Đệ tử nội môn của Thiên Kiếm Tông bị mất tích, mặc dù Lăng Dật Trần có hoài nghi, nhưng mà không có bằng chứng, không có lửa giận, cũng không có lý do gì phát ra tới.
Lúc này đây, có Huyền Thiên làm chứng, chắc chắn 100% có đệ tử Lăng Vân Tông tập kích đệ tử Thiên Kiếm Tông, hơn nữa làm cho Thiên Kiếm Tông đệ tử mất tích, như một cây diêm quẹt vào miếng đánh lửa khiến cho lửa giận trong lòng Lăng Dật Trần đối với Lăng Vân Tông triệt để kích phát.
Không có chứng cớ, Lăng Dật Trần cho dù đi Lăng Vân Tông cũng không có lý do gì để nổi bão. Dù chỉ hoài nghi nhưng Lăng Vân Tông không nhận thì Lăng Dật Trần đòi công đạo thì bên ngoài cũng chỉ thấy Lăng Dật Trần cố tình gây sự.
Lúc này đây rốt cục đã có lý do chính đáng, Lăng Dật Trần như thế nào không giận?
Hắn muốn đánh Lăng Vân Tông để cho Lăng Vân Tông giao ra đám người đệ tử tập kích Huyền Thiên. Việc này rất nhanh truyền khắp toàn bộ Thần Đao Vương đây là muốn cho Lăng Vân Tông một hạ mã uy.
Nếu như Lăng Vân Tông không giao, vậy Lăng Dật Trần vừa vặn danh chính ngôn thuận đem Lăng Vân Tông náo đến long trời lỡ đất.
Bạch Kiếm Tuyết tự nhiên biết rõ tính tình của Lăng Dật Trần, cũng biết ý nghĩ của hắn, liền nói:
- Lăng Sư huynh, Lăng Vân Tông vụng trộm tranh đấu với bổn tông vài thập niên, lúc này nhất định phải cho bọn hắn một bài học, muốn mang thêm nhiều đi tới không?
Lăng Dật Trần nói:
- Không phải cùng Lăng Vân Tông sinh tử chi đấu, một mình ta là đủ, mang nhiều hơn người ngược lại làm cho Thần Đao môn cùng Phách Quyền Phái cho là Thiên Kiếm Tông ta cố ý khinh người. Bạch sư đệ, ta đi trước, ngươi đi thông tri Nhị sư đệ, phòng bị người có ý tập kích bổn tông, hơn nữa lập tức đem tin tức mang đến Thần Đao môn cùng Phách Quyền Phái, Lăng Vân Tông ta cũng chỉ có thể làm ồn ào một chút. Tới thời khắc mấu chốt phải dựa vào bọn họ để áp chế Lăng Vân Tông.
Bạch Kiếm Tuyết hiểu ý, nói:
- Vâng, Lăng Sư huynh.
Thiên Kiếm Tông hai vị Thái Thượng trưởng lão, một vị là Lăng Dật Trần địa giai cảnh tam trọng. Một vị khác chính là Nhị sư đệ trong miệng Lăng Dật Trần, Địa giai cảnh nhất trọng.
Thái Thượng trưởng lão Lăng Vân Tông nhiều hơn Thiên Kiếm Tông, có thêm một địa giai cảnh nhị trọng, hai vị địa giai cảnh nhất trọng.
Tuy rằng tổng hợp thực lực Thiên Kiếm Tông hơn Lăng Vân Tông, nhưng mà Lăng Vân Tông cũng không kém.
Lăng Dật Trần không có khả năng bởi vì mấy vị nội môn đệ tử cùng Lăng Vân Tông thật sự đổ máu, nếu là cường giả địa giai cảnh hai bên nổi bão thì Tiên Thiên Cảnh, Võ Đạo cảnh đừng nghĩ hành tẩu giang hồ, ra một người là chết một người.
Nguyên nhân chính là như thế, Lăng Dật Trần đem sự tình nháo đại, hấp dẫn lực chú ý của Thần Đao môn cùng Phách Quyền Phái. Chỉ cần đám người nói một câu công đạo, như vậy, Lăng Vân Tông thừa nhận áp lực của ba đại tông môn không thể không cúi đầu.
Thiên Kiếm Tông chỉ có thể áp chế Lăng Vân Tông bỗng chốc.
Thiên Kiếm Tông, Thần Đao môn, Phách Quyền Phái ba đại môn phái liên thủ, hoàn toàn có thể nghiền áp Lăng Vân Tông.
Thiên Kiếm Phong của Thiên Kiếm Tông nằm ở phía đông Thần Đao Vương.
Lăng Vân Tông ở vào Lưu Vân Sơn Mạch vùng phía nam Thần Đao Vương.
Hai địa phương cách xa nhau hơn năm ngàn dặm.
Thời điểm Lăng Dật Trần đúng là lửa giận phun trào không ngừng phân phó Bạch Kiếm Tuyết, sau đó tóm lấy Huyền Thiên đi ra ngoài.
Vừa rời khỏi Tĩnh Trần Lâu, hào quang sau lưng Lăng Dật Trần lóe lên, hai đạo huyễn bạch quang mang bắn ra hình thành một đôi cánh màu trắng cực lớn dài đến trăm mét.
Cánh màu trắng nhìn bề ngoài trông rất sống động, giống như là thực thể. Ngay cả một sợi lông vũ, Huyền Thiên đều thấy nhất thanh nhị sở.
Đôi cánh màu trắng đập xuống, một đạo quang mang phóng lên trời, trong chốc lát, Lăng Dật Trần cầm lấy Huyền Thiên bay hơn hai trăm mét trên cao, sau đó vỗ cánh bay tới đọ cao hơn ngàn thước.
Liên tục vỗ vài cái, Huyền Thiên liền chứng kiến Thiên Kiếm Phong cao tới hơn 2000m đã ở dưới lòng bàn chân.
Ước chừng bay đến hơn ba nghìn thước Lăng Dật Trần mới đình chỉ bay lên, lông cánh màu trắng tiếp tục động hóa thành một đạo lưu quang, nhanh như vận tốc âm thanh hướng Lăng Vân Tông bay đi.
Phi hành là năng lực có được của cường giả địa giai cảnh.
Võ giả Võ Đạo cảnh, trong cơ thể tu luyện chỉ là nội khí bình thường, hư vô phiêu miểu, vô tung vô ảnh, lực lượng yếu nhất. xem tại TruyenFull.com
Võ giả Tiên Thiên Cảnh, trong cơ thể tu luyện tu luyện chân khí.
Tiên thiên chân khí là đại lượng nội khí ngưng luyện mà thành, đã có dấu vết của chân khí. Tuy rằng vẫn như cũ nhưng lại có dấu vết có thể tìm ra, cũng căn cứ công pháp tu luyện thuộc tính bất đồng, tiên thiên chân khí có màu sắc không giống nhau. Tu vi võ giả càng đến cảnh giới Tiên Thiên Cảnh thì tiên thiên chân khí trong cơ thể càng ngày càng thực. Tiên thiên chân khí càng ngày càng ngưng luyện, mật độ càng lúc càng lớn, bắt đầu do hư hóa thực. Tiên thiên chân khí càng chân thật ẩn chứa lực lượng cường đại.
Võ giả Địa giai cảnh, trong cơ thể tu luyện là chân nguyên.
Chân nguyên là đại lượng tiên thiên chân khí ngưng luyện mà thành, đã siêu thoát cảnh giới bình thường. Hơn nữa còn như là thực chất, không còn là khi hư ảo, không chỉ là đôi mắt có thể trông thấy mà còn có thể chạm đến, lực lượng ẩn chứa cũng vượt qua xa tiên thiên chân khí có thể so sánh.
Tiên thiên chân khí ngưng tụ thành đao mang kiếm mang, quyền ấn chưởng mang tuy rằng uy lực không kém, nhưng mà so với lực công kích của binh khí, quyền chưởng bản thân thì yếu hơn nhiều. Thể chất mạnh hơn võ giả nhiều, trên cơ bản có thể ngạnh kháng cùng đao mang kiếm mang của võ giả cảnh giới cao nhất, quyền ấn chưởng mang tính có công kích nghịch thiên.
Chân nguyên cường đại hơn nhiều bởi vì hoàn toàn biến thành thực chất, chân nguyên ngưng tụ thành vật thể đã vượt qua cấp độ của đao mang kiếm mang quyền kình chưởng, cơ hồ chính là binh khí thật sự hoặc là quyền cước.
Cường giả Địa giai cảnh tiện tay, chân nguyên bắn ra hoàn toàn có thể ngưng tụ thành một kiện binh khí gần như chân thật. Cho dù là Tiên Thiên Cảnh đỉnh phong cường giả đều có thể chém giết đơn giản, thậm chí cường giả cùng cảnh giới cũng không dám đối mặt, ngạnh kháng chân nguyên hóa công kích của đối phương.
Bởi vì chân nguyên ngưng tụ thành binh khí nên uy lực cực lớn, so với huyền giai bảo khí chỉ mạnh mà không yếu hơn. Hơn nữa chân nguyên đã hóa thành thực chất, hơn nữa có thể tùy ý biến ảo, vì thế có thể ngưng tụ thành các vật khác nhau.
Cánh sau lưng Lăng Dật Trần chính là do chân nguyên ngưng tụ mà thành. Hình dạng của nó như cánh thật, hơn nữa còn rất chắc chắn. Cho dù là cao thủ Tiên Thiên Cảnh sử dụng bảo khí huyền giai cũng khó làm tổn thương.
Võ giả đến địa giai cảnh hoàn toàn khác biệt về thiên địa, chỉ năng lực phi hành hạng nhất này thôi, võ giả Tiên Thiên Cảnh đã theo không kịp.
Cường độ chân nguyên cũng gấp trăm lần tiên thiên chân khí. Cường giả Địa giai cảnh chém giết cao thủ Tiên Thiên Cảnh như chém dưa thái rau.
Lăng Dật Trần mang theo Huyền Thiên phi hành, tốc độ nhanh như vận tốc âm thanh, hơn một canh giờ liền đi tới Lưu Vân Sơn Mạch.