- Đúng vậy!
Cát trưởng lão mỉm cười, hiếu kỳ đánh giá Diệp Trần.
Tên trung niên Nhân Ma bị chém bay đầu đã chết đến không thể chết hơn
được nữa, trên cổ hắn bắn ra đại lượng máu tươi, huyết nhục cũng liên
tục nhúc nhích tựa hồ muốn tái sinh lại sinh mạng cho hắn nhưng chưa tới Sinh Tử Cảnh thì không thể lấy huyết trọng sinh được, cho nên hắn vẫn
không tránh khỏi cái chết.
"Rầm rầm rầm..."
Giãy dụa một hồi, thi thể không đầu của hắn rơi xuống mặt biển.
Một trận chiến này, hơn ba mươi tên Nhân Ma đều toàn bộ chết hết!
- Tiểu nữ tử Nguyệt Băng Tâm, là đệ tử trong Ngân Nguyệt Bạch Hồ tộc, không biết tính danh của công tử là?
Hít sâu một hơi, Nguyệt Băng Tâm chậm rãi đi tới trước người Diệp Trần, hỏi.
- Tại hạ là Diệp Trần!
Thu hồi Lôi Kiếp Kiếm, Diệp Trần nhìn Nguyệt Băng Tâm nói.
- Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Diệp công tử nếu không ngại thì có thể cùng Mộ Dung cô nương đi tới nhà ta làm khách, ta sẽ khoản đãi
thật tốt cho hai vị!
Diệp Trần lắc đầu, nói:
- Cái này không
cần, ta đối với nơi này còn chưa quen thuộc, ngươi giới thiệu cho ta một chút là được rồi, coi như là báo đáp ơn cứu mạng đi!
- Hai vị không biết nơi này?
Nguyệt Băng Tâm hỏi.
- Ta chỉ nghe các ngươi nói nơi này là Hỗn Loạn Ma Hải nhưng vẫn không biết được tình huống cụ thể.
Nguyệt Băng Tâm gật gật đầu, nói:
- Nơi này đúng là Hỗn Loạn Ma Hải, sở dĩ nó được gọi là Hỗn Loạn Ma Hải là bởi vì ở dưới đáy biển có vô cùng vô tận ma khí, đem cả phiến hải