Rắc!
Băng tinh vỡ tan vì không chịu nổi áp lực.
Chân nguyên hộ thể của Diệp Trần cũng nhỏ đi một chút.
- Đến đáy rồi!
Cuối cùng Diệp Trần cũng nhìn thấy được đáy hồ, phần đáy toàn bộ là nham thạch rắn chắc, có những chỗ ánh lên màu đen bạc, phóng xuất quang huy bàng bạc ra ngoài, chính quang huy bàng bạc này ngăn cản linh hồn lực của Diệp Trần.
- Là hồn thạch, cả một khối hồn thạch!
Con ngươi Diệp Trần co lại, không kìm được hít ngược một hơi lãnh khí.
Hồn thạch là một loại đá ẩn hàm sức mạnh linh hồn lực, giá trị cực cao, là thứ mà siêu cấp tông môn nào cũng thiếu, một tông môn dù lớn, thì cũng có giới hạn, đạt đến Linh Hải Cảnh tu vi, linh hồn lực có thể thăm dò một trăm dặm vuông, nếu không có những thứ cản trở linh hồn lực, cả tông môn sẽ bạo lộ dưới mắt người khác, mặc dù nói chẳng ai dám cố ý dùng linh hồn lực thăm dò tông môn người khác, nhưng một khi đại chiến phát sinh, chẳng ai nói trước được điều gì.
Nói một cách không hề khoa trương, trên thị trường, một khối hồn thạch to bằng nắm tay chí ít được bán với giá năm ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, tảng hồn thạch dưới đáy hồ này lớn gấp một trăm lần nắm tay, cũng chính là nói nó có giá trị trên năm trăm vạn miếng thượng phẩm linh thạch, có thể khiến bất cứ Linh Hải Cảnh tông sư nào phát điên.
Nước hồ tầm nhìn rất thấp, sau khi biết được nguyên nhân linh hồn lực không thể phúc xạ, Diệp Trần bắt đầu đào hồn thạch.
Tảng đầu tiên đào lên, to bằng chậu rửa mặt.
Tagr thứ hai nhỏ hơn một chút, cũng to bằng cả cái đầu.
Tảng thứ ba lớn nhất, bằng cái chậu tắm.
Đào xong ba tảng, Diệp Trần phòng xuất linh hồn lực, lần này linh hồn lực có thể phúc xạ thoải mái mà không còn gặp trở ngại gì, hồ nước chẳng còn giữ bí mật của mình được nữa.
Diệp Trần không biết là, trong một thông đạo dưới đáy hồ, đang có một đôi mắt với con ngươi kim sắc chăm chú quan sát hắn mà linh hồn lực của hắn không hề phát hiện ra, hơn nữa hai bên cách nhau hơn trăm trượng nhưng đôi mắt kim sắc vẫn nhìn thấy Diệp Trần.
Đôi mắt kim sắc từ từ chui ra khỏi thông đao, vô thanh vô tức tiếp cận Diệp Trần.
- Nguyên nhân khiến linh hồn lực không thể phúc xạ đã rõ, nhưng áp lực trong hồ đến từ đâu, rốt cục là đã xảy ra chuyện gì, áp lực gia tăng, điên cuồng gia tăng.
Diệp Trần cảm thấy có điều không ổn, tóc gáy dựng đứng.
Ầm!
Đúng lúc này, một đường hắc ảnh ngoằn ngoèo không biết từ đâu đột nhiên lao về phía Diệp Trần với tốc độ cực nhanh, giống như trở lực không hề tồn tại.
- Có yêu thú!
Diệp Trần dậm mạnh chân xuống đất, bơi ngược lên trên, trên đường, thân hình của hắn lăng không chuyển ngoặt, nhìn về phía có dao động kịch liệt nhất, đến đây, hắn không khỏi nổi da gà, chỉ thấy trong thị tuyến, một con mãng xà cự đại đang bò đến, không rõ nó dài bao nhiêu, nhưng thân thể thì chẳng khác gì cái thùng đựng nước, một cái vảy trên người đã bằng chén rượu, xếp dày chi chít.
Phần bụng của nó mọc ra bốn móng vuốt, loại móng vuốt này sắc bén vô cùng, rất giống móng rồng.
Đây là một con giao long, một con giao long thuần chính.
Rống!
Giao long rống lên, áp lực cuồng bạo gia tăng, nước hồ sôi lên sùng sục, giống như dưới đáy của nó có một ngọn núi lửa đang phun trào.
Diệp Trần tăng tốc độ, nhưng hắn làm sao nhanh được bằng giao long, giao long lượn bòng thân thể màu trắng, như một u linh từ từ tiếp cận Diệp Trần, khi khoảng cách giữa hai bên chỉ còn ba trượng, nó đột nhiên mở to cái miệng máu, định một miếng nuốt chửng Diệp Trần.
- Lôi sư biến!
Căn bản không kịp rút kiếm, tay phải Diệp Trần năm quyền, lôi âm sư tử thành hình, một quyền đánh lên đầu giao long.
Binh một tiếng!
Cả người Diệp Trần bị đánh bay, dưới sức mạnh cuồng bạo của giao long, quyền kình của hắn thậm chí còn không thể khiến đối phương dừng lại.
Khoảng cách sức mạnh là quá lớn!
- Đây chính là sức mạnh giao long sao? Thế này khác gì châu chấu đá xe.
Diệp Trần bị sức mạnh giao long làm cho tay chân mềm nhũn, đầu váng mắt hoa, vai đập thẳng vào vách đá bên hồ, tạo thành một cái lỗ lớn, cả người rơi vào trong đó.
Bạch sắc giao long không hề dừng lại, chui vào vị trí nơi Diệp Trần vừa rơi xuống, giương nanh múa vuốt, tiếng hô như sấm. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLDiệp Trần dù sao vẫn là Linh Hải Cảnh tu vi, sức mạnh cơ thể không hề thấp, bên trong cơ thể còn ẩn hàm long chi lực luyện hoá từ long huyết thảo, sau một tiếng thét lớn, hắn rút mình ra khỏi vách đá, khéo léo tránh được cú ngoạm của bạch sắc giao long, chân nguyên phun phát, Diệp Trần tiếp tục phóng mình lên trên, trong hồ, Diệp Trần không thể phát huy thực lực của mình.
Chỉ nghe thấy rắc một tiếng, vách đá bên dưới như một miếng đậu phụ, bị giao long đập cho vỡ tan, đầu nó cắm vào trong đá, đuôi thì quẫy không ngừng, định quấn lấy bụng Diệp Trần.
- Kim diệu chấn sát kiếm!
Diệp Trần sớm đã có phòng bị, hoàng kim kiếm xuất vỏ, hoá thành kim quang trảm sát chói mắt.
Keng!
Một kiếm như cưa điện siêu cực, nặng nề chém xuống đuôi giao long, hoả tinh nóng rực bất chấp nước hồ lạnh buốt, bắn ra tung toé, nhưng một kiếm này, không phá được phòng ngự của bạch sắc giao long mà chỉ để lại một vết hằn màu trắng trên lớp vẩy dày của nó.
- Là phòng ngự gì vậy, kim diệu chấn sát kiếm cũng không đột phá được, trong khi sức mạnh này chí ít phải hơn năm mươi vạn cân, có thể nói là nghịch thiên.
Diệp Trần từng nghe Từ Tĩnh nói, một vạn năm trước, có một tông môn tên Thương Mang Tông, người trong tông tu luyện thân thể, vạn cân cự lực là đệ tử tạp dịch, ba bạn cân là đệ tử ngoại môn, năm vạn cân là đệ tử nội môn, tám vạn cân là đệ tử hạch tâm, trưởng lão ngoại môn hai mươi vạn, trưởng lão nội môn ba mươi vạn, tổng chủ và các thái thượng trưởng lão xấp xỉ năm mươi vạn cân cự lực, sức mạnh nghịch thiên, có thể đồ sát Đông Hải giao long, Tây Hải thần sa.
Bạch sắc giao long này tương đương Thương Mang Tông thái thượng trưởng lão, nếu chỉ xét rêng sức mạnh thân thể, nó đã có thể coi thường tuyệt đại bộ phận Linh Hải Cảnh tông sư.
Rầm!
Đuôi của bạch sắc giao long mặc dù không quấn được Diệp Trần, bị Diệp Trần dùng hoàng kim kiếm chặn lại, nhưng sức mạnh thôi sơn đảo hải cũng khiến Diệp Trần bị bắn ra ngoài, miệng thổ huyết, một khắc sau, Diệp Trần mượn chính luồng sức mạnh này, lao ra khỏi hồ nước.
Bạch sắc giao long rút đầu ra một cách dễ dàng, quẫy đuôi, lập tức đuổi theo.
Oanh!
Cột nước nổ tung, bạch sắc giao long phá nước chui ra, thân thể uốn lượn bơi trong hư không, dài hơn trăm mét, nó vừa xuất hiện, bầu trời ở đây lập tức thay đổi, phong vẫn biến huyễn, phong vũ phiêu diêu, cơ thể không ngừng tản phát vân khí bạch sắc, nhìn không rõ toàn thân.
Cái đầu cự đại nhô ra, bạch sắc giao long nhìn Diệp Trần, phóng xuất một luồng áp lực vô hình, khiến mặt đất bằng phẳng cũng phải lõm sâu vài mét, thảo mộc và đá vụn bị nghiền thành bột, nằm im trên mặt đất.
Phốc!
Vừa ra khỏi nước, Diệp Trần đã phun ra một ngụm máu tươi, giao long sức mạnh nghịch thiên, hai lần giao phong ngắn ngủi đã khiến hắn nội thương không nhẹ, xương cốt cũng xuất hiện vết nứt.
- Giao long là yêu thú giống rồng nhất, như vậy, áp lực này có lẽ là long uy, may mà long uy này không phải long uy chân chính, nếu như là long uy chân chính, mình có lẽ đến chân nguyên cũng không vận chuyển được, chứ không phải áp lực đơn thuần như bây giờ.
Giao long là yêu thú ẩn hàm long chi huyết mạch nhiều nhất trong số các yêu thú, trưởng thành đến một giai đoạn nhất định, thậm chí có thể lột xác thành rồng, hành vân bộ vũ, ngao du vũ trị tinh không, rồng là loài thập phần cường đại, khí thế cường liệt, khủng bố của nó được gọi là long uy, giao long ẩn hàm sức mạnh của long chi huyết mạch, đương nhiên cũng có một chút long uy, có thể áp chế đối thủ trên phương diện khí thế.
Lấy ra một viên đơn dược bổ sung nguyên khí bỏ vào miệng, Diệp Trần thôi động bất tử chi thân, nhanh chóng hồi phục thương thế, về việc bỏ chạy, hắn tuyệt đối không nghĩ đến, không phải Diệp Trần không muốn bỏ chạy, mà vì tốc độ trong nước của đối phương hơn hẳn tốc độ trên cạn của Diệp Trần, có lẽ chỉ có Yên Phi Phi mới có thể thoát khỏi con bạch sắc giao long này.
Rống!
Thấy Diệp Trần đang trị thương, bạch sắc giao long chui ra, một vuốt tóm lấy thân thể Diệp Trần, với độ sắc bén của một vuốt này, cộng thêm sức mạnh của bạch sắc giao long, cho dù phòng ngự của Diệp Trần có tăng gấp đôi cũng bị bóp nát.
- Cút!
Lần này, trong tay Diệp Trần không còn là hàng kim kiếm nữa mà đã đổi thành lôi kiếp kiếm, lôi kiếp kiếm giống như một tia điện quang, giao phong cùng móng vuốt của bạch sắc giao long.
Binh!
Thực lực hai bên cách nhau quá lớn, cho dù có lôi kiếp kiếm phụ trợ, Diệp Trần vẫn không phải đối thủ của bạch sắc giao long, cả người bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống mảng rừng nguyên thuỷ bên cạnh hồ nước, kinh động một phiến điểu thú.
Một lần nữ ho ra máu, Diệp Trần chẳng biết làm gì,
- Sức mạnh trên năm mươi vạn cân quá đáng sợ, căn bản không thể lại gần, nếu công kích từ xa, càng không thể đột phá, hơn nữa sẽ bị đối phương đuổi kịp rất nhanh, nếu như đem phá hư chỉ tham ngộ đến sáu phần hoả hậu, thậm chí bảy phần hoả hậu, biết đâu lại có thể đột phá, đáng tiếc trước mắt uy lực của phá hư chỉ đến kim diệu chấn sát kiếm còn không bằng, dùng cũng vô dụng.
- Chỉ có một chiêu.
Thấy bạch sắc giao long lại chui ra, tay phải Diệp Trần nắm chặt lôi kiếp kiếm, tay trái giữ hoàng kim kiếm, hai kiếm giao nhau, trảm kích thật mạnh.
Một khối lôi cầu xanh đen như mực sinh ra, khuếch đại nhanh chóng, nuốt chửng bạch sắc giao long.
Tí tách!
Âm thanh lôi diện vang lên điên cuồng, Diệp Trần lùi ra sau, tránh không để bị bạch sắc giao long ngộ thương, sau đó chăm chú quan sát đối phương.
Một lúc sau, lôi diện tan hết, trên lớp vảy dày mịn của bạch sắc giao long xuất hiện dấu vết cháy xém, hơi đen, phần ngực có vết kiếm mờ mờ đan chéo, vảy bị vỡ, có chút máu rỉ ra, từng giọt rơi xuống mặt cỏ, xuỳ xuỳ, thảo mộc không chỉu nổi sức mạnh của giao long chi huyết, vỡ vụn.
- Vẫn không thể làm nó trọng thương?
Diệp Trần nhíu mày.
Bạch sắc giao long phẫn nộ, bao nhiêu năm thì có bấy nhiêu thiếu niên bị thương, không ngờ hôm nay con người nhìn có vẻ không được mạnh lắm này lại đả thương nó, mặc dù chút xước xát này chẳng đủ gọi là vết thương. nhưng nó là giao long cao quý, sao có thể sánh với yêu thú bình thường.
Hô!
Há to cái miệng máu, bạch sắc giao long phun ra một luông hàn phong trong suốt về phía Diệp Trần, hàn phong gào thét, cuồn cuộn ập đến.
Khu vực vài trăm trượng vuông bị hàn băng bao phủ trong nháy mắt.
- Không ổn!
Luồng hàn phong này quá nhanh, Diệp Trần chỉ kịp di chuyển nửa bước, đã vị hàn phòng đánh trúng, biến thành một pho tượng bằng băng.
- Diệp Trần, cố chịu đựng một lúc, ta sẽ đến ngay.
Đột nhiên, từ trong não hải Diệp Trần truyền đến giọng nói của Yên Phụng Phụng, thì ra Yên Phụng Phụng đã dùng linh hồn lực để kiểm tra tình hình Diệp Trần, và dùng bí pháp của Huyền Tông linh hồn truyền âm cho hắn, với tốc độ của Yên Phụng Phụng, cự ly một trăm dặm cùng lắm chỉ mất vài hơi thở là đến.
Diệp Trần biết, nếu như không phá băng, một khắc sau, hắn sẽ bị bạch sắc giao long đánh vỡ, thi cốt không còn.
- Phá!
Trước nguy cơ cường đại, thiên phú gặp mạnh thì mạnh của Diệp Trần lại bạo phát, năm xưa trước sự truy sát của cao thủ Ngao gia, hắn có thể nhanh chóng tha, ngộ bất tử chi thân, bây giờ đối diện với sự uy hiếp của bạch sắc giao long, tinh khí thần trong người hắn được tập trung cao độ, kiếm khí kinh nhân trực tiếp trảm kích ra ngoài, phá vỡ hàn băng.
Hàn băng vỡ tan, Diệp Trần vô thức giơ cao hai kiếm, đan chéo trước người, một khắc sau, sức mạnh ssangs sợ thuận theo thân kiếm truyền lên cánh tay Diệp Trần, sau đó lại một đợt nữa truyền đến cơ thể Diệp Trần, tiếng xương gãy vang lên không dứt, lôi kiếp kiếm và hoàng kim kiếm bay khỏi tay, bắn vào sâu trong rừng.
Phốc!
Há miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người Diệp Trần bay ngược ra ngoài.
- Đây là sức mạnh giao long, chỉ sợ không dưới sáu mươi vạn cân, cho dù không phải Thương Mang Tông tông chủ trong truyền thuyết thì cũng xấp xỉ.
Cảnh vật hai bên hoá thành tàn ảnh mơ hồ, là mình đang bay quá nhanh, Diệp Trần căn cứ vào sức mạnh trên người, đưa ra một kết luận cụ thể.
Rống!
Bạch sắc giao long không muốn tha cho Diệp Trần, trườn thân thể khổng lổ, thoắt ẩn thoắt hiện trong vân khí, chỉ trong thời gian một phần mười cái chớp mắt, nó đã đuổi kịp Diệp Trần đang trọng thương, há miệng táp tới.
- Muốn giết ta, không dễ như vậy đâu.
Trong lúc bay giật lùi, Diệp Trần hơi lắc thân thể, như một cái bóng, xuyên vào rừng rầm, khiến người ta không thể nhìn thấy sự tồn tại của bản thể.
Bạch sắc giao long cũng không thể ngay lập tức tìm ra Diệp Trần, đành phải phun thêm một luồng hàn khí trong suốt nữa, băng phong toàn bộ mấy chục trượng rừng rậm phía trước, nó nghĩ, Diệp Trần đang ở trong khu vực đó, chỉ cần băng phong hết khu vực này, Diệp Trần sẽ không thể chạy thoát.
Chiu!
Kiếm quang quét qua cánh rừng, để lại vết kiếm sáng ngời trong hư không, hàn khí tựa như vẫn ở phía sau kiếm quang, mãi không đuổi kịp.
- Sát lực hàn khí không phải quá lớn, nhưng tốc độ lan tràn của nó thực sự quá nhanh.