Nếu một lòng cùng Hoành Tiệm Minh chiến đấu ngươi sống ta chết, sẽ bị bảo kiếm trong tay Điền Lệ đâm thủng vài lỗ trên người.
Trong nội tâm Huyền Thiên lập tức có đối sách, thân ảnh trong chốc lát biến thành nhiều hơn, xuất hiện mười sáu thân ảnh, hướng tứ phương tản ra, làm cho người ta hoa mắt, không biết Huyền Thiên chính thức ở nơi nào.
Vô Thường Nhất Kiếm!
Huyền Thiên thi triển một kiếm tự ngộ mạnh nhất.
Vốn "Vô Thường Nhất Kiếm" là chợt trái chợt phải, chợt cao chợt thấp, giống như nhân sinh phập phồng, làm cho người ta không đoán được kiếm này biến hóa, ẩn chứa thiên địa đại đạo, vẻn vẹn chỉ có mình người thi triển "Vô Thường Nhất Kiếm" là biết hư thật.
Hiện tại Huyền Thiên dùng mười sáu thân ảnh thi triển "Vô Thường Nhất Kiếm", tràng diện vốn hoa mắt, càng biến thành bóng người trùng trùng điệp điệp, bóng kiếm trùng trùng điệp điệp, giao nhau chẳng phân biệt được, thiệt giả khó biện.
Hơn nữa một cổ thiên địa đại thế bao phủ tứ phương, đem Hoành Tiệm Minh cùng Điền Lệ vây quanh, áp lực cực lớn và kiếm ý nhị giai đỉnh phong, hư thật khó phân rõ, lại làm cho hai người lâm vào hoảng sợ.
Trong mắt Hoành Tiệm Minh lần đầu tiên lộ vẻ sợ hãi, thực lực của Huyền Thiên không ngờ đáng sợ như vậy, hắn là cao thủ Tiên Thiên cảnh thập trọng, cũng không làm gì được, kiếm trong tay nhanh như thiểm điện bổ về bốn phương tám hướng, hình thành một đạo kiếm mạc, phòng ngự bốn phía của hắn vô cùng chặt chẽ, dùng đối kháng một kiếm có thể ở bất cứ nơi nào của Huyền Thiên đâm tới. truyện được lấy tại TruyenFull.com
Thực lực của Điền Lệ so với Hoành Tiệm Minh chênh lệch rất lớn, tuy nàng cũng hình thành kiếm mạc phòng ngự bốn phía, nhưng mà lực phòng ngự yếu hơn Hoành Tiệm Minh rất nhiều, vừa rồi Huyền Thiên một kiếm đánh chết Thái Khang Lai, Điền Lệ tự nhận thực lực của mình mạnh hơn Thái Khang Lai không nhiều lắm, lực phòng ngự của nàng không thể ngăn cản Huyền Thiên.
Điền Lệ dứt khoát ngăn cản mấy bộ vị quan trọng, một tiếng duyên dáng gọi to:
- Kiếm hữu! Có việc gì có thể thương lượng!
- Chậm rồi!
Âm thanh của Huyền Thiên vang lên, kiếm quang chói mắt xuyên qua phòng ngự của Điền Lệ, trong chốc lát liềm đâm ra vài kiếm, một tiếng hét thảm vang lên, Điền Lệ lập tức bị mất mạng.
Khoan dung không hạ thủ, ra tay bất dung tình, nếu đã phân rõ ta sống ngươi chết, Huyền Thiên cũng bất chấp có phải lạt thủ tồi hoa hay không.
Điền Lệ là người thân mật của Hoành Tiệm Minh, nàng cũng bị Huyền Thiên giết ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung", làm cho Hoành Tiệm Minh lửa giận ngập trời, trong đôi mắt hóa thành huyết hồng, quát lớn:
- Tiểu tử, dám can đảm chọc vào Tiêu Diêu Kiếm Tông, rời khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung" thì ta sẽ tra ra lai lịch của ngươi, làm ngươi chết không chỗ chôn, gặp phải tử vong chân chính.
"Mộng Huyễn Thần Cung" bị giết cũng không phải chết chân chính, chỉ bị truyền tống ra khỏi "Mộng Huyễn Thần Cung", Hoành Tiệm Minh bốn người giết võ giả không có mười cũng có bảy tám, lần này đánh chết Huyền Thiên, nhưng mà kết quả thua, trong nội tâm tức giận, muốn dồn Huyền Thiên chết chân chính ở ngoài.
Bởi vậy có thể nhìn ra, Hoành Tiệm Minh là người lòng dạ hẹp hòi, ở Tiêu Diêu Kiếm Tông và ba vương triều thượng phẩm hung hăng càn quấy đã quen, hoàn toàn không đem tinh anh vương triều trung, hạ phẩm vào mắt.
Bọn họ giết tinh anh của vương triều trung, hạ phẩm đoạt lấy thu hoạch của "Mộng Huyễn Thần Cung", chính là thiên kinh địa nghĩa, nếu có kẻ dám giết bọn họ chính là đại nghịch bất đạo.
Hoành Tiệm Minh tự biết bắt không được Huyền Thiên, khi đang nói chuyện, thân thể liền bạo lui, cấp tốc bỏ chạy.
Lưu được núi xanh, không sợ không có củi đốt.
Tiêu Diêu Kiếm Tông tiến vào "Mộng Huyễn Thần Cung" tổng cộng ba mươi người, nửa bước chân nguyên có hai, Tiên Thiên cảnh thập trọng có vài người.
Thực lực Hoành Tiệm Minh so với Huyền Thiên không kém bao nhiêu, nếu như tìm được một Tiên Thiên cảnh thập trọng giúp đỡ, vậy thì có thể dễ dàng bắt được Huyền Thiên, tìm được nhiều giúp đỡ thì không cần nói..
Huyền Thiên biết, sau khi Hoành Tiệm Minh đi thì sẽ mang theo nhiều đại địch hơn nữa, có thể nào cho hắn bỏ chạy?
Hai chân đạp mạnh lên mặt đất, thân thể Huyền Thiên như mũi nhọn bắn về phía trước, đồng thời "Trọng Nhạc Kiếm" trong tay ném ra, hóa thành một đạo hỏa diễm bắn tới.
Trăm bước tất sát - - Hỏa Ảnh Nhất Kiếm!
"Trọng Nhạc Kiếm" đã tới sau lưng Hoành Tiệm Minh sau lưng, nhưng mà thân thể Hoành Tiệm Minh đang lao về phía trước, tốc độ không chậm hơn Huyền Thiên, ít nhất đem khinh công huyền giai thượng phẩm tu luyện tới cảnh giới đại thành, vô cùng nhanh chóng.
"Hỏa Ảnh Nhất Kiếm" vừa mới đuổi theo tới sau lưng Hoành Tiệm Minh một tấc thì đã ngoài trăm bước, tốc độ lập tức giảm xuống, bị Hoành Tiệm Minh kéo dài khoảng cách.
Nhìn qua thân ảnh Hoành Tiệm Minh càng ngày càng xa, Huyền Thiên thầm kêu đáng tiếc, tốc độ người này không chậm hơn hắn, muốn hắn đuổi theo, trừ phi sử dụng "ngự kiếm phi hành" mới có khả năng.
Tử vong trong Mộng Huyễn Thần Cung không phải chết thật, Huyền Thiên không muốn "ngự kiếm phi hành" bạo lộ ra trong mắt người khác, ngay cả "Địa Cấp Linh Kiếm" cũng không thi triển.
Huyền Thiên đang suy nghĩ, Hoành Tiệm Minh qua mấy hô hấp đã vọt tới ngọn núi, bay qua sơn lĩnh, đi ra khỏi tầm mắt Huyền Thiên.
Đúng lúc này một con hắc hổ từ trong ngọn núi bay tới, đánh tới chính diện của Hoành Tiệm Minh, sau lưng hắc hổ mọc ra hai cánh, chính là Tiểu Hổ.
Hoành Tiệm Minh đang lao về phía trước, không ngờ bị yêu thú ngăn cản, lập tức bị Tiểu Hổ đánh trúng.
Một trảo của Tiểu Hổ vỗ lên đầu của Hoành Tiệm Minh, đầu lập tức nở hoa, một kích bị mất mạng, hóa thành một đạo hào quang biến mất không còn gì nữa.
Thấy Tiểu Hổ đột nhiên xuất hiện, Huyền Thiên đại hỉ, bước nhanh tới trước.
Trong miệng Tiểu Hổ nhổ ra một khỏa yêu hạch, cùng với bốn móng vuốt sắc bén, sau đó nó hưng phấn kêu ' hù hù" với Huyền Thiên vài tiếng, vô cùng đắc ý.
Xem ra Tiểu Hổ đang săn giết yêu thú quay về, vừa vặn đụng phải Hoành Tiệm Minh đào tẩu, liền mai phục bên ngoài sơn lĩnh kia, làm cho Hoành Tiệm Minh khó lòng phòng bị, một kích bị mất mạng.
Huyền Thiên sờ sờ đầu của Tiểu Hổ, nói hai câu khen thưởng, ánh mắt nhìn qua đồ vật của Hoành Tiệm Minh rơi trên mặt đất.
Bốn đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông thì bao của Hoành Tiệm Minh lớn nhất, thu hoạch nhiều nhất.
Đồ vật trên mặt đất dùng yêu hạch cùng linh thảo Huyền cấp làm chủ, số lượng vượt qua một trăm, mặc dù so với Huyền Thiên thu hoạch kém xa, nhưng mà trong hàng đệ tử tinh anh khác thì thu hoạch của Hoành Tiệm Minh là rất nhiều rồi.
Ánh mắt Huyền Thiên không bị yêu hạch và linh thảo hấp dẫn, mà là nhìn qua vài quyển sách đang rơi vãi chung quanh.
Hắn tại "Mộng Huyễn Thần Cung" trừ đánh chết yêu thú và ngắt linh thảo ra, tu luyện trong "nguyên khí linh tuyền" thì không có đi tìm thượng cổ di tích, không đạt được công pháp bí kíp gì đó, trên người Hoành Tiệm Minh thậm chí có bí kíp, nhất định là tiến vào trong di tích thượng cổ đạt được rồi.
Có tổng cộng năm quyển bí kíp, trong đó một là bí kíp đan đạo huyền giai thượng phẩm, còn lại cơ bản đều là bí kíp võ học, huyền giai trung phẩm, thượng phẩm có hai quyển.
Trong Vũ Kỹ Các của Thiên Kiếm Tông thì bí kíp võ học huyền giai trung phẩm phi thường ít, huyền giai thượng phẩm thì lại càng ít hơn.