ở tại đây... đủ để nói rõ vấn đề, xác nhận tình hình!”
Sau khi nghe Lý Thành Long nói thật như vậy, Tả Tiểu Đa cùng năm người khác đều phấn chấn tinh thần.
“Phạm vi ngươi ước tính rốt cuộc to bao nhiêu?” Tả Tiểu Đa hỏi.
“Có lẽ là...” Lý Thành Long nói: “Sẽ không vượt quá phạm vi 2km, nơi nào cỏ dại mọc xanh tươi nhất thì cứ trực tiếp lục soát là được. Sau khi lục soát thì không cần các ngươi phân biệt, để ta tìm một chút là được rồi.”
“Được! Cứ làm như vậy đi!” Tả Tiểu Đa hạ lệnh: “Lục soát cây cỏ!”
Lý Trường Minh và Dư Mạc Ngôn không nói một lời, trực tiếp bắt tay vào làm việc, hai người đồng hành cạnh nhau nhanh chóng lắp ráp hai cái xẻng lớn, hô hào miếng đã nhấc hơn mười mét vuông thảm cỏ lên không trung, tiện tay giữ giũ, lớp đất trồng nhanh chóng bị giũ sạch sẽ chỉ còn lại rễ cỏ trắng mềm hướng lên trên.
Tả Tiểu Đa và Vạn Lý Tú cùng những người khác cũng theo đó bắt đầu làm việc, cùng nhau lăn mình vào ổ địch, nhấc hết những thảm cỏ xung quanh lên.
Giữa không trung, Tân Phương Dương vẫn luôn chú ý. bên này than thở một tiếng: “Nhìn thấy chưa hả, đây chính là ảnh hưởng mà Lý Thành Long có thể phát huy được khi ở giữa một nhóm đó... Những ảnh hưởng này, cho dù là nhìn tổng quát toàn bộ đại lục cũng ít có ai có thể làm được!”
“Thật lợi hại!” Giáo viên ở bên cạnh khen ngợi từ tận đáy lòng.
“Võ giả tu hành sẽ dựa vào thiên bẩm dựa vào nỗ lực dựa vào sự trợ giúp của gia tộc, đấy đã là nhận thức chung, dựa vào kiến thức ngoài tu hành... Mặc dù rất nhiều người nghĩ rằng có thể làm được, nhưng thật sự thay thế bằng hành động thì có được mấy người? Có bao nhiêu người sẽ nghiên cứu phân của tinh thú...”
Một giáo viên khác sụt sịt một hồi: “Đây không chỉ đơn giản là chuyện nghiên cứu một bãi phân hay hai bãi phân, đây nhất định phải rất hiểu biết về đặc tính của mỗi loại dã thú tinh thú, quen thuộc với từng chuỗi sinh vật mới tiến tới quen thuộc hết tất cả đặc tính, còn có mỗi loại tinh thú thích ăn gì, có thể ăn gì, thích môi trường như thế nào, cần những thực vật khoáng vật quý. hiếm nào; trước khi ăn vào trông như thế nào, sau khi thải ra trông ra sao, e... Cuối cùng còn phải tổng hợp tất cả mới có thể hoàn thành!”
“Những thứ này không chỉ là thiên bẩm có trí nhớ siêu phàm xem qua một lần sẽ không quên có thể giải thích được!”
“Những người khác cho dù là biết nghiên cứ phân và nước tiểu cũng chưa chắc có thể làm được nhiều như vậy. Mà Lý Thành Long này lại dùng dấu vết trong phân để làm manh mối, suy đoán đưa ra kết luận xung quanh đây có cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục lâu năm, thế này... thật sự là kì tài”
“Người khác vào sinh ra tử, đánh đến sứt đầu mẻ trán, dưới mỗi lần rèn luyện có thể đạt được mười điểm tám điểm cống hiến đã là một chuyến đi đáng giá, còn mấy tên nhóc này... Với sự chỉ dẫn của Lý Thành Long, tìm kiếm trong thảm cỏ đã có thể đạt được hàng loạt.”
“Chuyện này chỉ có thể nói là do số mệnh đã an bài sẵn thôi.”
Tần Phương Dương nhẹ nhàng nói: “Trước kia tu vỉ của Lý Thành Long rất thấp, mọi người cũng không phải không biết học thức của hắn rất sâu rộng, có điều có thể thật sự coi trọng hắn thì được bao nhiêu người đâu, nhưng Tả Tiểu Đa trước sau vẫn luôn coi hắn như bạn thân. Chuyện này có thể nói là do sức hấp dẫn ở chỗ Tả Tiểu Đa.”
“Nói cũng đúng.”
Giáo viên kia cực kỳ tán đồng: “Đúng vậy, nếu như Lý Thành Long đến nhóm khác cũng chưa chắc sẽ tận tâm tận lực như vậy. Nhưng ở chỗ Tả Tiểu Đa bên này lại có thể hết lòng cố gắng, chính là hai chữ, ăn ý.” . Harry Potter fanfic
“không phải là ăn ý” Tần Phương Dương thản nhiên nói: “Là huynh đệ.”
Vị giáo sư kia hơi sững sờ sau đó gật đầu: “Đúng vậy, là huynh đệ.”
Trong lúc Tân Phương Dương và những người khác nói chuyên thì bên dưới đã phát hiện ra gì đó.
“Phù Phù, rễ cỏ bên trong bên này, cỏ nhỏ có hơi tím nhạt, dấu hiệu hiện lên từng đoạn từng đoạn... Có phải là cỏ Đoạn Tục gì đó không?” Tả Tiểu Đa kêu lên.
“Ngươi đừng động!" Lý Thành Long căng thẳng đáp lời: “Để ta sang.”
“Ò
Gần như cực kì gấp gáp, Lý Thành Long điên cuồng lao đến: “Mấy người các ngươi cũng sang đấy đi, nhận biết vật thật một chút”
Lý Thành Long ngồi chòm hỏm trước đống rễ cỏ.
“Đúng rồi, đây chính là cỏ Tỉnh Hồn Đoạn Tục, hơn nữa còn là loại rất lâu năm rồi!”
“Lá cây của cỏ Đoạn Tục này cực nhỏ, sống xen lẫn với rễ cỏ thông thường, nếu bản thân không có màu tím nhạt thì những thứ khác sẽ không khác gì các loại cỏ thông thường, Đến mức hình dạng rễ cỏ đứt thành từng đoạn cũng phải chú trọng, cỏ Đoạn Tục cứ ba năm sẽ dài thêm một đoạn, theo kết quả quan sát mà nói cứ ba năm sẽ có một lần đứt, ba năm một đoạn tiếp tục, cái tên cỏ Đoạn Tục cũng có vì lý do đó.”
“Cái này một đoạn hai đoạn...”
Lý Thành Long hít vào một ngụm khí lạnh: “Đống cỏ Đoạn Tục kia do Tiểu Đa phát hiện, mỗi một cây đều vượt qua mười lăm đoạn, rất nhiều cây đã trên hai mươi đoạn... Vậy cỏ Đoạn Tục này đã trên sáu mươi năm tuổi rồi! Trời ạ..."
“Đừng động đừng động! Cỏ Đoạn Tục lâu năm cần phải dùng dao xẻng bằng ngọc để tách ra, sau đó lập tức đặt vào trong hộp ngọc Tnh Hồn ngọc... Trên lưng ta có hộp Tinh Hồn ngọc, các ngươi nhất định không được động vào..."
“Những cây ba đoạn bốn đoạn này cũng đừng động vào, cứ như cũ để lại tại đây là được, bọn nó tự nhiên sẽ lại chui vào trong đất... Nhưng hễ vượt qua mười đoạn ta đều muốn thu lấy, ở đây có một hai ba bốn... giàu rồi giàu rồi ha ha ha...”