Kiếm Linh Cứ Đòi Song Tu Với Tôi Phải Làm Sao Đây?

Chương 22:

Chương 22:
Mọi chuyện phải bắt đầu từ ngày tôi tự ý xông vào cấm địa.
Thực ra ngày đó tôi không phải vì ham chơi mà xông vào cấm địa, mà là theo sự chỉ dẫn của bản mệnh linh kiếm.
Thập Ngũ là một thanh linh kiếm vô chủ, nhưng nó đã tự trở về Kiếm Phong sau khi mất đi chủ nhân.
Sau đó tôi nhập môn, Thập Ngũ đã ngủ say hàng nghìn năm đã chọn tôi.
Lúc đó Thập Ngũ rỉ sét khắp người, trong lòng tôi muôn vàn không cam tâm, chỉ là Sư Tôn nói tôi có duyên với nó.
Lúc đó Sư Tôn còn không nhận ra thân phận thật sự của Thập Ngũ.
Đúng vậy, Thập Ngũ là bản mệnh linh kiếm của Kiếm Tôn Huyền Ngu, tên gốc chính là tôn hiệu Huyền Ngu, chỉ là sau khi Kiếm Tôn phong ấn Ma Tộc, bị trọng thương và ngủ say, tiên khí nổi danh Tu Chân Giới là Huyền Ngu kiếm cũng biến mất.
Thanh Huyền Ngu kiếm rỉ sét loang lổ cuối cùng được Kiếm Phong chỉ dẫn trở về, chỉ là trên thân kiếm đã bám một tàn hồn của Cảnh Tễ, hàng nghìn năm không chịu nhận chủ.
Cho đến khi cảm nhận được tôi, nó đã vô cớ đi theo tôi.
Sau đó nó chỉ dẫn tôi đi đến cấm địa, một phần tàn hồn khác cũng đi theo chỉ dẫn.
Cũng từ ngày bị ăn đòn roi đó, Huyền Ngu kiếm cuối cùng cũng lộ ra một diện mạo hoàn toàn mới.
Không giống với Huyền Ngu kiếm nổi danh nghìn năm trước, đến tay tôi, nó đã trở thành một "Thập Ngũ" thật sự.
Ngoài ánh kiếm màu xanh bạc thỉnh thoảng tỏa ra khi chiến đấu, không có điểm nào giống với Huyền Ngu.
Đây cũng là lý do vì sao tôi đã dùng Thập Ngũ nhiều năm như vậy mà không ai phát hiện ra.
Sau đó Cảnh Tễ đã tỉnh lại từ trạng thái ngủ say.
Nhục thân trước đây của hắn đã bị hủy hoại, nhờ có tiên khí Huyền Ngu mà hắn đã ngưng tụ lại nhục thân.
Kể từ đó về sau, thế gian không còn Huyền Ngu kiếm nữa, mà chỉ có một thanh linh kiếm bình thường tên là "Thập Ngũ".
Vì vậy, Cảnh Tễ có thể điều khiển Thập Ngũ, không phải vì hắn là Kiếm Linh, mà là vì... "Thập Ngũ" vốn là bản mệnh linh kiếm của Cảnh Tễ, dù dấu ấn đã dần phai mờ theo thời gian, nhưng cũng không thể phủ nhận quá khứ của nó.
Nó từng là bản mệnh tiên khí của Kiếm Tôn Cảnh Tễ.
Tôi hỏi Cảnh Tễ: "Tại sao lại chọn ta?"
Cảnh Tễ cười trông thật đẹp, hắn từ từ nói: "Đây là thiên mệnh đã định, thiên mệnh để ngươi mang Thập Ngũ vào cấm địa, thiên mệnh để ta..."
"Vừa gặp đã không thể kiềm chế được mà rung động vì ngươi."
Tôi học theo dáng vẻ của hắn, khẽ cười: "Ngươi không phải rung động vì ta, mà là thèm khát thân thể của ta, ngươi hạ tiện."
Cảnh Tễ bị tôi mắng cũng không tức giận, "Đúng, ta hạ tiện, chủ động dâng mình tới để truyền tu vi cho ngươi..."
Sau đó hắn hỏi tôi: "Vậy, Chúc Lăng có muốn song tu với ta không?"
Tôi nâng mặt hắn lên, mắt sáng lấp lánh, "Trừ khi ngươi gọi ta là chủ nhân."
Hắn thuận theo: "Chủ nhân, song tu không?"
Tôi: "Tu!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất