- Có chuyện gì?
Trung niên lạnh lùng mở mắt, mặt ánh lến một tia nhu hoà.
Đoạn Lãnh Nhau đột nhiên quỳ xuống,
- Cầu nhị thúc tìm lại công bằng cho Lãnh Nhai, Lãnh Nhai thực sự không thể chịu nổi.
- Có chuyện gì thì cứ nói thẳng?
Trung niên lạnh lùng giật mình, thân hình loé lên, đỡ Đoạn Lãnh Nhai đứng dậy.
Hắn là nhị thúc của Đoạn Lãnh Nhai, tên Đoạn Băng Hà, phụ thân Đoạn Lãnh Nhai là đại ca của Đoạn Băng Hà, nhưng sớm đã mất, còn Đoạn Băng Hà lại không có gia đình con cái nên, từ nhỏ đã coi Đoạn Lãnh Nhai như con đẻ của mình.
Đoạn Lãnh Nhai giơ cánh tay phải của mình,
- Nhị thúc, người xem.
Đoạn Băng Hà quan sát cánh tay phải của Đoạn Lãnh Nhai một lúc mới phát hiện tay phải đối phương có rất nhiều kinh mạch không thông, mềm nhũn, khí huyết không điều tiết, trên bả vai, một vết máu mờ mờ thu hút sự chú ý của Đoạn Băng Hà, nếu như hắn đoán không lầm, cánh tay này từng bị chém đứt, mặc dù nói nối lại được, nhưng nếu không có linh dược thập phần quý hiếm phối hợp, nó vẫn sẽ bị phế, chỉ làm được những động tác đơn giản, tuyệt đối không thể chiến đấu.
- Là ai chặt đứt tay ngươi?
Đoạn Băng Lãnh giận dữ nói, hắn thường niên bế quan, thông thường nếu không có việc gì, không ai dám làm phiền hắn, lần này bế quan, đại khái cũng gần hai năm.
Đoạn Lãnh Nhai nói:
- Là Diệp Trần.
Đoạn Lãnh Nhai kể lại tin tức về Diệp Trần cho Đoạn Băng Hà nghe.
- Hừ, tiểu tử độc ác, luận bàn mà nỡ chặt đứt một cánh tay của con, sao con không nói sớm.
Đoạn Băng Hà thập phần bất mãn, Đoạn Lãnh Nhai là cháu hắn, nếu như sớm biết chuyện này, hắn nhất định ăn miếng trả miếng, chặt đứt cánh tay Diệp Trần.
Đoạn Lãnh Nhai cười khổ một tiếng, kể chuyện Hàn Băng Các thuê sát thủ Quỷ Ảnh Các.
Ban đầu, Đoạn Lãnh Nhai cũng tưởng sát thủ Quỷ Ảnh Các nhất định ám sát thành công Diệp Trần, bắt giữ Mộ Dung Khuynh Thành, ai ngờ sau khi sát thủ Quỷ Ảnh Các toàn quân bị biệt, hắn biết, đại lục này chẳng còn ai giết được Diệp Trần, dù sao sát thủ Quỷ Ảnh Các chỉ ám sát mục tiêu một lần, không còn cơ hội thứ hai.
Trừ Quỷ Ảnh Các, muốn tìm sát thủ ám sát Diệp Trần, gần như không thể, từ những kết quả nhận được, hắn biết Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đều không sợ ám sát, muốn giết hắn, chi bằng trực tiếp dùng đao dùng kiếm, như vậy cơ hội sẽ lớn hơn một chút.
Sau đó, không phải Hàn Băng Các không nghĩ ra cách, mà là Diệp Trần tiến bộ quá nhanh, mỗi lần họ nghĩ ra một kế hoặc, thì lại nhận được tin tức, thực lực Diệp Trần đại tiến, kế hoạch cũ triệt để vô dụng.
Thời gian qua đi, Hàn Băng Các đã từ bỏ ý định ám sát Diệp Trần, chúng không có Nửa bước vương giả, cũng không có siêu cấp tông sư tiếp cận Nửa bước vương giả, muốn giết chết Diệp Trần, không thể trực tiếp bao vây đối phương, làm vậy không những phá vỡ quy tắc mà còn khiến Hàn Băng Các bị mang tiếng.
Về phần để Sinh Tử Cảnh vương giả xuất mã, càng không thể, không phải là người đắc tội Sinh Tử Cảnh cường giả, Sinh Tử Cảnh cường giả không bao giờ tuỳ tiện giết chết hắn, huống hồ, bối cảnh Diệp Trần không nhỏ, dùng Sinh Tử Cảnh vương giả tấn công hắn, đợi Long Vương xuất quan, sẽ có lý do đối phó Hàn Băng Các, xui xẻo vẫn là Hàn Băng Các, hơn nữa, Huyền Hậu cũng coi trọng Diệp Trần, từ giao tình giữa Diệp Trần với Yến Phượng Phượng và đệ tử Huyền Tông, có thể nhìn ra điều này.
Cho nên, chiến lực Long Vương, tuyệt đối không nên động vào, Hàn Băng Các các chủ cũng không thể hạ mình đối phó Diệp Trần, một Đoạn Lãnh Nhai không đáng để hắn làm như vậy, phải biết Hàn Băng Các là ngũ phẩm tông môn, thanh niên thiên tài rất nhiều, có một hai thanh niên thiên tài thậm chí chỉ thua kém Đoạn Lãnh Nhai một hai trù, hơn nữa, tuổi tác cũng nhỏ hơn Đoạn Lãnh Nhai, bớt đi một Đoạn Lãnh Nhai, cũng không thể khiến Hàn Băng Các thương gân động cốt.
Sau khi biết thái độ Hàn Băng Các, Đoạn Lãnh Nhai triệt để thất vọng.
Hắn nghĩ đến nhị thúc của mình, tả hộ pháp Hàn Băng Các Đoạn Băng Hà, Tông sư bảng hạng ba mươi mốt, áo nghĩa võ học thập phần cường kình, một số áo nghĩa võ học của Đoạn Băng Nhai cũng là học từ Đoạn Băng Hà, có Đoạn Băng Hà xuất mã, Đoạn Băng Nhai không nghĩ Diệp Trần có thể làm được gì, hắn không muốn đối phương chết, hắn chỉ muốn đối phương như hắn, đứt một cánh tay.
Ăn miếng trả miếng!
- Vừa hay, chân nguyên của ta cũng đã đến cực hạn, trong thời gian ngắn, không thể tiếp tục tăng tiến, cùng con đi tìm người tên Diệp Trần kia.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comTừ Linh Hải Cảnh hậu kì đỉnh phong lên Nửa bước vương giả, cần tích luỹ rất nhiều chân nguyên, hơn nữa bởi vì vấn đề sức khoẻ, không thể một lần là xong, Đoạn Băng Hà còn cách Nửa bước vương giả một khoảng khá xa, chỉ là chân nguyên hùng hậu hơn Linh Hải Cảnh hậu kì đỉnh phong, đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn được xếp hạng ba mươi mốt trên Tông sư bảng.
- Đa tạ nhị thúc.
Đoạn Lãnh Nhai đại hỉ.
Đoạn Băng Hà cười nói,
- Học cách khách khí với ta từ bao giờ vậy, ta là nhị thúc của ngươi, ngươi bị người ta bắt nạt, ta đương nhiên phải ra mặt, hơn nữa, con là đệ nhất thiên tài của Đoạn gia ta, tay phải đứt, khẳng định ảnh hưởng đến việc tiến cảnh, ta sẽ bắt hắn trả giá.
Hắn đã chuẩn bị, đầu tiên bắt Diệp Trần trả một cái giá tương tự, sau đó toàn lực giúp Đoạn Lãnh Nhai tìm linh đơn diệu dược trị liệu cánh tay, loại linh dược này mặc dù trân quý, nhưng không phải không có, chỉ là mất chút thời gian mà thôi.
...
Chúng ta nghỉ ngơi chút đi!
Ngồi trên khôi lỗi phi hành một tuần, Diệp Trần thì không sao, nhưng Mộ Dung Khuynh Thành bị thương không nhẹ, gần như mất đi chiến lực, đi gấp như vậy, ít nhiều có chút ảnh hưởng.
Lý Tiêu Vân nói:
- Bên dưới có thôn trấn, chúng ta xuống đó nghỉ ngơi.
Trấn này tên gọi Cổ Vân trấn, nói là trấn, kì thực nhân khẩu cũng không ít, hơn mười vạn người, kiến lập gần một toà sơn mạch cự đại, võ giả qua lại rất nhiều.
Năm người nhảy khỏi khôi lỗi phi hành, đáp xuống một bình đại ngoài trấn.
Vào trong trấn, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy võ giả bán nội đơn yêu thú và nguyên liệu, hai bên đường là một số cửa hiệu bán đơn dược và vũ khí, nhìn có vẻ thập phần hưng thịnh.
- Họ mới chính là bộ phận quan trọng tổ chức nên thế giới võ giả này.
Lý Tiêu Vân cảm thán.
Diệp Trần gật gật đầu, nhân khẩu Chân Linh đại lục đã lên tới con số vạn triệu, võ giả trên Ngưng Chân Cảnh không có ngàn triệu, cũng có vài trăm triệu, không có những võ giả bình thường này, không thể duy trì thế giới võ giả phát triển bình thường, nếu như không phải mình xuyên việt đến đây, Diệp Trần của thế giới này rất có khả năng chỉ là một thành viên bình thường, vận khí mà tốt, có thể sống đến tự nhiên chết, vận khí không tốt, sẽ bị người ta giết chết bất cứ lúc nào.