Diệp Trần thế như hắc mã khiến rất nhiều người nghẹn họng nhìn trân trối, từ bắt đầu đấu loại, tựu chưa từng thất bại, ai cũng không biết hắn đến tột cùng ẩn dấu bao nhiêu thực lực, có bao nhiêu con bài chưa lật, chỉ biết là mỗi khi gặp phải đối thủ lợi hại, chân thực lực của hắn mới có thể bại lộ một chút, cái này không thể nghi ngờ là đáng sợ.
Kế tiếp đánh một trận, Nghiêm Xích Hỏa đấu với Cốc Du Vân.
Cốc Du Vân có Thạch Vương Hộ Thể Quyền, thực lực thập phần mạnh, đáng tiếc đối mặt nàng là đệ nhất đao khách Nghiêm Xích Hỏa, Nghiêm Xích Hỏa đao thế bá đạo vô song, tốn gần hai đao liền phá vỡ hộ thể chân khí của đối phương, ưu thế áp đảo khiến không ít người nhíu mày, trong thiếu niên một đời, phỏng chừng chỉ có Tư Không Thánh năng lực áp hắn, Lâm Vẫn có thể chống lại hắn hay không, vẫn là không biết được.
- Trận thứ hai mươi bảy, Tư Không Thánh đấu với Băng Linh!
So đấu nhanh chóng tiến hành, Tư Không Thánh lại một lần nữa lên đài.
Băng Linh khẽ cắn môi, không trải qua chiến đấu liền chịu thua, không phải phong cách của nàng, không có bất luận do dự gì, nàng vận chuyển chân khí toàn thân, hội tụ đến trên cánh tay phải, thi triển ra một sát chiêu trong Băng Liệt Quyền, Băng Tinh Chi Quyền.
Tư Không Thánh vẫn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, chờ Băng Linh công kích.
Ầm!
Băng Tinh Chi Quyền chuẩn bị hoàn tất, Băng Linh tốc độ bạo tăng đến cực hạn, một quyền đánh qua. Tay trái nắm lại, Tư Không Thánh một quyền đón nhận.
Khắp bầu trời băng tuyết tung bay.
Dưới Thương Thiên Phách Quyền của Tư Không Thánh, Băng Tinh Chi Quyền bị nghiền nát, thất bại thảm hại.
Long hình hư ảnh càng tiếp cận độ cao chín trượng, tốc độ lớn càng chậm, thôn phệ khí long mạch của Băng Linh, chỉ bất quá để long hình hư ảnh của Tư Không Thánh lớn đến tám trượng bẩy, còn cách chín trượng ba thước cuối cùng.
- Trận thứ hai mươi tám, Lâm Vẫn đấu với Mộ Dung Khuynh Thành.
Thiếu niên đứng đầu trong lúc so đấu tuy rằng tiến hành chín trận, nhưng chân chính đáng xem chỉ có ba trận, một hồi là Nghiêm Xích Hỏa đối với Lý Đạo Hiên, một hồi là Tư Không Thánh đối với Lâm Vẫn, còn có một hồi chính là trận đấu trước mắt, Mộ Dung Khuynh Thành đấu với Lâm Vẫn.
Lực lượng mới xuất hiện Mộ Dung Khuynh Thành và Diệp Trần như nhau, còn chưa từng bị bại, nàng tu luyện Thiên Ma Đại Pháp khiến tuyệt đại bộ phân người không thể tránh được, phòng ngự có Thiên Ma Lực Tràng vô hình chất, trong khu vực ba trượng, đều là lĩnh vực của nàng. Thủ đoạn công kích lại là Thiên Ma Lực Tràng và Thiên Ma Đại Thủ Ấn, hai thứ kết hợp, mạnh như Băng Linh cũng không thể tới gần, chỉ có thể bị động chịu đòn.
Mà thực lực Lâm Vẫn quả thật là không ai dám khinh thường, khi cùng Tư Không Thánh đánh một trận, bại lộ ra sát chiêu cuối có thể miểu sát bất kỳ một đầu Lục cấp Lục cấp yêu thú bá chủ nào, thực lực tuyệt đối đáng sợ, là một người cạnh tranh bài danh top ba, ở trong cảm nhận của mọi người, thực lực của hắn còn hơn cả Mộ Dung Khuynh Thành.
Hai người đánh một trận nhận được rất nhiều quan tâm quan tâm.
Diệp Trần ở trong đầu suy tính vô số lần, cuối cùng phải lắc đầu, Mộ Dung Khuynh Thành và Lâm Vẫn, ai cũng đều có cơ hội thắng, chỉ là phần thắng cao thấp khó có thể suy tính. Cái này không hoàn toàn bởi vì thực lực hai người tương đương, vấn đề lớn nhất là ở chỗ Thiên Ma Đại Pháp của Mộ Dung Khuynh Thành được tu luyện tới cảnh giới nào.
Mọi người đều biết, Thiên Ma Đại Pháp của Phi Thiên Ma Tông là một môn thập phần cường hãn lại quỷ dị. Nó không tồn tại hộ thể chân khí gì cả, thủ đoạn phòng ngự của nó là Thiên Ma Lực Tràng, Thiên Ma Lực Tràng vô hình vô chất, cần lấy Thiên Ma chân khí dẫn động, mà một khi Thiên Ma Lực Tràng hộ thể, muốn phá vỡ độ khó rất cao, cái này dẫn đến công kích bình thường khó có thể có hiệu quả, đối thủ thường thường cũng không thể tới gần người được.
Đổi thành một đối thủ khác mà nói, Mộ Dung Khuynh Thành phần thắng thập phần cao, có thể Lâm Vẫn đối thủ của nàng luận thực lực không ở dưới nàng, lực công kích cường hãn có thể miểu sát bất kỳ một đầu Lục cấp yêu thú bá chủ nào, lúc trước cùng Tư Không Thánh đánh một trận đã xác minh qua.
Do đó cho dù, Diệp Trần nhãn lực cực cao, đều không nhìn ra phần thắng của ai cao hơn một ít, chỉ có đánh qua một hồi mới biết được.
Trên luận võ đài.
Mộ Dung Khuynh Thành mặc một bộ tử y phiêu nhiên tới bay tới, đứng đối diện nàng là Lâm Vẫn cầm trong tay Hắc Sắc Thiết Thương, khí tức nóng chảy.
Lâm Vẫn nhếch miệng cười nói:
- Khuynh Thành, ba năm chưa từng giao thủ, thực lực hôm nay của ngươi xác thực để ta rất kinh ngạc, theo ý ta đến, ngươi tuyệt đối có năng lực bài danh đệ ngũ, thậm chí đệ tứ, chỉ là muốn tiến trước đệ tam, chung quy kém một bậc.
Ý tứ Lâm Vẫn rất rõ ràng, tuy rằng hắn bại bởi Tư Không Thánh, nhưng trừ Tư Không Thánh, chỉ có Nghiêm Xích Hỏa có thể mang đến uy hiếp cho hắn, mà Mộ Dung Khuynh Thành thực lực đại phát, ở sau đệ tam, trước đệ ngũ, là không thể chiến thắng hắn, chỉ là không muốn nói rõ mà thôi.
Mộ Dung Khuynh Thành đạm nhiên nói:
- Phải vậy không? Vì sao ta nghĩ có thể chiến thắng ngươi.
- Ha ha, bắt ngươi chịu thua xác thực có chút ép buộc, như vậy đi! Trong vòng mười chiêu, ngươi nếu có thể chiếm được thượng phong ta tự động chịu thua.
Lâm Vẫn cười một tiếng, hắn không biết Mộ Dung Khuynh Thành là nghe không hiểu lời hắn nói, hay là bị hắn làm tức giận.
- Mười chiêu, có thể!
Mộ Dung Khuynh Thành không thèm nói lại, âm thầm thôi động Thiên Ma chân khí, ở bên ngoài cơ thể trong khu vực ba trượng hình thành một vòng hư vô Thiên Ma Lực Tràng.
- Thiên Hỏa Tứ Thương!
Không có xuất ra tuyệt chiêu độc môn, Lâm Vẫn chỉ là lấy tuyệt chiêu bình thường nghênh chiến Mộ Dung Khuynh Thành, mặc kệ hắn có thừa nhận hay không, trong tiềm thức, hắn không tiếp thu Mộ Dung Khuynh Thành là đối thủ của hắn.
Ám hồng sắc hỏa diễm bạo phát, không khí như nước bị đun sôi lên, lập tức có hỏa diễm loa văn tràn ngập, trùng kích hướng Mộ Dung Khuynh Thành ngoài mấy chục thước.
Ba một tiếng!
Không gian ba trượng quanh thân Mộ Dung Khuynh Thành hoảng động một chút, khí lưu luyện động.
- Thiên Ma Đại Thủ Ấn, yên diệt!
Ngũ chỉ bình thân, Mộ Dung Khuynh Thành một chưởng ấn bắn ra.
Ông!
Hỏa diễm loa văn phân giải ra ( loa văn: hoa văn dạng xoắn ốc, gần giống như vân tay con người), Lâm Vẫn thương thế bị ngăn cản, tốc độ suy giảm, hắn không chút hoang mang, dưới chân đạp theo bộ pháp, lấy quỹ tích bá đạo xảo quyệt nhập trong chưởng thế, tuyệt chiêu Thiên Hỏa Tứ Thương tiếp tục thi triển, so với lúc trước càng cuồng bạo.
Bất quá thiết thương của hắn đánh tới đệ tam liền mất đi khống chế, Mộ Dung Khuynh Thành cách đó không xa tay phải hư bắt, để thương thế của hắn dẫn sang một bên, cũng thừa cơ trở lại hắn một chưởng.
Lâm Vẫn không dám coi thường chưởng lực của Mộ Dung Khuynh Thành, thân thể chấn động, trước người xuất hiện một tấm chắn do hỏa diễm tạo thành, tấm chắn dày, trải rộng hoa văn, thỉnh thoảng có hỏa tinh bắn ra, tựa như kim thạch chế tạo ra, trầm trọng dị thường.
Tĩnh!
Chưởng kình ẩn chứa Thiên Ma Lực Tràng bị tấm chắn hỏa diễm ngăn trở, Lâm Vẫn lông tóc không bị ảnh hưởng.
- Thiên Ma Đại Thủ Ấn, thiên xích!
Thế tiến công của Mộ Dung Khuynh Thành liên tục, liên tục đánh ra bốn chưởng, một chưởng tối hậu là tuyệt chiêu Thiên Xích trong Thiên Ma Đại Thủ Ấn. Một chiêu này xoay ngược lại Thiên Ma Lực Tràng làm căn cơ, tạo ra sức đẩy cường đại, khiến trong một phương không gian tập trung vật thể bắn ra.
- Phá!
Lâm Vẫn quát lên một tiếng lớn, quanh thân hỏa lãng trùng thiên, thiết thương quét ngang, cũng cố sức đẩy cường đại kia chống lại một bước không lùi.
- Thực lực Lâm Vẫn quả nhiên cường hãn, cư nhiên có thể chống lại Lực Tràng của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Mộ Dung Khuynh Thành cảnh giới thấp một trọng, khó có thể để uy lực của Thiên Ma Đại Pháp đều bày ra, bằng không Lâm Vẫn cũng không nhất định dễ dàng như vậy.
Hai người hiện nay đều đang thăm dò, chỉ là ở trong mắt mọi người, Mộ Dung Khuynh Thành rõ ràng rơi vào hạ phong, ngay cả Thiên Ma Đại Thủ Ấn đều không làm gì được Lâm Vẫn.
- Song Trọng Thiên Xích.
Tay trái Mộ Dung Khuynh Thành chồng lên mu bàn tay phải, sức đẩy gia tăng gấp đôi, trong nháy mắt tác dụng trên người Lâm Vẫn, rốt cục bắt hắn bắn ra hơn mười thước, ở trên hư không tạo thành quỹ tích ám hồng sắc.
Lâm Vẫn đang ở không trung, không đợi rơi xuống đất, người như du long phản xung trở lại, một thương giết tới Mộ Dung Khuynh Thành, chính là một cái sát chiêu của hắn " Thiên Vẫn Nhất Kích".
Một thương ra, thiên địa rung chuyển, ngay cả không khí bốn phía Mộ Dung Khuynh Thành đều bị nhuộm đẫm thành ám hồng sắc, hình như bầu trời cũng bị nung đỏ.
Thiên Ma Lực Tràng không ngăn cản được nhiệt độ nóng cháy, thân ảnh Mộ Dung Khuynh Thành tiêu tan, ngay lập tức đến trên cao, tay trái nàng thi triển Thiên Ma Cầm Nã, tay phải lấy Thiên Ma Đại Thủ Ấn cường công, một chính một phản lưỡng trọng lực đạo dung hợp với nhau, càng ngoài ý muốn hóa giải một kích trí mạng của Lâm Vẫn. Đồng dạng không có chiếm được thượng phong, sắc mặt Lâm Vẫn không khỏi khó nhìn, bất chấp thủ hạ lưu tình, dưới chân hắn đạp lên mặt đất, hỏa lãng bốn phía, thân hình phóng lên cao, lăng không chính là một thướng đánh tới Mộ Dung Khuynh Thành, vẫn là Thiên Vẫn Nhất Kích.
Lúc này đây Thiên Vẫn Nhất Kích cuồng bạo vô cùng, không khí bị một thương xuyên thủng, xuất hiện một cái hắc sắc chân không thông đạo, kéo dài đến trên Thiên Ma Lực Tràng của Mộ Dung Khuynh Thành.
Thiên Ma Lực Tràng một trận hỗn loạn, phản phệ đến chân khí trong cơ thể Mộ Dung Khuynh Thành, nàng cắn chặt lưỡi, nỗ lực ngăn chặn khí huyết sôi trào, một chưởng bắn trúng thương mang.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comẦm ầm!
Sấm sét nổ vang, Mộ Dung Khuynh Thành lùi lại mấy bước, Lâm Vẫn chưa từng thừa cơ truy kích, một chưởng tuyệt cường của đối phương đồng dạng khiến hắn khống chế không được thân thể, phải ngừng lại ở đó.
- Còn muốn đánh tiếp không?
Tay phải Lâm Vẫn nắm thương, trên thân thương lượn lờ ám hồng sắc hỏa diễm, từng chút hội tụ đến mũi nhọn.
Bàn chân chạm tới mặt đất, Mộ Dung Khuynh Thành đeo hạ phẩm bảo khí Kim Ti Thủ Sáo, thản nhiên nói:
- Hiện nay mới bảy chiêu, ngươi hình như cũng không có chiếm được thượng phong đi sao!
- Đã như vậy, trong vòng ba chiêu cho ngươi cam bái hạ phong.
Lúc nói, Lâm Vẫn đồng thời quán chú chân khí trong thiết thương bỗng nhiên tăng thêm, tại chỗ mũi thương ngưng tụ ra một tiểu hỏa cầu như hạch đào, hỏa cầu xoay tròn không thôi, màu sắc càng lúc càng thâm trầm.
- Ám Viêm Sát!
Lâm Vẫn không thể nghi ngờ là cực độ đáng sợ, đạt được đệ thập nhất trọng một khi thôi động, hỏa diễm bên ngoài cơ thể phun ra tựa như một viên vẫn thạch hình người oanh kích hướng Mộ Dung Khuynh Thành, mà hỏa cầu thiết thương ngưng tụ ra từ lâu một bước đâm ra, thương thế hung mãnh.
Mộ Dung Khuynh Thành lại thi triển ra Thiên Ma Cầm Nã và Thiên Ma Đại Thủ Ấn, dưới Kim Ti Thủ Sáo tăng phúc, Lực Tràng tăng phúc đã tăng thêm một thành, cách khoảng không ngạnh tiếp thương thế của Lâm Vẫn.
Ba!
Lực tràng phá vỡ, thương thế của Lâm Vẫn thoáng yếu đi một ít, bất quá theo chân khí của Lâm Vẫn quán chú, một đạo trường thương mang mấy trượng bắn ra, bắn trúng Thiên Ma Lực Tràng của Mộ Dung Khuynh Thành.
- Chiêu thứ chín, bại đi!
Lâm Vẫn hét lớn một tiếng, thiết thương thế như chẻ tre.
Sắc mặt Mộ Dung Khuynh Thành bất biến, không để ý làm ra cử chỉ kinh người, ngũ chỉ của nàng uốn lượn, cư nhiên muốn bắt lấy thiết thương của Lâm Vẫn. Tay phải thì giấu ở phía sau, chỗ đầu ngón tay thỉnh thoảng bắn ra lưỡi dao vô hình sắc bén, kích trên mặt võ đài phát ra thanh âm ầm ầm.
Ầm!
Hỏa cầu trên thiết thương bạo phát, hỏa lãng trùng thiên khiến hai người đều bị cuốn vào, tạo ra một hỏa trụ cao hơn mười trượng.
Lâm Vẫn vẫn cười lạnh lùng, hắn biết uy lực của hỏa cầu là do hai sát chiêu của hắn ngưng tụ thành, một khi bạo phát, thực lực vượt lên trước người khác, càng không nói tới Mộ Dung Khuynh Thành còn kém hắn một bậc, nếu là không có ngoài ý muốn, đối phương đã thụ thương rồi sao!
Chỉ là một màn kế tiếp để hắn trợn mắt ngây ngốc, trong hỏa trụ, tay trái Mộ Dung Khuynh Thành không tổn hại mảy may, mà ở trong bàn tay nàng có một đoàn đạm hắc sắc quang mang bắt đầu khởi động, quang đoàn này hắn rất quen thuộc, phân minh là Thiên Ma Lực Tràng cực độ cô đọng.
Phân tán ra Thiên Ma Lực Tràng cũng đã rất lợi hại, ngưng tụ uy lực có bao nhiêu cường đại, không thể tưởng tượng, chính là dựa vào ngưng kết Thiên Ma Lực Tràng, Mộ Dung Khuynh Thành vừa rồi mới hoàn hảo, không chút tổn hao tiếp được sát chiêu của Lâm Vẫn, bằng không dù cho có kim tí thủ sáo bảo hộ, cánh tay cũng muốn bị lực đạo bạo tạc chấn nát.
Đến lúc này, Lâm Vẫn bất chấp cái khác, hắn biết Mộ Dung Khuynh Thành nhất định có sát chiêu tiếp sau, không giành trước một bước, rất có thể sẽ bị đánh bại.
Lòng bàn tay trái mở ra, một đạo tiên huyết bắn ra, bị ám hồng sắc hỏa diễm bao vây ở bên trong, Lâm Vẫn thoát ra lui nhanh, sát chiêu cuối cùng Huyết Viêm Phá từng dùng với Tư Không Thánh công ra.
Hưu!
Tiên huyết hóa thành huyết sắc thương tiêm, lấy tốc độ không thể tưởng tượng nổi bắn ra.
- Phá!
Tay trái Mộ Dung Khuynh Thành giương lên, ngưng kết Thiên Ma Lực Tràng đánh lên huyết sắc thương tiêm, không đợi huyết sắc hỏa diễm thiêu đốt, cả người hoành không thoát ra, tay phải giấu ở phía sau bình thân, ngủ chỉ mở, sinh ra Thiên Ma Lực Tràng mới, ngưng kết thành hư vô nhận, chém về phía Lâm Vẫn đang lùi lại.
- Lực Trường Thiết Cát!
Tấm chắn hỏa diễm bị phá, Lâm Vẫn mắt mở trừng trừng mắt mở trừng trừng nhìn hộ thể chân khí của mình bị thiết toái, ẩn chứa lưỡng trọng lực đạo Thiên Ma Lực Tràng tác dụng ở trên người.