Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 101: Xuất cốc

Lúc Lăng Vân từ bên trong thâm cốc bình yên đi ra, nhất thời khiến cho đám Đại Kiếm Sư ở phía ngoài rối loạn trên phạm vi lớn, trên trăm Kiếm Sư vây quanh lại, đám người này trong mắt nóng cháy, rõ ràng là không có hảo ý.

Chẳng qua hắn đã sớm nghĩ tới chuyện này, sau khi vừa ra khỏi khu vực phiến mây đen cấm bay, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất ngự kiếm, hóa thành một đạo lưu quang biến mất trong tầng mây xa xa.

Vốn những cường giả ngũ, lục giai mưu toan giết người đoạt bảo thấy tốc độ phi hành kinh khủng bực này của hắn, chỉ đành không cam lòng than nhẹ vài tiếng, mặc cho hắn rời đi.

...

Mặt trời mới lên, mây trắng trải rộng!

Lăng Vân ở trên không trung bay nhanh xuyên qua phiến thiên địa bao la, tâm tình vốn bị mây đen đè nén cũng theo đó sáng sủa.

Chẳng qua ở bên trong Táng Kiếm thâm cốc, hắn tiêu hao lượng lớn kiếm nguyên, mới vừa rồi lại trải qua một phen phi hành vội vàng, cả người đã mơ hồ có chút cảm giác vô lực lúc trước. Dưới tình thế bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm một rặng núi, đáp xuống.

Đại Kiếm Sư tràng cảnh so với Thần chi thí luyện không gian, khác nhau lớn nhất chính là ma thú. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.com

Bên trong Thần chi thí luyện không gian tồn tại lượng lớn đủ mọi chủng loại ma thú cùng chủng tộc kỳ lạ cổ quái, hung hiểm dị thường. Nhưng ở bên trong Đại Kiếm Sư tràng cảnh, ngoại trừ một ít khu vực đặc biệt ra, căn bản không có bất cứ hung hiểm gì đáng kể, đừng nói là ma thú, cho dù là dã thú cũng cực kỳ hiếm thấy. Nếu như không bởi vì cường giả Đại Kiếm Sư khắp nơi có thể thấy được, cho dù là hắn ngủ ngay trên mặt đất trên mấy năm, cũng sẽ không có người tới quấy rầy hắn.

Lăng Vân ở một rặng núi tìm kiếm trong chốc lát, đã tìm được một huyệt động do thiên nhiên hình thành, sau khi ở cửa sơn động bố trí một ít biện pháp báo động, coi như không có ai bắt đầu ngồi xuống tu luyện.

Khi hắn bắt đầu ngồi xuống tu luyện không lâu sau, tốc độ tụ tập thiên địa linh khí đột nhiên nhanh hơn, một lát sau, đã biến thành cực kỳ nồng đậm. Phỏng đoán sơ sài, sợ là không dưới mười lần lúc trước! Toàn bộ bên trong sơn động được bao phủ bởi một mảnh tia sáng nhàn nhạt, không chỗ nào không có thiên địa linh khí tụ tập chung một chỗ, đúng là có một loại khuynh hướng biểu hiện.

Sau khi nhận thấy được trận dị dạng này, hắn nhịn không được mở mắt, nhìn sang thiếu nữ ở bên cạnh đang bao phủ trong một mảnh quang ảnh mông lung.

Lần này nữ tử kia cũng không bị ánh mắt Lăng Vân hù dọa thối lui, chẳng qua cả người lộ vẻ ngại ngùng, trên trán lúc này hiện ra một tia bối rối nhìn không rõ. Chẳng qua hết thảy việc này Lăng Vân đều không để mắt đến, hắn đã xác định bởi vì có sự tồn tại của thiếu nữ này, mà khiến cho nguyên khí chung quanh rõ ràng thay đổi nồng đậm.

Sau khi gật đầu, Lăng Vân lại lần nữa nhắm mắt tu luyện.

Hắn nhẹ gật đầu, chỉ là bởi vì đối với độ nồng đậm của thiên địa nguyên khí cảm thấy hài lòng mới gật đầu, cũng không phải đặc ý chào hỏi thiếu nữ kia, chẳng qua thiếu nữ kia hiển nhiên có chút hiểu lầm, trong con ngươi giống như một loại bảo thạch lộ ra một tia hiếu kỳ, ngồi xuống ngay ở bên cạnh Lăng Vân, nhìn hắn đánh giá tỉ mỉ.

Dựa theo quy định, lúc Lăng Vân tu luyện, cũng tán ra một nửa kiếm nguyên tinh thuần. Những kiếm nguyên này lúc ly khai Lăng Vân, lập tức khoan khoái tràn vào trong cơ thể thiếu nữ kia, giống như 'du ngư nhập thủy' (cá bơi vào nước), căn bản không cần nàng tận lực hấp thu, hơn nữa "lai giả bất cự".(người đến không chống cự)

- Xem bộ dáng, nữ tử này thật không giống quỷ hồn, nếu không thì không thể nào sinh ra hấp dẫn đối với kiếm nguyên cương chính (chính trực).

Lăng Vân trong lòng âm thầm suy đoán:

- Không giống quỷ hồn, cũng không phải linh kiếm thể, nhưng hết lần này tới lần khác có hiệu quả linh kiếm thể tụ tập thiên địa nguyên khí... Rốt cuộc là cái gì?

Vũ trụ to lớn, vô kỳ bất hữu (không thiếu chuyện lạ). Không nghĩ ra được Lăng Vân cũng không uổng phí tâm tư, chuyên tâm tu luyện.

Hắn cũng không thích cùng những sinh mệnh lạ lùng này nhiều lời, trong nội tâm của hắn, mặc dù đối với những tinh linh quỷ quái chẳng phải chán ghét, nhưng cũng tuyệt không có hảo cảm.

Mà nữ nữ kia hiển nhiên vô cùng nhút nhát, đối với Lăng Vân tâm tồn sợ hãi, không dám tiến lên nói chuyện cùng hắn, mặc dù tò mò, nhưng cũng chỉ ngồi ở một bên lẳng lặng nhìn.

...

Tu luyện trong hoàn cảnh ngoại giới linh khí gấp mười lần, vẻn vẹn trong một ngày, kiếm nguyên trong cơ thể Lăng Vân cũng đã toàn bộ khôi phục.

Hắn nhìn thoáng qua vị nữ tử vẫn đang nằm trong tia sáng kia càng lúc càng rõ ràng. Một màu lam vô cùng thuần khiết chưa hề bị nhiễm bẩn, bộc lộ một loại khí tức bình lặng cao quý. Khuôn mặt trắng noãn như ngọc, ánh mắt ngây thơ hồn nhiên, đích thật là một nữ tử thế gian hiếm thấy... Chỉ tiếc, căn bản không phải là nhân loại...

Thiếu nữ kia thấy được Lăng Vân đứng lên, vẫn như vậy nhìn nàng, không biết là sợ hay là gì, vội vàng hóa thành một đạo lam quang trốn vào bên trong kiếm, giống như nàng thấy chính là hung thần ác sát.

Kiếm, chung quy là vật ngoại thân.

Trước mắt hắn chẳng qua là nhân kiếm hợp nhất, vẫn còn tạm thời không thể tách rời kiếm.

Lúc đạt tới cảnh giới Kiếm Thần, cả người bất luận là ý thức hay thân thể, toàn bộ cùng kiếm thể chẳng phân biệt lẫn nhau. Đến lúc đó không có Kiếm Hồn thì không có Lăng Vân, chỉ có một đạo thần niệm bao hàm kiếm ý cuối cùng, mà đạo thần niệm này lại bao la vạn tượng, vạn ngàn kiếm nghĩa bao hàm trong đó, hồn nhiên thiên thành, tâm niệm vừa động, vạn kiếm quy phục!

Chẳng qua là, Kiếm Hồn của hắn còn chưa đại thành, nói đến điểm này, không khỏi quá mức xa xôi.

- Kiếm, coi như là có một thanh kiếm vừa ý.

Lăng Vân ra khỏi sơn động:

- Phương diện linh thức trải qua ngưng luyện tại Táng Kiếm thâm cốc, bao hàm công kích huyễn tượng, cũng đã có thể ảnh hưởng đến cường giả tứ giai.

Ra khỏi sơn động, Lăng Vân lấy ra thần chi điển tịch, tiêu hao công huân, biểu hiện tấn thăng lệnh bài ở phụ cận.

Kết quả biểu hiện ra lại làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc, cách rặng núi hắn ở không xa, cất dấu một khối tấn thăng lệnh bài.

Thấy cái kết quả này, Lăng Vân không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, người khác thiên tân vạn khổ, tìm đủ mọi cách đều tìm không ra cái tấn thăng lệnh bài này, chính mình lại tùy tùy tiện tiện đụng phải, dường như những lệnh bài giống như tự dâng lên cho mình. Hơn một lần, cùng một khối tấn thăng lệnh bài cách không tới trăm thước, ở cùng suốt ba ngày! Lần này cũng giống như vậy, một khối tấn thăng lệnh bài trực tiếp ẩn núp ở bên người.

Nghĩ vậy, Lăng Vân nhẹ thở một hơi, ở một chỗ trên tảng đá mượn lực, cả người bay lên trời, ví như một con đại điểu bay lượn, chỉ mấy cái nhấp nhô, đã vượt qua ba, bốn dặm, không lâu sau đã rơi xuống một khối cự thạch trên đỉnh núi.

Phía dưới cự thạch, một tứ giai Đại Kiếm Sư chính là đang ẩn tàng trong một huyệt động hết sức bí ẩn, từ khí chất cùng trang bị trên người hắn xem ra, vị Đại Kiếm Sư rõ ràng là tới từ tứ cấp văn minh, hơn nữa còn là loại tứ cấp văn minh dựa vào thế lực sau lưng.

Dường như đã nhận ra động tĩnh phía ngoài, vị Đại Kiếm Sư kia dường như bị kinh sợ, ngẩng đầu lên, vừa lúc thấy được Lăng Vân ngay trên cự thạch.

- Ngũ giai... Hơn nữa tuyệt đối không phải là ngũ giai bình thường...

Đã nhận ra sự cường đại của đối thủ, vị Đại Kiếm Sư này lập tức làm ra một lựa chọn sáng suốt:

- Cường giả tôn kính, ta nguyện ý nhường lại tấn thăng lệnh bài, chỉ xin ngài có thể buông tha cho tánh mạng của ta.

Lăng Vân đối với tấn thăng lệnh bài không có lấy làm trọng yếu như các Kiếm Sư khác, chẳng qua hắn bây giờ, vô cùng cần chiến đấu để ma luyện kỷ xảo chiến đấu của bản thân, mở mang kiến thức của mình, nếu có một khối tấn thăng lệnh bài, cái kế hoạch này muốn thực thi không thể nghi ngờ phải thuận lợi hơn nhiều lắm.

Ngay khi tứ giai Đại Kiếm Sư kia dâng ra lệnh bài, Lăng Vân đột nhiên nhạy bén nhận thấy một trận động tĩnh rất nhỏ.

Một đạo kiếm khí trong nháy mắt hình thành ở trên tay hắn, trực tiếp đem một cây đại thụ ngoài trăm thước bạo xạ thành vụn gỗ! Ngay sau đó, liền thấy một nam một nữ hai vị tứ giai Đại Kiếm Sư nhanh chóng bay ra từ chỗ ẩn núp, đáp xuống khối cự thạch tại phụ cận. Xem bộ dáng của bọn hắn, dường như đã tiềm phục thời gian không hề ngắn.

Hai vị Đại Kiếm Sư... Tiềm phục... chờ viện quân!

Lăng Vân nhất thời suy nghĩ cẩn thận mấu chốt sự tình.

Thấy sự tình bên này bộc lộ, vị nam Kiếm Sư kia lập tức phát ra một tiếng huýt sáo, ngay sau đó, cây cối ở ngoài vài dặm lập tức truyền ra sáu trận năng lượng ba động, sáu đạo thân ảnh chẳng phân biệt trước sau, như thiểm điện bay lên trời, hướng phương hướng này nhào tới, từ khí tức xem ra, trong đó ắt có một vị lục giai cường giả.

- Là ngươi!?

Vị nam Đại Kiếm Sư đột nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lăng Vân trên cự thạch:

- Làm sao có thể, lúc này mới bốn năm thời gian, ngươi lại đạt tới ngũ giai? Cái này không thể nào!

Nghe được tiếng kinh hô của hắn, Lăng Vân vốn không lưu ý đến vị tứ giai Đại Kiếm Sư không khỏi nhìn lại hắn một cái, tức thì một phần trí nhớ bị niêm phong ở bốn năm trước chợt hiện lên trong đầu.

- Vạn La Đế Quốc?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất