"Đang làm gì vậy?"Đằng sau, một giọng nói dịu dàng như gió xuân thổi qua.Toàn bộ lông gáy của tôi dựng đứng lên, không chút nương tay đá Tiểu Sư Đệ một cước."Còn không mau cút ra ngoại môn mà học hành đi!"Tiểu Sư Đệ vừa khóc vừa ôm mông chạy đi.Tôi quay đầu lại, mỉm cười chào Cảnh Tễ: "À, ừm... chữ anh khắc ban nãy đẹp lắm đấy."Hắn đưa ngón tay út ra, nghiêng đầu nhìn tôi: "Chúc Lăng, cái này là ý gì?"Tôi giơ tay nắm lấy ngón út của hắn, kéo hắn về phía động phủ: "Không có ý gì cả, tôi dỗ con nít chơi thôi."Trước động phủ vẫn dựng tấm bia đá đó, tôi ngượng ngùng quay sang hỏi Cảnh Tễ: "Sao không dọn tấm bia này đi?"Cảnh Tễ bắt chước lời tôi vừa nói: "Dỗ con nít chơi thôi."Tôi: ..."Thôi được rồi, cứ để đó đi."Dù sao cũng không phải mắng tôi.