Kiêm Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 69: Sinh hoạt trường

Chương 69: Sinh hoạt trường
Ngày hai mươi tháng chín.
Khóa huấn luyện quân sự năm nhất của Học viện Nghệ thuật Tần Châu bắt đầu.
Nhà trường yêu cầu tất cả sinh viên năm nhất đều phải tham gia huấn luyện quân sự, trừ khi là trường hợp đặc biệt.
Trước kia Lâm Trí Bạch thuộc vào trường hợp đặc biệt, bất quá hiện tại thân thể hắn đã hoàn toàn bình phục nên tất nhiên sẽ phải học quân sự. Thậm chí Lâm Trí Bạch còn có chút chờ mong, nhân cơ hội rèn luyện thân thể một chút cũng rất tốt.
Điều này cũng giống như ở địa cầu.
Nội dung huấn luyện quân sự của Blue Star cũng đơn giản là huấn luyện tư thế đứng và hành quân.
Mặc dù Blue Star đã thống nhất toàn cầu và các châu đều tự trị, nhưng không ai dám cam đoan tương lai không có biến cố, cho nên các châu đều có quân đội của riêng mình.
Mấy trăm năm trước xảy ra chiến tranh loạn lạc, làm cho các châu đều có ý thức tự thân vận động, duy trì quân đội.
Cho đến nay vẫn còn rất nhiều tác phẩm nghệ thuật, được tạo ra trong bối cảnh chiến tranh của những năm đó. Đương nhiên.
Hiện nay các châu đều rất yên ổn, Trung Châu đối với việc duy trì trật tư toàn cầu vẫn rất ổn định.
Chỉ là giữa tám châu bây giờ ít nhiều vẫn có chút đấu đá lẫn nhau, cho dù không có uy hiếp từ chiến tranh nhưng mỗi châu vẫn âm thầm tranh đấu, nhất là về mảng văn hóa nghệ thuật này, cạnh tranh cực kỳ khốc liệt…
Lớp của Lâm Trí Bạch hiện tại có tổng cộng bốn mươi lăm người.
Mấy ngày sau khi khai giảng, mọi người đã quen biết nhau, nhất là sau khi được chuyển đến ký túc xá đã bắt đầu xưng anh chị em bạn dì. Thậm chí còn có một vài trường hợp đã xưng hô với nhau anh 2 chị ba anh tư… Nhưng Lâm Trí Bạch vốn là sinh viên ngoại trú nên cũng không quen biết nhiều người trong lớp.
Lâm Trí Bạch cũng thường xuyên được những bạn học đến bắt chuyện trước.
Lâm Trí Bạch lúc trước tính cách luôn hướng nội ít giao tiếp với người ngoài, hắn thường tỏa ra một loại cảm giác “ở đây có xác sống bớt tới gần”.
Hiện tại thân thể đã khỏe mạnh nên tính cách cũng có chút thay đổi, Lâm Trí Bạch hiện tại không còn tránh xa người khác nữa, chỉ là những bạn học cùng lớp luôn cảm thấy trên người hắn có một loại “áp lực bề trên” khi đến tiếp xúc với hắn.
Mà cách biệt giữa Lâm Trí Bạch với các bạn học là cách biệt về tầng lớp xã hội, thậm chí giống như là người của hai thế giới.
Sau vài ngày học quân sự, cả lớp cũng đã dần quen với tính cách lạnh lùng ít nói của Lâm Trí Bạch. Đoán chừng cả lớp tuy thấy Lâm Trí Bạch lạnh lùng nhưng lại rất có sức hấp dẫn riêng, cách đối nhân xử thế không thể chê vào đâu được. Lễ phép đồng thời cũng vô cùng nho nhã, thật khiến người khác khó sinh ra cảm giác phản cảm.
Mỗi buổi chiều huấn luyện quân sự xong, huấn luyện viên còn sắp xếp cho các bạn học có tài năng lên hát, những người khác thì vây thành một vòng tròn thưởng thức buổi biểu diễn.
Học viện nghệ thuật đúng là không thiếu những sinh viên có máu văn thể mỹ.
Vì vậy, mỗi ngày mọi người đều mong đợi buổi biểu diễn tài năng trước khi bắt đầu huấn luyện quân sự. Điều đáng nói là, trong buổi biểu diễn hàng ngày, Lâm Trí Bạch đã nghe có người hát « Tiêu Sầu », có thể thấy bài hát này rất được ưa chuộng trong cộng đồng sinh viên đại học.
Một đêm trước ngày kết thúc huấn luyện.
Lâm Trí Bạch thậm chí còn nghe một nam sinh hát bài « Bài Hát Dành Tặng Bản Thân ».
Bài hát này đối với sinh viên đại học mà nói vẫn còn tương đối ít người biết, có bạn cùng lớp nghe xong thậm chí còn không biết tên bài hát này là gì, hỏi người khác mới biết đây là bài hát mới đứng đầu bảng xếp hạng mùa này.
“Bài hát này là do Bạch Đế viết!”
“Ca sĩ là Trương Hi Dương!”
“Cái tên Bạch Đế này nghe thấy quen quen.
“Chính là người sáng tác ra « Tiêu Sầu » Các bạn cùng lớp tán gẫu với nhau, hồn nhiên không biết Bạch Đế trong miệng bọn họ đang ngồi ngay bên cạnh. Tiếp đó mọi người càng nói càng “đi xa quá”, người nào ở khoa nào, đang là hoa khôi, ai có vẻ ngoài hấp dẫn nhất, thảo luận đến sinh viên của khoa nào vừa mới debut (ra mắt), rất ít nói chuyện liên quan đến lớp học. Lúc này.
Đột nhiên có một nữ sinh cười, liếc nhìn Lâm Trí Bạch.
“Lâm Trí Bạch ngươi cũng rất nổi tiếng nha, trong diễn đàn trường còn có người đăng tải hình mặt mũi ngươi, nói ngươi là đối thủ nặng ký nhất ở đại học nghệ thuật Tần Châu, ngươi vì lớp chúng ta mà giành vinh quang!” Mọi người phát ra tiếng ồ kéo dài.
Lại có người khác nói đùa: “Hẳn là nên phái Lâm Trí Bạch đi lấy lòng Doãn Đông Ấm ở lớp kế bên, đời này sẽ không cần phấn đấu nữa.”
“Doãn Đông Ấm?”
Lâm Trí Bạch đột nhiên ngẩng đầu lên.
Các bạn cùng lớp thấy Lâm Trí Bạch đang tìm câu trả lời, lại càng ồn ào hơn, nhắc tới Doãn Đông Ấm thì nam sinh kia càng cười tủm tỉm trêu ghẹo nói: “Ngươi không phải không biết Doãn Đông Ấm chứ, nàng ấy tuy rằng cũng rất xinh xắn nhưng đương nhiên đây không phải chuyện đáng nói, vấn đề là ông nội nàng ta chính là người đứng đầu một trong ba công ty giải trí lớn của Tần Châu, chủ tịch Nathan! ”
“Hum?”
Lâm Trí Bạch cười qua loa một câu, lông mày cao lại hơi nhướng lên.
Ba gã khổng lồ Tần Châu tranh đấu đến mức không thể tách rời, tiểu bối các nhà lại có chút quen mặt với nhau, hắn đương nhiên là quen biết Doãn Đông Ấm.
1206 chữ

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất