Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 469: Mao gia ra tay

Mao gia này vẫn còn ra tay!  

Lựa chọn thời cơ vô cùng tốt, Chu Hằng bị thương, còn Hoặc Thiên sau khi kích phát ra lực lượng cũng rơi vào trạng thái mê man, chính là lúc đoàn người bọn họ đang ở lúc yếu nhất!  

– Hừ! Chu Hằng quát lạnh, thân mình bắn như điện đánh về phía Thi Vương kia.  

Muốn nhặt tiện nghi? Còn kém cả vạn năm!  

Ầm!  

Lại một bàn tay xương khô phá vỡ hư không, một bộ xương khô khổng lồ thứ hai xuất hiện, chặn đường Chu Hằng, trên đỉnh đầu có vương miện xương hoàn chỉnh!  

Thi Vương thứ hai!  

Mao gia lại có được hai bộ Thi Vương, chiến lực cấp Hóa Thần Cảnh!  

Chu Hằng không khỏi nhướng mày, nếu không có hắn mạnh mẽ xuất hiện, Mao gia dựa vào hai cỗ Thi Vương này là có thể quét ngang vô địch!  

Thi Vương, không đau không sợ, lại hoàn toàn không có yếu hại, chỉ có đánh tan thành phấn mới giết chết được!  

Đối với võ giả mà nói, đây là hình thái phòng ngự trong mơ!  

Đáng tiếc, Mao gia sinh ra không đúng thời, hai bộ Thi Vương xuất thế lại gặp phải hắn!  

Một con Thi Vương cướp lấy Tinh Hạch, một con cản trở Chu Hằng!  

Đối với Mao gia mà nói, chỉ cần có thể cướp được Tinh Hạch, dù cho tổn thất một con Thi Vương cũng coi như trả giá chấp nhận được!  

Ánh mắt Chu Hằng tuôn ra sát khí vô tận.  

Tinh Hạch vô chủ, tự nhiên ai cũng có thể cướp lấy, nhưng nếu tham gia tranh giành thì phải chuẩn bị sẵn giác ngộ sống chết! Mà Mao gia vốn là tử địch với Chu Hằng, mặc kệ thế nào hắn cũng sẽ không bỏ qua bất cứ ai trong Mao gia!  

Bên trong khung xương hai bộ Thi Vương chứa đầy người, đều là tộc nhân Mao gia, sử dụng phương thức này để tồn tại!  

Thi Vương cũng có thể dùng làm pháp khí phi hành!  

Chu Hằng đánh ra một quyền, khí thế rung trời!  

Hắn bị thương nặng dưới công kích của Vinh Kiếm Long, nhưng thực lực của bản thân hắn quá mạnh quá mạnh, dù chỉ còn lại một phần trăm chiến lực cũng đủ để quét ngang đa số Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh!  

Thi Vương rất mạnh mẽ, bộ xương phòng ngự quả thật là ác mộng của phần lớn Thiên Tôn, nhưng Chu Hằng là ai? Người thừa kế huyết mạch Tử Diễm Thiên Long!  

Chuyên khắc tà vật!  

Hơn nữa, bây giờ Chu Hằng có thể phát hủy được ít nhất một thành chiến lực!  

Đánh ra một quyền này, kèm theo tất cả căm phẫn của hắn, Vực mở ra hoàn toàn bao quanh Thi Vương, Tử Diễm Thiên Long ở bên trong gầm thét, xông thẳng lên trời.  

Ầm!  

Hắn một quyền đánh tớ, thần quang màu vàng chớp động, hùng hồn bao la, trực tiếp đánh xuyên thủng ngực Thi Vương kia.  

Thiên Tôn thì sao chứ? Một quyền đánh chết!  

Không chỉ là Thi Vương này, nó vừa tan rã, nhân Mao gia tộc được bao bọc bên trong đều hóa thành mưa máu! Đây là một quyền của Thiên Tôn, hơn nữa còn là Thiên Tôn hùng mạnh như Chu Hằng, ngay cả Thi Vương cũng trực tiếp đánh nổ, bọn họ nào có chống đỡ được?  

Chu Hằng không chút ngừng lại, tiêu diệt một Thiên Tôn đã không còn được hắn để vào lòng, lòng của hắn đã không còn ở Phàm giới, mà là Tiên giới!  

Bên trong bộ Thi Vương kia, một nửa tộc nhân Mao gia đều vừa kinh vừa sợ lại vừa gận.  

Muốn bồi dưỡng ra một bộ Thi Vương khó khăn cỡ nào? Làm bọn họ phải trả giá đắt cỡ nào!  

Nhưng bây giờ chỉ là ngăn cản Chu Hằng một lát liền xong đời, đúng là quá xa xỉ mà.  

Xoạt, tay phải Thi Vương bóp lại, đã nắm chặt Tinh Hạch trong tay, lập tức lại giương bàn tay xương xé rách hư không, muốn trực tiếp bỏ chạy!  

Không Gian Thiên Việt!  

Đây là năng lực đặc biệt của riêng Thi Vương!  

Chỉ cần để nó tiến vào trong hư không, như vậy một cái chuyển dài là xa hơn vạn dặm, tuy rằng tốc độ này không thể coi là nhanh, nhưng bởi vì không có quỹ tích di chuyển, có thể tùy ý xuất hiện ở mọi nơi trong phạm vi vạn dặm!  

Vài lần dịch chuyển là tuyệt đối không thể truy đuổi được nữa!  

— Đây là chỗ dựa mà Mao gia dám cả gan cướp miếng ăn trước miệng cọp.  

– Muốn chạy? Chu Hằng lạnh lùng quát, phất tay phải, hắc kiếm xẹt qua, một đạo kiếm khí đã chém thẳng vào thân thể xương khô của Thi Vương.  

Nhanh như điện xẹt!  

Tuy rằng Thi Vương không biết đau đớn, nhưng tuyệt đối sẽ không để ý sống chết, muốn sống là bản năng của mỗi sinh vật!  

Bao gồm cả Thi Vương này!  

Vụt, Thi Vương bỗng xoay người, đánh lại một chưởng vào đạo kiếm khí kia.  

Ầm!  

Tiếng nổ nặng nề, Thi Vương bị đánh văng mấy trăm trượng, bảy cây xương sườn ở ngực xuất hiện những vết rạn, sau đó chầm chậm mở rộng. Bụp bụp bụp, bảy cái xương sườn hoàn toàn vỡ vụn, xuất hiện một cái lỗ thủng lớn.  

– A… Trong tiếng gào thảm thiết, chỉ thấy vô số tộc nhân Mao gia rơi ra từ trong lỗ thủng, lơ lửng trong vũ trụ vô tận.  

Nếu không được cứu kịp thời, bọn họ tuyệt đối không sống được bao lâu trong vũ trụ hiu quạnh này!  

Chu Hằng đạp chân, thân mình bắn ra, hắc kiếm giơ cao, chém!  

Kiếm khí tung hoành ba ngàn dặm!  

– Không! Tộc nhân Mao gia đều phát ra tiếng hét kinh khủng, bọn họ vẫn còn đánh giá thấp Chu Hằng.  

Tại sao tên này bị trọng thương mà vẫn còn mạnh như thế?  

Phi Vũ Thất Kiếm thức thứ bảy, Kiếm Phá Phi Vũ!  

Ầm!  

Kiếm khí quét qua, cả bộ xương trắng nháy mắt vỡ tan, giống như Huyền Càn Tinh trước đó, chia năm xẻ bay, vỡ thành nhiều mảnh!  

Người Mao gia đều ôm lấy những mảnh xương trắng, phân tán ra khắp các góc trong vũ trụ.  

Còn muốn sống sót trong hư không mà không có bảo hộ gì? Không có tu vi cấp bậc Thiên Tôn thì đừng mơ!  

Mao gia có Thiên Tôn hả?  

Không có!  

Cho nên những người này tuyệt đối chết chắc!  

Tay phải Chu Hằng mở ra, Tinh Hạch vừa bị cướp đi đã rơi vào tay hắn.  

Vòng qua vòng lại cả một vòng lớn, cuối cùng Tinh Hạch cũng rơi vào tay hắn.  

Tuy rằng trắc trở nhiều lần, nhưng cuối cùng cũng có kết cục tốt đẹp.  

Chu Hằng đạp bước trở về, ôm lấy Hoặc Thiên, sau đó quay sang nói với Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Sí Diễm Yêu Tôn: – Đi, tìm Tinh Môn xem thử còn có thể khởi động được không!  

Lúc trước hắn bỏ một đạo thần thức ở chỗ Tinh Môn, hiện giờ muốn tìm kiếm cũng không khó, không cần bao lâu liền tìm được Tinh Môn trên một thiên thạch khổng lồ. Bởi vì có hắn bày ra lực lượng bảo hộ, Tinh Môn này vẫn bình yên vô sự.  

Chu Hằng bỏ vào số linh thạch thượng phẩm cuối cùng, nhưng Tinh Môn không có phản ứng gì.  

– …. Vận hành Tinh Môn, linh thạch chỉ có tác dụng khởi động, chân chính thúc đẩy Tinh Môn thật ra là linh lực của bản thân hành tinh! Nguyệt Ảnh Thánh Nữ suy nghĩ kỹ lại một hồi, cuối cùng đưa ra lời giải thích, thần sắc vẫn cực kỳ nuối tiếc.  

Nàng đến từ thượng cổ, thời kỳ đó vẫn còn tồn tại Tinh Môn, cũng có chút giải thích.  

– Hiện tại Huyền Càn Tinh đã bị hủy, Tinh Môn coi như là là tử môn rồi!  

Chu Hằng nhướng mày, hắn cũng không phải chưa nghĩ tới tình huống này, cũng may có Tinh Hạch trong tay. Cùng lắm thì hắn tu luyện trong vũ trụ hiu quạnh này, trực tiếp tăng lên cấp tiên, một bước lên trời.  

– Ta có biện pháp! Không biết khi nào mà Hoặc Thiên đã tỉnh lại, bỗng nhiên xen lời.  

Nghe được tiếng của nàng, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Sí Diễm Yêu Tôn đồng thời toát ra vẻ kính sợ.  

Bọn họ không biết Vinh Kiếm Long hùng mạnh đến dường nào, nhưng biết rõ khẳng định đối phương là tiên nhân! Mà một vị tiên nhân lại bị nàng bâng quơ đánh chết như vậy, thực lực nữ nhân này lại hùng mạnh đến cỡ nào?  

Võ giả ở chung, thực lực vĩnh viễn đặt ở vị trị hàng đầu!  

Thực lực của Hoặc Thiên tuyệt đối đáng kính sợ.  

– Nàng có thể khởi động Tinh Môn? Chu Hằng kinh ngạc hỏi.  

Hoặc Thiên dùng một loại ánh mắt khinh thường quét qua Chu Hằng, còn không phải nói nhảm hay sao, nếu nàng không có năng lực này thì xen lời làm gì?  

Chu Hằng thì nhếch miệng lộ ra tươi cười có chút nguy hiểm với nàng, thầm nghĩ có nên đánh mông nữ nhân này một trận, cho nàng chút bài học hay không? Vừa rồi rõ ràng Nguyệt Ảnh Thánh Nữ nói, khởi động Tinh Môn là cần linh lực của một hành tinh chống đỡ, một mình nàng có thể sánh với một hành tinh?  

Ách, quả thật có khả năng!  

Bởi vì lúc trước nàng tu luyện một chút đã suýt nữa hút khô Huyền Càn Tinh, nếu nói nàng có thể sánh với một hành tinh thì quả thật không có gì là lạ.  

Hoặc Thiên bắt đầu ra tay khởi động Tinh Môn, còn Chu Hằng thì ngồi xuống khôi phục thương thế, vừa suy ngẫm.  

Trước khi chết Vinh Kiếm Long đã từng hô to “Hoặc Thiên đại nhân”, nhưng trước đó hắn căn bản không nhận ra Hoặc Thiên, làm sao lại đột nhiên kêu lên hai chữ “Hoặc Thiên”?  

Có thể thấy, Hoặc Thiên không phải đặt tên lung tung cho mình!  

Nàng quả thật gọi là Hoặc Thiên!  

Ở Tiên giới, khẳng định nàng cũng là tồn tại chí cao vô thượng, mới có thể dọa Vinh Kiếm Long thành như vậy.  

Như thế, muốn biết rốt cuộc Hoặc Thiên có lai lịch gì thì còn không đơn giản, đến d Tiên giới thì tùy tiện tìm hiểu một chút, nhân vật kinh thiên động địa như vậy cũng như Vạn Cổ Đại Đế năm xưa, dù là cách mấy vạn năm vẫn còn uy danh lan xa.  

Nếu như biết được lai lịch của Hoặc Thiên, cũng sẽ biết được lai lịch nguyên chủ nhân của hắc kiếm, khẳng định giữa hai người có tồn tại liên hệ tương đối.  

Khoảng cách vạch trần mọi mê hoạch, đã không còn xa nữa.  

– Được rồi! Hoặc Thiên có chút mệt mỏi nói, lời vừa dứt, cả cái Tinh Môn liền sáng bừng lên.  

Quả thật khởi động được!  

Nhìn thấy cảnh này, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Sí Diễm Yêu Tôn lại trừng mắt thật to.  

Cần lực lượng của cả một hành tinh mới vận hành được Tinh Môn, chỉ một mình Hoặc Thiên liền có thể thay thế được, thế này còn dùng yêu nghiệt để hình dung hay sao?  

Bọn họ vẫn cho Chu Hằng là kẻ biến thái, nhưng so sánh với Hoặc Thiên, Chu Hằng quả thực là bình thường đến không thể bình thường hơn!  

– Các ngươi đi trước! Chu Hằng nói, cũng không phải là hắn khách sáo, mà là có chút không yên lòng.  

— Hoặc Thiên không vào được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, cố ý chui vào sẽ chỉ làm chuẩn Tiên khí này vỡ nát! Như vậy, khi nàng bước vào Tinh Môn, lực lượng kinh khủng trên người có thể nào phá hủy cả cái Tinh Môn này không?  

Chu Hằng không thể không cẩn thận.  

Nguyệt Ảnh Thánh Nữ cùng Sí Diễm Yêu Tôn đều gật đầu, đặt bước vào trong Tinh Môn, hào quang lưu chuyển, bóng người nháy mắt liền biến mất.  

Chu Hằng đợi một lát, mới ôm Hoặc Thiên tiến vào Tinh Môn.  

– Tiểu tử đại nghịch bất đạo, buông ta ra! Hoặc Thiên bất mãn hừ nói.  

– Không buông! Chu Hằng rất nghiêm nghị lắc đầu. – Đàn ông con trai, nói không buông là không buông!  

– Khốn kiếp! Hoặc Thiên quả thật không làm gì được Chu Hằng, những người khác đến gần nàng một trượng là sẽ tự động quỳ rạp xuống, nhưng chỉ có Chu Hằng không bị ảnh hưởng này! Mà lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong người nàng lại chỉ đến khi bị công kích mới tự phát động, lúc khác lại không có công dụng gì!  

Một khi thực lực của nàng yếu hơn Chu Hằng, cũng chỉ có nước bị tiểu tử này ăn chắc!  

Đằng trước Chu Hằng xuất hiện một đường hầm lớn, vách hang màu đen bóng, như là có sinh mệnh, không ngừng ngọa nguậy. Nhưng Chu Hằng còn chưa xem kỹ, chỉ thấy theo bọn họ bước vào, con đường này đã bắt đầu sụp đổ!  

– Hỏng rồi! Chu Hằng không kịp cảm thụ thân thể hoàn mỹ của Hoặc Thiên, vội vàng lao tới trước!  

Quả nhiên, thân thể Hoặc Thiên quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến ngay cả đường hầm Tinh Môn cũng không thể chứa đựng, nàng vừa bước vào liền bắt đầu hủy diệt!  

Xông lên!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất