Lại ngàn chiêu qua đi.
Lý Tiêu Vân đình chỉ công kích, cười nói:
- Xem ra, thời gian gần nửa ngày căn bản khôn đủ dùng, Vũ Đạo Trà Hội đến sáng sớm đã kết thúc rồi.
Tĩnh Ngạo Huyên gật gật đầu
- Xem như ngang tay đi!
Không phải hai người không muốn phân thắng bại, trên thực tế, bọn hắn đã đến lúc tinh bì lực tẫn, chính là thời cơ phân thắng bại tốt nhất, nhưng thời gian lại không cho phép, dù sao bọn hắn cũng không phải cuối cùng, mỗi người còn phải chọn Sở Trung Thiên hoặc là Diệp Trần để đánh một hồi, về phần chọn ai thì còn phải nhờ rút thăm để quyết định, nếu rút thăm được Sở Trung Thiên thì không thể giao thủ với Diệp Trần, chuyện này cũng không có cách nào, cả hai chỉ có thể chọn một, đổi thành Sở Trung Thiên và Diệp Trần cũng thế!
Nhật quang tinh trụ bên trong Cẩm Tú Viên đã sáng lên, hào quang nó tản mát ra khiến cho Cẩm Tú Viên và Chỉ Điểm Giang Sơn Đài giống như là ban ngày vậy.
Bên trong đình đài, mọi người nhao nhao nghị luận.
- Tĩnh công chúa và Thiên Thư Công Tử bất phân thắng bại, không biết hai cuộc tranh tài tiếp theo, có người nào thắng không nữa.
- Khó! Phòng ngự của Sở Trung Thiên tuyệt đối biến thái, công kích của Tĩnh công chúa thì nhanh như Lôi Đình, Thiên Thư Công Tử phiêu miểu như gió, kiếm pháp của Diệp Trần thì quỷ thần khó lường. Nếu phải chọn ai thắng thì ta sẽ chọn Diệp Trần, người ta dù sao cũng là quỷ thần khó lường nha, đúng vậy, không thể lường trước được.
- Có chút đạo lý, bất quá ta thấy là Thiên Thư Công Tử, áo nghĩa võ học của hắn rất nhiều.
Rút thăm rất đơn giản, bốn cây thẻ gỗ, hai đỏ hai lam, đỏ luận bàn với đỏ, lam luận bàn với lam, không cho phép dùng tinh thần lực, ngươi vận dụng tinh thần lực, người khác đều có thể cảm ứng được, về phần Diệp Trần cũng không muốn dùng tinh thần lực để gian lận, với hắn mà nói, giao chiến với ai cũng giống nhau cả.
Diệp Trần rút thăm được chính là thẻ gỗ màu đỏ, Thiên Thư Công Tử Lý Tiêu Vân cũng thế.
- Ha ha, vận khí của ta không tệ.
So sánh với Sở Trung Thiên thì Lý Tiêu Vân càng thích luận bàn với Diệp Trần hơn, cũng không phải thực lực của Sở Trung Thiên yếu mà trái lại, phòng ngự của Sở Trung Thiên quá mạnh mẽ, áo nghĩa võ học của hắn có nhiều hơn nữa cũng không có biện pháp chiếm cứ thượng phong, luận bàn với Diệp Trần thì tốt rồi, song phương đều chơi kỹ thuật.
Trận luận bàn giữa Tĩnh Ngạo Huyên và Sở Trung Thiên bắt đầu trước.
Hai người vừa bắt đầu đã so đấu qua chân nguyên và lực công kích của võ đạo ý chí lực, Tĩnh Ngạo Huyên hơi yếu hơn một bậc, nhưng đánh chính thức thì lại ngang tay nhau, Tĩnh Ngạo Huyên về mặt tìm hiểu áo nghĩa võ học cao hơn Sở Trung Thiên một chút.
- Ám Viêm Diệt Sát Ba.
Chiến đấu dần đến cao trào, Sở Trung Thiên thi triển ra áo nghĩa võ học công kích phạm vi lớn nhất, công kích đơn thể hơi yếu một chút, sóng năng lượng màu đỏ sậm thoáng cái bao phủ Tĩnh Ngạo Huyên vào trong.
Phanh!
Sóng năng lượng nổ tung, Tĩnh Ngạo Huyên ngược dòng trên xuống, nắm tay phải mang theo vô tận Lôi Đình đánh về phía Sở Trung Thiên.
Phá Sát Bá Long Giản của Sở Trung Thiên vừa vặn hoàn thành, một giản nghênh đón.
Tiếng nổ mạnh kinh thiên chấn động toàn bộ trên không Lôi Đô, hai đạo nhân ảnh bắn ngược trở về, khi bọn hắn bắn nhanh về sau thì bành trướng lên ám sắc cường quang, cường quang thôn phệ Hắc Ám.
- Cương Nhận Trảm.
Cương nguyên của Sở Trung Thiên quả thật rất cường hãn, về mặt khu trừ lực ảnh hưởng thì cao hơn Tĩnh Ngạo Huyên cho nên dù ở vào trạng thái bắn ngược về sau, nhưng vẫn thúc dục được một phần nhỏ chân nguyên, phát động về phía Tĩnh Ngạo Huyên một lần công kích phạm vi lớn bình thường.
Xuy xuy xùy!
Khí lưu đao nhận màu đỏ sậm phá nát hư không, bao phủ Tĩnh Ngạo Huyên vào trong đó.
Tĩnh Ngạo Huyên hít sâu một hơi, theo cái hít vào này, trên người của nàng nổi lên Lôi Đình lập lòe bạo ngược, chân nguyên tựa hồ như nhảy lên, hình thành bên ngoài cơ thể nàng một vòng xoáy màu xanh da trời, nắm tay phải nắm chặt, ngón giữa lồi ra, nàng vung một quyền ra ngoài.
- Hoàng Cực Phách Thế Quyền.
Quyền phong mênh mông cuồn cuộn phá hủy vô số khi lưu đao nhận đang bay đến, cũng xé rách luôn ám sắc cường quang vẫn còn đang bành trướng, lại lần nữa đẩy lui Sở Trung Thiên về sau trăm bước. Bất quá lúc này Sở Trung Thiên đã khởi động hộ thể cương nguyên, quyền phong và hộ thể cương nguyên va chạm, bộc phát ra tiếng kim loại ma sát rợn người, không có bất kì hiệu quả nào.
- Diệp Trần này, quả thực đáng sợ.
Nhìn thấy một màn này, Tĩnh Ngạo Huyên không thể không thừa nhận, ở phương diện khác, nàng không bằng Diệp Trần.
Diệp Trần có thể đánh bại Sở Trung Thiên, nàng cho là mình dù không thể đánh bại đối phương, cũng sẽ chiếm một chút thượng phong, nhưng tưởng tượng không giống với sự thật chút nào, Sở Trung Thiên tuyệt đối không phải là một cục xương dễ gặm, phòng ngự mạnh, công kích cao, né tránh cũng cao, nếu mình không phải là Lôi Linh thể, có thể kích thích tính linh hoạt của thân thể, về mặt phản ứng hơn xa người bình thường thì chưa hẳn có thể chống lại Sở Trung Thiên được.
Nàng đã rõ, Diệp Trần không chỉ lợi hại về mặt chiến đấu mà cũng là loại thiên tài loại hình toàn năng, năng lực thích ứng siêu cường. Ví dụ như giữa thiên tài và thiên tài có thể có gì đó khắc chế lẫn nhau, cũng vì sự khắc chế này nên ngược lại thua trong quyết đấu, mà Diệp Trần cơ bản không tồn tại vấn đề này, hắn chống lại bất cứ kẻ nào cũng sẽ không yếu thế, muốn công kích có công kích, muốn né tránh có né tránh, muốn kỹ thuật có kỹ thuật.
Nói ngắn lại, đơn đả độc đấu, Tĩnh Ngạo Huyên không sợ Diệp Trần, nhưng về năng lực thích ứng chiến đấu, nàng bị Diệp Trần bỏ xa không ít.
Diệp Trần không hề có nhược điểm, là kiếm khách không có sơ hở.
Lý Tiêu Vân cũng nhìn ra Tĩnh Ngạo Huyên không có biện pháp cầm chân được Sở Trung Thiên, mà trước đó, Diệp Trần lại đánh bại Sở Trung Thiên, điều này đại biểu cho vấn đề gì, hắn rất rõ ràng.
- Thật sự không thể khinh thường chút nào a!
Đây là lần đầu Lý Tiêu Vân không có nắm chắc tất t hắng, dù chống lại Tĩnh Ngạo Huyên, hắn cũng đều cho rằng người thắng lợi cuối cùng sẽ là mình, chỉ cần cho hắn thời gian, đây không phải là tự tin về thực lực, mà là sự tự tin từ tính cách, không thể thắng, cũng phải thắng, nhưng chiến đấu giữa Tĩnh Ngạo Huyên và Sở Trung Thiên khiến cho hắn hiểu được, Diệp Trần không phải là người bình thường, đối phương không có bất kỳ sơ hở nào, cứ nhìn bộ dáng chật vật của Sở Trung Thiên khi chiến đấu với hắn thì rõ.
Lý Tiêu Vân không khỏi nghiêng đầu nhìn thoáng qua Diệp Trần.
Diệp Trần ánh mắt thâm thúy, nhìn chăm chú lên cuộc chiến của Sở Trung Thiên và Tĩnh Ngạo Huyên, nói đúng ra thì, hắn nhìn chăm chú chính là Tĩnh Ngạo Huyên, đối phương về mặt Lôi chi Ý Cảnh đã đạt được thành tựu mình không thể nào sánh nổi, thứ hắn chú ý chính là Lôi Đình ý cảnh tầng sâu hơn, thứ mà hắn còn không thể sờ thấu được.
- Không hổ là Lôi chi Công Chúa, đã đụng chạm đến biên giới của Lôi chi áo nghĩa, chỉ kém một bước là nhập môn rồi.
Diệp Trần âm thầm nghiêm nghị, chỉ cần Tĩnh Ngạo Huyên tìm hiểu được một tia Lôi chi áo nghĩa, tất cả mọi người ở đây sẽ không có ai là đối thủ của nàng nữa, kể cả hắn.
Đương nhiên, những thứ mình có thể đột phá còn nhiều hơn nữa... hình thức ban đầu của Kiếm Hồn, Thanh Liên kiếm quyết, Mộc Chi Ý Cảnh, những thứ này đều có thể đột phá cả.
Oanh!
Trên bầu trời, tinh sắc khí lưu và mực sắc Lôi Đình riêng mình chiếm cứ một phương, chiến đầu của hai người cũng không phân được thắng thua, ai cũng không làm gì được đối phương.
Tĩnh Ngạo Huyên thu tay lại dừng trong hư không
- Ta không thắng được.
Sở Trung Thiên bĩu môi
- Ta cũng không thắng được ngươi.
Hắn rất phiền muộn, có một Diệp Trần thì cũng thôi đi, nhưng Tĩnh Ngạo Huyên cũng lợi hại phi phàm, hơn nữa thêm vào Lý Tiêu Vân tương đương với Tĩnh Ngạo Huyên, ba người, hắn một người cũng không thắng được, thậm chí còn thua trên tay Diệp Trần nữa chứ.
- Diệp Trần, đến phiên chúng ta.
Lý Tiêu Vân tay phải hư dẫn.
Thanh tỉnh lại từ trong trạng thái tìm hiểu, Diệp Trần gật gật đầu.
Vèo!
Vèo!
Hai người cũng không nói nhảm, trực tiếp vọt lên hư không.
- Phiến Vũ Trường Long.
Lý Tiêu Vân dẫn đầu phát động công kích, đại lượng Phong nguyên khí tập kết tới, hóa thành một vòi rồng óng ánh trong suốt vọt tới Diệp Trần.
Xoẹt!
Vòi rồng bị khai mở, nguyên lai Diệp Trần ngay tại lúc vòi rồng còn chưa đạt đến uy lực lớn nhất, đã xuất kiếm phản kích.
- Lợi hại!
Lý Tiêu Vân thần sắc ngưng trọng, bất chấp công kích, lập tức nhanh chóng lùi lại, trong quá trình đó, hắn liên tiếp vung vẩy quạt sắt, liên tiếp thi triển ra "Phiến Vũ Lê Hoa" và "Phiến Vũ Liêm Nhận".
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLVòi rồng hình dáng hoa Lê và liêm đao giống như phong nhận một trái một phải, giáp công Diệp Trần.
Diệp Trần cực độ tỉnh táo, sau đó thuấn di bảy bước, bảy bước này vô cùng xảo diệu, vòi rồng và lưỡi đao phát sinh va chạm trước người ba bước, mà khoảng cách ba bước, đúng lúc là khoảng cách Nghịch thức Thiên Lôi Thiết có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, kiếm quang cuốn từ trên xuông, mang theo sóng năng lượng hỗn loạn đánh về phía Lý Tiêu Vân.
Tốc độ lui về sau của Lý Tiêu Vân có nhanh hơn nữa cũng không bằng tốc độ của sóng năng lương, quạt sắt nhô lên cao khẽ múa, bảo hộ bản thân cực kì chặt chẽ, cẩn thận.
Bành bành bành bành bành bành bành...
Tiếng khí kình bạo liệt vang lên không dứt, khí huyết của Lý Tiêu Vân thoáng sôi trào.
Bỗng nhiên, Lý Tiêu Vân giống như một cơn gió mát, chẳng những làm tan sóng năng lượng bạo phá, càng chuyển dời đi mấy chục bước, tại nguyên chỗ, mười đạo kiếm mang giao nhau mà qua, là Song Kiếm Lưu của Diệp Trần.
"Nguy hiểm thật" Trong mắt hiện lên ánh sáng lạnh, quạt sắt trong tay Lý Tiêu Vân chuyển một vòng, chấn động, áo nghĩa võ học Tinh Quang hệ "Phiến Vũ Thất Tinh Sát" đánh ra.
Không xoay người người, tay trái Diệp Trần cầm ngược Lôi Trạch Kiếm, chỉ là sau khi đánh trúng, kiếm chỉ vặn vẹo xuyển qua bảy đạo hàn tinh, đồng thời lúc đánh tan sát chiêu của đối phương, bàn chân đạp khí lưu, lộn ngược lên trời, đầu dưới chân trên, thức thứ chín của Thanh Liên kiếm pháp Sinh Sinh Bất Tức được thi triển ra.
Đồng tử Lý Tiêu Vân co lại thành một điểm nhỏ, uy lực của một kiếm ngày hắn biết rõ, ngay cả Sở Trung Thiên, cũng phải chịu thiệt thòi lớn, bị Diệp Trần đánh cho phòng ngự bị xé toang, không có chút lực phòng thủ này, nếu mình mà trúng phải chiêu này thì chỉ có bại chứ không thể thắng nổi.
Tuyệt đối không thể trúng!
Trên cánh tay phải lập lòe lên điểm điểm tinh quang, mạch máu bên trong đều trở nên trong suốt, mắt thường cũng có thể thấy được, phần da thịt trên tay phải của Lý Tiêu Vân, hiện ra một vòng quang vân phức tạp, quang vân này thập phần cổ xưa, giống như tinh thần, lại như tinh thần quỹ tích, mà da thịt bên tay trái của Lý Tiêu Vân cũng sáng lên một vòng quang vân, đây là một loại quang vân giống như gió lốc, thiếu đi một chút cổ xưa, nhiều thêm một chút lăng lệ ác liệt.
- Phong Chi Chướng Ngại.
Không có bất kì quá trình thi triển võ học áo nghĩa nào, Lý Tiêu Vân vươn tay trái ra, phía trước lăng không nhiều một phòng tường được lập kín, phong tường ẩn chứa huyền ảo, vòng xoáy lớn ôm vòng xoáy nhỏ, vòng xoáy nhỏ kết nối vòng xoáy lớn, không cần bất kì động lực nào liền có thể chuyển động vĩnh cửu cho đến khi bị phá hư mới thôi.
PHỐC!
Phong tường bị xuyên thấu, xé rách.
Thanh Liên kiếm pháp thức thứ chín tên là Sinh Sinh Bất Tức không phải nói chơi, phong tường mặc dù tự cung tự cấp, cũng không sánh nổi với tốc độ phá hư của Sinh Sinh Bất Tứ, đây là một kiếm chiêu cực độ đáng sợ.
- Thất Tinh Hoành Độ.
Lý Tiêu Vân biết rõ Phong Chi Chướng Ngại không thể ngăn được Diệp Trần, bất quá cũng không có việc gì, mục đích thật sự của hắn là chiếu số ở tay phải, chỉ thấy ngón tay cái của hắn vân vê một cái, quạt sắt khép lại, một sợi xích sắt như cột sáng màu bạc, xích sắt quán chú đại lượng chân nguyên và Tinh Quang, nghiêng nghiêng vung lên.
Một khỏa Tinh Châu!
Hai khỏa Tinh Châu!
Ba khỏa Tinh Châu!
Xếp đặt dựa theo Bắc Đấu Thất Tinh, một khỏa lại một khỏa Tinh Châu do Chân Nguyên và Tinh Quang ngưng tụ thành ra đời, những Tinh Châu này sáng tối bất định, lóe ra hào quang sáng chói.
Diệp Trần nhíu mày, Bắc Đấu Thất Tinh trên bầu trời của Chân Linh Đại Lục khác với thế giới kia của hắn, nó là chủ tinh của Bắc Đẩu Tinh Vực, có lực lượng to lớn huyền ảo, ở trong tối tăm, hắn biết rõ một khi để cho Thất Tinh xếp đặt xong xuôi, sẽ sinh ra uy hiếp đói với mình, tuy rằng hắn không sợ uy hiếp, nhưng diệt trừ uy hiếp trước khi nó còn chưa nảy sinh, không thể nghi ngờ là càng thêm hiệu quả.
Thanh Mộc kiếm chấn động, kiếm khí súc thế không phát phun ra ngoài.
Ba!
Khỏa Tinh Châu thứ sáu vừa sinh ra đời, liền gặp phải kiếm khí xâm nhập, thoáng cái tan vỡ.
Chợt là khỏa thứ năm, thứ tư, thứ ba....
"Rõ ràng nhanh như vậy" Lý Tiêu Vân mày còn nhíu lại hơn cả Diệp Trần, Diệp Trần khó chơi, hắn đã chân chính cảm nhận được rồi, đối phương căn bản không để cho ngươi bất cứ cơ hội nào, Thất Tinh Hoành Độ này của hắn, tốc độ sinh ra đời của bảy khỏa Tinh Châu có thể nói là như tốc độ ánh sáng, nhưng vẫn không cách nào xếp đặt hoàn tất được.