Cùng với những lời chúc của mọi người, Vạn Lý Tú bắt đầu thổi nến, những người ngồi cùng bàn với nàng cũng thổi cùng, khoảnh khắc nến được thổi tắt, trong phòng tràn ngập tiếng nói tiếng cười vui vẻ.
Đèn được bật sáng trở lại, hắn là dịu hơn trước rất nhiều.
Từng đ ĩa đồ ăn bắt đầu được đưa lên, hương thơm tràn ngập khắp nơi
Các tiết mục chính cũng bắt đầu được trình diễn trên sân khấu, hắn là các tiết mục này hay hơn các tiết mục trước không chỉ một bậc.
Phía dưới nâng ly chúc mừng, cười nói vui vẻ, trên sân khấu trăm hoa đua nở, ca múa vô cùng đặc sắc.
Lý Thành Long mở luôn một lèo bốn chai rượu, chia cho mỗi người một chai: "Hôm nay là sinh nhật của Tú Nhi, xem như là trường hợp đặc biệt, chúng ta cũng uống một chút”
“Uống một chút thì uống một chút”
Sau một hồi lâu bản thân vẫn chưa vị làm sao, lòng Tả Tiểu Đa dần lẳng xuống.
Xem ra cái gọi là lễ vật sinh tử, vvv... Cũng chỉ là một trò đùa...
"Ô, rượu Hoa Mai Túy ngon thật”
Tả Tiểu Đa rót một ly, niềm nở nâng ly kính rượu ba bạn học, ngửa cổ uống, buột miệng nói: “Rượu ngon!"
Tiểu Đa đại nhân đáng thương, đời này cũng chưa uống rượu được mấy lần, lần này uống một hơi cạn sạch ly rượu Hoa Mai Túy, còn chưa tới kịp thưởng thức mùi vị của rượu ngon, thì đã cảm thấy trong bụng như có lửa đốt.
“Rượu này, cay thật đấy”
Tả Tiểu Đa vội vàng dùng bữa, với mục đích là để át đi mùi rượu.
Ba người Dư Mạc Ngôn Lý Trường Minh, Lý Thành Long liến nhìn nhau, đều nhìn thấy nụ cười gian trá của nhau!
Ừ, hóa ra Tả lão đại lại hoàn toàn không biết Hoa Mai Túy là rượu nhẹ... Bên trong ba chai rượu của chúng ta, tất nhiên là Hoa Mai Túy chính tông, độ cồn rất thấp. Còn bên trong chai của Tả Tiểu Đa thật ra là rượu mạnh, là Mai Hoa Lão Bạch Oan gần bảy mươi độ!
Hết cách rồi Tả lão đại ạ, bọn ta cũng là được người nhờ vả, cho nên phải cố gắng làm, ai bảo ngươi xem tiền còn trọng hơn mặt mũi, lại còn không muốn biểu diễn tiết mục cho người ta xem...
“Không nên uống rượu nhanh như vậy, uống từ từ, từ từ thôi” Lý Thành Long nháy mắt, giả bộ tốt bụng an ủi.
Đừng để Tả lão đại còn chưa tới thời điểm kia đã say tới mức không biết gì, như thế thì nguy mất, những chuyện tiếp theo đây sẽ không thể làm được.
Hai tên bạn xấu xa còn lại kia cũng hiểu ý, vừa ăn uống, vừa xem tiết mục, trả lại nhịp điệu bình thường cho tiệc rượu—— chỉ căn xác định Tả lão đại chưa uống nhiều rượu, vậy chuyện hôm nay là dễ xử rồi!
Chẳng mấy chốc Tả Tiểu Đa đã cảm thấy hơi choáng váng.
Liên tục lắc đầu.
Dọa Lý Thành Long sợ đến mức vội vàng đi lấy một chai nước lại đây, để Tả lão đại tạ uống cho tỉnh rượu.
Ngươi ngàn vạn lần đừng có ngất đi nha... Bây giờ vẫn chưa đến lúc.
May mắn là khi ở cùng nhau, từ trước tới nay chưa từng bàn luận về chuyện uống rượu, cũng chưa bao giờ đi ăn đi uống gì đó với Tả lão đại, dù sao cũng bận tu luyện, đâu còn thời gian mà để ý tới mấy chuyện hoang đường đó.
Lý Thành Long vừa khuyên Tả Tiểu Đa uống nước, vừa suy nghĩ.
Đợi tới khi sự việc bị bại lộ... Ta nên đổ thừa như thế nào?
Nên đổ cho Lý Trường Minh hay là Dư Mạc Ngôn? Ứng cử viên này phải chọn cho tốt
Nếu không, vẫn sẽ không tránh được việc bị đánh một trận.
Kết quả là, chỉ lát sau rõ ràng Phù Phù đã bắt đầu từ từ đào hố hại Lý Trường Minh và Dư Mạc Ngôn...
Xem xem, ai nhảy vào trước, nhảy vào là chết ngay...
Ơ? Con bà nó, rõ ràng Lý Trường Minh cũng đang đào hố hại ta, tên nhóc này muốn làm gì.
Hai người liếc nhìn nhau.
Qua ánh mắt, biết được là người có cùng suy. nghĩ, vì thế nháy mắt với nhau mấy cái.
Ánh mắt của hai người đều nhìn về phía Dư Mạc Ngôn.
Tiếp đến, song Lý hợp sức lừa Dư Mạc Ngôn - người có hoàn cảnh gia đình bình thường, người chưa tham gia nhiều tiệc rượu, chẳng mấy chốc đã rơi vào hố không thoát ra được.
“Tả lão đại! Ta kính ngươi một ly!”
“Tả lão đại, ta lại kính ngươi một ly!”
Lý Trường Minh và Lý Thành Long nhìn nhau cười.
Thành công rồi!
“Tả lão đại, trong khoảng thời gian này, nhờ có sự chăm sóc của ngươi. Dư Mạc Ngôn ta đã tiến bộ rất nhiều, hơn nữa ta cũng đã nhận ra sai lầm của mình, biết mình trước đây lòng dạ hẹp hòi, thiển cận. Ơn dẫn đường, kính ngươi một ly?”
"Từ nay về sau, Dư Mạc Ngôn ta quyết không hai lời. Tâm nguyện của lão hiệu trưởng, ta sẽ dốc hết sức lực một đời để hoàn thành. Cùng cố gắng nhé, nào ta lại kính ngươi một ly”
“Kiếp này được làm bạn, làm huynh đệ với ngươi, thật sự là chuyện vui trong đời. Ta uống cạn rồi, ngươi tùy ý”
"...."
Lý Thành Long cũng không ngờ, sau khi uống rượu, Dư Mạc Ngôn lại ăn nói tốt như vậy, hơn nữa tửu lượng còn cao như vậy!
Liên tiếp kính Tả Tiểu Đa năm ly lớn.
Hơn nữa một ly đó là 166.5ml đấy!
Cho dù Dư Mạc Ngôn uống rượu có nồng độ cồn thấp, nhưng lúc này đầu óc cũng đã choáng váng rồi.
Mà Tả Tiểu Đa có lẽ cũng cảm thấy không khí hôm nay vừa lúc, cảm xúc cũng có, cảm tình cũng có, tự nhiên cũng muốn uống say mới thôi.
Đương nhiên rồi... Nếu uống say rồi, chẳng phải là hắn có thế tránh được một màn biểu diễn đáng xấu hổ sao, vừa rồi hẳn đã đoán ra, không giữ lời không được, chỉ có trực tiếp uống say, mới có thể thật sự tránh được kiếp nạn này, sau này cũng không thể truy cứu được, đây mới là suy nghĩ thật sự trong lòng Tả Tiểu Đa.
Đương nhiên một điều khác nữa là: Đời này ta chưa uống rượu say bao giờ. Thật cũng muốn nếm thử cảm giác say rượu...
—— Đời này của Tả gia ta, cho tới ngày hôm nay, tổng cộng đã uống rượu sáu lần, nhưng chưa từng say.
—— Mỗi lần đều là uống một ngụm với cha, như thế mà có thể say được thì đúng là gặp ma rồi!
Bên này liên tục cụng chén cụng ly, náo nhiệt vô cùng.
Có thể nói là Tả đại sư đã buông thả hoàn toàn, mắt say lờ đờ mơ màng khoác vai Lý Thành Long, thỉnh thoảng lại kéo kéo vai hẳn, nói lời gan ruột: "Phù Phù! Thật sự rất thích nhìn dáng vẻ phù phù toàn thân của ngươi... Nào làm một ly”
Lý Thành Long run rẩy uống cạn ly rượu này.
Thừa dịp lại lôi kéo Lý Trường Minh thành thật nói: “Thụy Thụy, cái định mệnh ngủ từ sáng cho đến Tối, tu vi ngủ của ngươi cũng gia tăng rồi, cũng coi như là một chuyện lạ. Ngươi nói xem nếu ngươi an giấc ngàn thu từ đây.... Vậy chẳng phải là thiên hạ vô địch rồi à? Nào, uống ly này!"