Những người còn lại khi thấy đại hán mặt vàng chịu thiệt thì ánh mắt
nhìn về Diệp Trần không khỏi biến đổi. Tên đại hán mặt vàng này dù gì
cũng là Bán bộ Vương Giả, Linh hồn lực tất nhiên không yếu đã có thể
ngưng thực được một chút. Có thể đả thương Linh hồn lực của hắn thì mấy
người ngồi ở đây không mấy ai làm được. Cho nên lúc này mọi người đều đã xem trọng Diệp Trần hơn vài phần, thái độ khinh khỉnh cũng đã thu liễm
lại, ít nhất cũng là biểu hiện ra như thế.
- Hai vị, mời ngồi!
Cổ đồng đại hán thu liễm dị sắc, đưa tay ra thản nhiên nói.
Mộ Dung Khuynh Thành gật gật đầu, nhẹ nhàng ngồi xuống.
Ánh mắt của Diệp Trần khẽ đảo qua Lâm Vũ Hiên ngồi bên cạnh Cổ đồng đại hán rồi cũng bất động thanh sắc ngồi xuống không chút câu nệ nào.
- Hai vị, ta đã thoả thuận tốt với mấy vị ở đây, chúng ta sẽ cùng di tới