Kiêm Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 59: Bất Dạ Hầu

Chương 59: Bất Dạ Hầu
Lấy điện thoại di động ra, Lâm Trí Bạch gọi cho Giang Thành.
“Lâm tiên sinh Giang Thành nhận điện thoại và trả lời lại rất nhanh: “Xin chào”
Lâm Trí Bạch hỏi: “Bây giờ có thời gian nói chuyện một chút không? ”
Giang Thành vội vàng nói: “Có thể, chúng ta gặp nhau ở đâu? ”
“Đến chỗ ở của ta đi”
Lâm Trí Bạch trực tiếp gửi địa chỉ của mình.
Nữa tiếng sau, Giang Thành đã đến nhà của Lâm Trí Bạch.
Lâm Trí Bạch mời đối phương đi vào phòng khách, hai người ngồi ở bàn trà.
“Lâm tiên sinh..”
“Ngươi nên đổi cách xưng hô gọi ta là ông chủ.
Lâm Trí Bạch không nhanh không chậm pha cho đối phương một tách trà.
Giang Thành ngẩn người, chợt cười nói: “Xin hỏi ta đã vượt qua cuộc phỏng vấn rồi sao?”
“Ừm.”
Lâm Trí Bạch nói: “Kế tiếp sẽ có thời gian thử việc ba tháng, tiền lương là một trăm nghìn tệ mỗi tháng, nếu như ngươi có thể làm tốt thì đãi ngộ còn có thể tăng thêm.”
“Vậy công việc của ta là gì?” Giang Thành đối với đãi ngộ của công việc này rất hài lòng, chỉ là hắn đến bây giờ còn không biết mình cụ thể sẽ làm gì.
“Chuyện này nói ra tương đối phức tạp.
Lâm Trí Bạch nói: “Ngươi có thể hiểu là ngươi sẽ thay ta làm một số việc cá nhân mà ta không tiện ra mặt.”
“Hiểu!”
Giang Thành hỏi: “Vậy ta nội dung công việc là gì?”
Lâm Trí Bạch chậm rãi nói: “Trên tay ta có một bộ tiểu thuyết muốn xuất bản, nhưng ta không muốn bất kỳ một ai ngoại trừ ngươi biết rằng bộ tiểu thuyết này là tác phẩm do ta sáng tác.
Lâm Trí Bạch muốn phát hành bộ tiểu thuyết « The Human Chair ».
Bộ tiểu thuyết này tương đối ngắn gọn tổng cộng chỉ có hơn mười nghìn chữ, ngày hôm qua Lâm Trí Bạch đã viết xong, hắn muốn xuất bản sớm một chút để đạt được thêm danh tiếng.
“Có thể sắp xếp như vậy.
Giang Thành nói: “Chúng ta thành lập một studio nhỏ, như vậy thì sẽ có tài khoản công ty, sau đó lấy danh nghĩa studio phát hành là được rồi, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất kỳ thông tin cá nhân nào của ngài.
Trong lòng Giang Thành còn có vô số nghi hoặc.
Bất quá Giang Thành rất hiểu chừng mực cái gì cũng không hỏi.
Ông chủ trẻ tuổi này rất là thần bí, đoán chừng thân phận cũng không đơn giản, mình chỉ cần chiếu theo phân phó của đối phương làm việc là được. Miễn là không phải là chuyện vi phạm pháp luật gì, nể mặt một trăm nghìn tệ tiền lương thì những thứ khác không thành vấn đề.
“Được.”
Lâm Trí Bạch nói: “Vậy mọi việc giao cho ngươi, nếu cần ta phối hợp thì cứ nói thằng” Giang Thành gật gật đầu: “Pháp nhân của studio phải dùng tên của ta, ngài sẽ ký thêm một hợp đồng bảo mật với ta là có thể trở thành ông chủ trên thực tế, mặt khác nếu ngài không muốn tiết lộ tin tức, vậy có thể dùng một bút danh”
Bút danh à.
Lâm Trí Bạch hơi hơi trầm ngâm. Bạch Đế khẳng định là không thể dùng được nữa, đây là một thân phận công khai.
Lúc này Lâm Trí Bạch nhìn thấy nước trà trước mắt mình đang bốc hơi nóng ra ngoài, đột nhiên trong đầu nghĩ ra được một cái tên.
“Bất Dạ Hầu (1)”
Gia tộc Dư Cam uống trà chưa từng chạm răng, đến lúc nửa khuya vị trà lan tỏa mà vẫn ngủ ngon lành.
Bởi vì uống trà buổi tối rất khó ngủ, cho nên nghệ thuật uống trà trong đêm không khó ngủ được gọi là Bất Dạ Hầu.
Lâm Trí Bạch có thói quen uống trà, dứt khoát dùng tên gọi của trà để làm bút danh.
“Bất Dạ Hầu?” Giang Thành không biết tên này xưng ưu nhã trong trà đạo, chỉ cảm thấy cái tên này rất có vài phần khí thế, kiểu như một loại xưng hô của vương giả thời xưa, hắn không khỏi há mồm khen:
“Tên rất hay!”
Lâm Trí Bạch không để ý đối phương đang khen giả hay khen thật, hỏi: “Ngươi đối với các nhà xuất bản ở Tần Châu có hiểu biết gì không?”
Giang Thành suy nghĩ một chút nói: “Dưới tình huống bình thường, đối tác lựa chọn của nhà văn khẳng định là nhà sách của Nathan, nhà sách của Thiên Quang cùng với Nhà xuất bản Thần Thoại. Ba nhà xuất bản này có thể được xem như ba gã khổng lồ, cho nên số lượng độc giả nhiều nhất, còn các nhà xuất bản khác ta tìm hiểu không nhiều lắm. Trong đêm nay ta có thể làm cho ngài một bộ tư liệu chi tiết để tham khảo, ngài có thể căn cứ vào phong cách tác phẩm để cân nhắc một chút, xem lựa chọn nhà xuất bản nào có lợi hơn.”
Lâm Trí Bạch hơi hơi nhíu mày.
Ngành văn học của Tần Châu quả thật cũng không thể thoát khỏi ba tập đoàn Thần thoại, Thiên Quang và Nathan.
“Vậy vất vả cho ngươi rồi, chuyện studio kế tiếp cũng mau bắt đầu đi, ta sẽ không ra mặt, về phần hợp đồng lao động giữa chúng ta, ngày mai chính thức ký đi” Lâm Trí Bạch nói.
“Được rồi!”
“Vậy ngươi đi làm việc trước đi Giang Thành rời đi, mặc dù hắn không nghĩ tới công việc trước mắt của mình lại không hề liên quan gì đến tài chính, càng không nghĩ tới Lâm Trí Bạch chính là ông chủ của mình, đối phương lại còn định lấy thân phận nhà văn ra mắt.
Nhìn theo hướng Giang Thành rời đi.
Lâm Trí Bạch đem tách trà “Bất Dạ Hầu” còn ấm trong tách trà, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên bàn.
Giang Thành hiện đang trong thời gian thử việc, Lâm Trí Bạch không có ý định tiết lộ nhiều với hắn, chỉ để đối phương giúp đỡ làm một số chuyện đơn giản.
“Tích tích”
Hệ thống đột nhiên xuất hiện, không còn phát ra tiếng leng keng chói tai như trước nữa.
Kèm theo vài dòng thông báo.
Bất Dạ Hầu (1): Một danh xưng của nghệ thuật trà đạo, câu nói trên được biết tới trong “Dư Cam thị”, nói tới người trong gia tộc Dư Cam, từ nhỏ uống trà đã quen, khi trong nhà pha trà hương trà đều bay khấp ngõ hẻm, tràn ra ngoài, khiến người ta khó ngủ. Gọi vị trà này là Bất Dạ Hầu.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất