Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1143: Thức thứ hai của Phá Thiên Kiếm Quyết (2)

Thiếu niên cười cười, nói ra:

- Mới hai chiêu mà thôi!

- Nếu như hắn không phải là thiên tài của Chân Linh thế giới, ta không ngại chiến một trận với hắn, phải phân cao thấp, hiện tại, tốt nhất là nhanh chóng giết hắn, khí tức của chúng ta, đã bị ý chí thiên địa khuếch trương ra ngoài, rất nhanh, sẽ khiến cường giả thế giới này phát giác.

Đại hán hung lệ thập phần tình táo, cũng không có nổi trận lôi đình.

- Hắc hắc, Ma Giác, không bằng ngươi đi theo ta a! Thực lực Hắc Thạch lúc trước, cũng không mạnh bằng ta, mà một ít thủ đoạn, hắn còn không bằng ta, đi theo ta, ta có thể cam đoan, thứ ngươi cần có được, dễ hắn hơn ở với hắn nhiều.

Thiếu niên rất thưởng thức tính cách của đại hán hung lệ, xuất hiện tâm tư mời chào.

Đại hán hung lệ biểu môi.

- Giết hắn rồi nói sau!

Đối với hắn mà nói, Cửu U là tên điên, đi theo Hắc Thạch vẫn tương đối an toàn một chút, nhưng hiện tại, hắn cũng không công nhiên phản bác Cửu U, sợ sinh ra sự cố.

- Tốt, ta biết rõ ngươi không muốn ở cùng ta, nhưng ta cho ngươi biết, đi theo ta vẫn tốt hơn.

Thiếu niên giống như nhìn ra tâm tư của đại hán hung lệ, hồ đồ không thèm để ý.

- Muốn liên thủ đối phó ta, xem chiêu trước đi!

Diệp Trần không cho là mình có thể đối kháng nổi với sự hợp lực của hai người, Vương giả có chiến lực tứ tinh đỉnh phong, đoán chừng cũng không ngăn nổi sự liên thủ của hai người, trừ phi là bá chủ trong tứ tinh, mới có thể đánh bại bọn họ.

- Bá Long Quyền!

- Cửu U Khóa Thiên!

Đại hán hung lệ nói động thủ là động thủ, một quyền đánh ra hư ảnh đầu cự long, hấp lực tỏa ra, một đôi tay khoanh tròn, quang mang lam sắc bao phủ thiên địa, phong tỏa không gian, một trong một ngoài, phối hợp hoàn mỹ, hiển nhiên là từng liên thủ qua, đối với liên thủ không có lạ lẫm.

Đáng tiếc bọn họ ra tay nhanh, động tác của Diệp Trần còn nhanh hơn.

Thân hình lóe lên, thân thể Diệp Trần dung nhập vào trong không gian, dưới tình huống quang mang lam sắc chưa khép lại, chui ra, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, giống như không tồn tại khoảng cách.

- Không tốt, hắn đã đem Không Gian Áo Nghĩa vận dụng vào trong thân pháp, rất khó vây khốn hắn.

Thiếu niên biến sắc, đuổi theo mau.

- Cửu U Khóa Thiên của ngươi, không phải phong tỏa địch nhân rất lợi hại sao?

Đại hán hung lệ nói.

- Không được, Cửu U Khóa Thiên tuy ẩn chứa Không Gian Áo Nghĩa, nhưng muốn phong bế địch nhân có Không Gian Áo Nghĩa lợi hại hơn, cần phải có thời gian chuẩn bị mới được.

Hai người một trước một sau, đuổi sát sau lưng Diệp Trần.

Nhưng mà, Diệp Trần có Không Gian Áo Nghĩa cao tới bảy thành, xuyên thẳng trong hư không, Không Gian Chi Lực tạo thành lực đẩy cho hắn, làm cho tốc độ của hắn cực nhanh.

Chỉ trong chốc lát công phu, hai người đã mất đi bóng dáng của Diệp Trần.

- Ồ, hắn còn chạy được?

Thiếu niên có chút kỳ quái, hắn xem ra, Diệp Trần không thể còn sức mà chạy được mới đúng.

Thời gian lại trôi qua, sắc mặt hai người càng ngày càng khó coi.

Hiển nhiên Diệp Trần biết được sơ hở của Cửu U Sưu Hồn, trên đường đi, lưu lại một loạt chân nguyên tàn ảnh, đây là chân nguyên tàn ảnh, ẩn chứa chân nguyên thập phần thưa thớt, không có sức chiến đấu gì, nhưng phía trên cũng có ẩn chứa khí tức, Cửu U Sưu Hồn chỉ có thể cảm ứng khí tức, không cách nào cảm ứng tánh mạng chấn động, đương nhiên mất đi tác dụng.

Một quyền đánh nát chân nguyên tàn ảnh của Diệp Trần, đại hán hung lệ trầm giọng nói ra:

- Vẫn để hắn chạy thoát.

- Là sai lầm của ta, sớm biết như thế, vừa rồi ta đã phong tỏa không gian, củng cố không gian thêm vững chắc.

Kỳ thật thiếu niên hoài nghi, cho dù có sớm thi triển Cửu U Khóa Thiên, gia cố không gian, cũng chưa chắc có thể lưu Diệp Trần lại, kiếm chiêu của Diệp Trần, có được lực lượng không thể tưởng tượng nổi, có lực phá hư rất lợi hại.

- Không trách ngươi được, là ta chủ quan!

Trong lòng đại hán hung lệ càng thêm lo lắng, Diệp Trần giờ này ngày này, còn khó chơi hơn Huyền Hậu ngày trước, vừa rồi giao chiến với Diệp Trần, làm cho hắn hiểu được, thực lực của cả hai, cộng thêm kế hoạch chu đáo, cho dù toàn lực ứng phó, cũng không có khả năng đánh chết Diệp Trần, tối đa là đánh đối phương trọng thương mà thôi, cho tới bây giờ hắn nghĩ mãi không ra, trong khoảng thời gian ngắn, từ một con kiến nhỏ, đã phát triển thành một con cự long mà bọn họ không thể làm gì được.

- Ai, nếu như thực lực của ta lại khôi phục một chút, có lẽ kết cục đã không phải như vậy.

Thiếu niên thở dài một hơi, nói tiếp:

- Hắc Thạch đã quá cẩn thận, mất đi cơ hội duy nhất đánh chết hắn, nếu như ngay từ đầu đã dùng toàn lực ứng phó, tự mình ra tay, cục diện cũng không phát triển tới mức bây giờ.

Đại hán hung lệ trầm mặc, có đôi khi, hắn cũng hiểu được Hắc Thạch quá cẩn thận, so với Cửu U điên cuồng là hai thái cực, nếu như hai người tổng hợp một chút, vậy thì hoàn mỹ.

Đương nhiên, hắn cũng có thể hiểu được tâm tính của Hắc Thạch, bỏ niêm phong của những đại nhân kia, đó mới là đại sự quan trọng nhất của hắn và bọn họ. Hắc Thạch không muốn phức tạp, cho nên không muốn tự thân xuất mã, hơn nữa có ai có thể sớm ngờ tới, tốc độ tiến bộ của Diệp Trần nhanh như vậy, đánh vỡ thông thường, làm cho bọn họ trở tay không kịp.

- Hiện tại nói những chuyện này cũng vô dụng!

Đại hán hung lệ lắc đầu.

Thiếu niên khoát khoát tay, nói ra:

- Cánh chim của hắn đã mở ra, đã bắt đầu bay đi, hiện tại giết không được hắn, về sau cũng rất khó giết hắn, ta không muốn tiếp tục đuổi giết hắn, lãng phí nhân lực vật lực.

Đại hán hung lệ liếc nhìn Cửu U, hắn cũng không nghĩ tới, Cửu U không ngờ ổn trọng hơn so với tưởng tượng của hắn, có lẽ những năm bị ngăn trở, đã làm cho hắn cải biến tính tình, nói như thế, còn phải cảm tạ Huyền Hậu và Long Vương, bằng không dùng tính cách điên cuồng của Cửu U, nói không sẽ làm xấu đại sự.

Đương nhiên, đây là đánh giá của Hắc Thạch giành cho Cửu U.

- Ta sẽ nói với Hắc Thạch, tin tưởng hắn cũng không muốn tốn công phí sức đuổi giết Diệp Trần nữa.

Không đuổi giết Diệp Trần, không có nghĩa là buông tha cho việc đánh chết Diệp Trần, chẳng qua là không muốn vì chuyện của Diệp Trần, tốn quá nhiều sức lực, như vậy được không bù mất, cơ hội là ở trước mắt, bọn họ thà buông tay đánh cược một lần, giống như đối với Huyền Hậu, có cơ hội, bọn họ không ngại đánh chết Huyền Hậu, đáng tiếc là không có cơ hội.

- Ta tin tưởng Hắc Thạch cũng có suy nghĩ giống ta, hơn nữa một Diệp Trần, chưa hẳn là có thể làm kế hoach của chúng ta thất bại trong gang tấc, một khi những đại nhân trong phong ấn đi ra ngoài, đừng nói một Diệp Trần, cho dù mười Diệp Trần, cũng chỉ là râu ria, đến lúc đó, chiến lực dưới lục tinh, đừng mong ảnh hưởng đại cục.

Thiến niên cười lạnh.

- Hi vọng là thế!

Đại hán hung lệ cảm thấy Cửu U nói có lý, Diệp Trần tiến bộ mau hơn nữa, cũng chỉ là sơ kỳ, chờ hắn đạt được chiến lực ngũ tinh, tiến bộ sẽ chậm lại, Huyền Hậu năm đó, mới tiến vào Sinh Tử Cảnh không bao lâu, cũng có chiến lực tứ tinh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất