Chương 54: Ra ngoài thuê nhà trọ
Cứ thế nhận một tác phẩm tiểu thuyết ngắn?
Tác giả truyện kinh dị Taro Hirai hay gọi nhiều hơn với cái tên Edogawa Ranpo?
Lâm Trí Bạch bần thần đứng tự hỏi, kỳ thật hắn muốn có thêm một ca khúc, dù sao giá trị kiếm tiền từ ca khúc và bài hát là cao nhất, còn như rút đến tiểu thuyết thì cũng không tệ, coi như là tài sản tư bản, một viên gạch đặt cọc trước.
Giữ chỗ cho thân phận tiểu thuyết gia!
Xem như thân phận có vốn liếng ban đầu đi.
Kỹ năng ca hát của Lâm Trí Bạch hiện giờ không đủ tư cách, đương nhiên hắn cũng không có ý định khi lộ mặt mang thân phận là ca sĩ, bất cả lộ diện là kịch bản gia hay tiểu thuyết gia cũng được, dù sao có vốn liếng trong tay đầy đủ là triển thôi!
Vậy chọn làm kịch bản gia đi.
Thân phận này rất thích hợp bản thân hắn.
Còn là vì ngày kia trường học chính thức khai giảng, Lâm Trí Bạch liền biến thành một sinh viên năm nhất, thời gian sau khẳng định ngày nghỉ sẽ ít đi, chỉ còn lại ngày bình thường ngồi nhàn nhã gõ gõ bàn phím kiếm danh tiếng và tiền cũng được.
Vấn đề xong.
Cùng lúc Lâm Trí Bạch mấy ngày nay còn ngồi chép kịch bản của « Bão Lửa ”
“Trước khi phía trường học thông báo nhập học, bản thân phải chuẩn bị thật đầy đủ sớm mới được.
Lâm Trí Bạch không muốn ở ký túc xá trường, một là không có quen việc ở chung với người khác, hai là ở chung sẽ sinh ra nhiều bất tiện, trên người hắn có một bí mật không thể cho bất kỳ ai biết hoặc nghi ngờ.
Về phần bí mật kể cho người nhà càng không thực tế.
Trường đại học mà Lâm Trí Bạch sẽ đến học, gọi là học viện nghệ thuật Tần Châu Mặc dù học viện này cũng ở trong thành phố, nhưng khoảng cách từ nhà Lâm Trí Bạch đến đó cũng phải mất sáu mươi km, mỗi ngày chạy đi chạy lại sẽ làm hắn điên mất, nên quyết định sáng suốt nhất là thuê nhà riêng. Sẽ rất yên tĩnh, bản thân muốn làm gì thì làm.
Thế là đêm đó, Lâm Trí Bạch đã cùng người nhà nói ra toàn bộ quyết định.
Tuy trước đó, Lâm Trí Bạch đã đánh tiếng với Lâm Hi, nhưng hắn còn chưa nói cho người nhà.
Mẹ hắn là người lên tiếng khuyên trước: “Kỳ thật ở ký túc xá trong trường cũng vui lắm, dù sao tỷ lệ hình thể của ngươi rất cân đối, ngủ giường ký túc xá cũng không chật chội gì, có gì không tốt còn có người xem chừng hay thông báo cho chúng ta biết, còn lại ta chỉ sợ một chuyện là ngủ chỗ đó không có thoải mái thôi. Người trông chừng?
“Ta sẽ thuê một người giúp việc.
Lâm Trí Bạch hiện giờ đã không cần lo lắng cho sức khỏe hắn nữa, chủ yếu là nếu thuê nhà trọ, chắc chắn phòng cần người quét dọn, ngày thường cũng cần người biết làm cơm, tìm một giúp việc biết quét dọn và làm cơm sẽ giải quyết được vấn đề của mẹ.
“Ta thấy ở trọ bên ngoài không vấn đề gì?
Lâm Thắng Thiên cười cười: “Tiểu Hắc ở một mình đã quen, không thể ở cùng nhiều người một sớm một chiều được, còn chuyện thuê nhà trọ cứ giao cho ta, ta sẽ an bài tất cả”
“Tìm người giúp việc tốt nhất giao cho ta”
Lâm Hi cũng cười nói: “Tin tưởng Tiểu Hắc của chúng ta đã trưởng thành rồi, hắn có thể tự chăm sóc bản thân, mẹ này, yên tâm đi mà, huống chi ta lúc bằng tuổi hắn khi vào đại học, cũng là một mình sống ở nhà trọ sao?”
“Trời ơi, thế nhưng mà.”
Mẹ hắn còn muốn nói tiếp cái gì, nhưng cha hắn đã đè lấy tay mẹ hắn rồi nói: “Quyết định thuê nhà trọ, có trách, trách nhà ta cách trường học quá xa, thuê nhà và tìm người giúp việc, nhiều ít tiền cũng không bao nhiêu đâu”
Nghe xong coi như mẹ hắn cũng phải đồng ý.
Đối với Lâm gia, tiền không là vấn đề.
Lâm gia tuy là gia tộc lớn làm kinh doanh, nhưng Thần Thoại lại là công ty lộ mặt ngoài thị trường, đương nhiên kinh doanh thật sự chỉ có ông nội nắm thóp, công ty bên ngoài cũng chỉ là đầu tư tài chính vào mà thôi. Cổ phần lớn nhất vẫn nằm trong tay ông nội.
Tuy cổ phần Lâm Đông không có nằm trong hệ thống kinh doanh chính, nhưng cổ phần mà hắn có trong tay, có thể tiến hành phân phối thặng dư bên trong.
Nên tiền thuê nhà trọ và người giúp việc cũng không quá nhiều, có thể ra được.
Trừ cùng bọn người Lâm gia khác ở cùng Thần Thoại Entertaiment, thiên hạ còn lại của ông nội từ lâu đã chia chút cổ phận cho bốn người con trai.
Bao gồm cha hắn, Lâm Đông.
Tuy nhiên nói là có cổ phần, nhưng Lâm Đông không được tham dự vào quản lý của tập đoàn, trên tay nói chia đều nhưng thật ra rất ít, kém xa ba đứa con trai cưng của ông nội hắn, hàng năm cũng tới chia doanh thu một phần nhỏ.
Nói đi thì nói lại.
Dù tập đoàn Thần Thoại hàng năm chia lãi từ cổ phần nhỏ nhất, cũng là một số tiền với rất nhiều số 0, người thường nhìn vào liền rơi hai con mắt xuống đất.
Cho nên, mỗi một khu vực mà Lâm gia cai quản, một căn hộ không xem trọng đã có thể từ miệng người khác gọi là biệt thự lớn rồi.
Số tiền đó cho dù nuôi dưỡng tới đời chắt, Lâm gia chưa từng thiếu tiền mà phát sầu.
Thuyết phục người trong nhà, nhất là giải quyết chuyện khó khăn của mẹ hắn, Lâm Trí Bạch rốt cục nhẹ nhàng thở ra, vào đại học phải nhất định thuê nhà trọ.
Theo kế hoạch, đầu tiên Lâm Trí Bạch muốn viết tiểu thuyết và viết kịch bản.
Nếu như ở ký túc xá, dùng cái mông để nghĩ, đám bạn cùng phòng sẽ tò mò mà nhìn hắn đang làm cái gì.
Lâm Trí Bạch hiểu, ở ký túc xá người ta có quyền giữ bí mật, nhất là giữ cái miệng, nhưng chưa chắc bí mật của mình không đi ra từ miệng của người khác.
Ký túc xá cho dù có nơi giấu được mấy cái kịch bản kia, cũng có nhiều cái để giấu đi, nhưng không thể cứ giấu mãi được, rất là phiền phức.
1183 chữ