Kiếm Phệ Thiên Hạ

Chương 147: Long

Bằng vào lực lượng bộc phát của Kiếm thế trong nháy mắt đẩy lui tứ đại cường giả.

Từ bên trong Kiếm hồn phóng thích, hơn nữa kết hợp với sát lục năng lượng, mặc dù về lực áp chế mà nói cũng chỉ tương đương với Kiếm thế bình thường, nhưng bên trong Kiếm thế kia lại bao hàm sát lục khí tức (hơi thở giết chóc) ảnh hưởng thật lớn đến sự ổn định thần trí và Kiếm thế của đối phương, hai cỗ năng lượng kết hợp bộc phát ra Kiếm thế mạnh mẽ, chẳng khác nào hai vị Thánh Kiếm Sư gộp lại.

Hai vị Thánh Kiếm Sư...

Chẳng qua trước mắt chính là có đến bốn vị Thánh Kiếm Sư ở đây!

Cho dù hắn một lần nữa ngưng luyện ra Kiếm thế, ở dưới áp chế của bốn vị Thánh Kiếm Sư cũng nằm ở hạ phong, vì vậy...

Sau khi lấy Kiếm thế đem bốn người đánh văng ra, cả người Lăng Vân bay lên trời, dưới chân trong nháy mắt hình thành kiếm quang chói mắt, trực tiếp hóa thành lưu quang, hướng cuối chân trời vọt tới!

Bốn vị Thánh Kiếm Sư liên thủ, chẳng những không thể lưu lại một vãn bối năm nay mới hai mươi bảy tuổi, lại để hắn dùng bốn người mình làm thí luyện thạch sau khi đột phá liền ly khai?

Chuyện như thế, đối với bốn vị Thánh Kiếm Sư cường giả mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã, nếu tin tức lưu truyền ra ngoài bốn người bọn họ trở thành trò cười với toàn bộ giới Thánh Kiếm Sư!

Nhất là vị Thánh Kiếm Sư trong thần điện xuất thủ đối phó Lăng Vân, càng nổi giận muốn điên, trong miệng hét lớn một tiếng:

- Lưu lại cho ta!

Cả người đã đuổi theo.

Ba vị Thánh Kiếm Sư khác cũng không cam yếu thế, cùng quát một tiếng hóa thành một đạo kiếm quang bén nhọn, gào thét nghiền nát trời cao, mang theo một trận nguyên khí chấn động mãnh liệt đuổi theo Lăng Vân, nơi đi qua, trận trận kinh lôi, thiên địa rung chuyển.

Uy thế của Thánh Kiếm Sư. Rung động mọi người!

Đồng thời, tên Lăng Vân bị bọn họ xem là hậu sinh vãn bối này thực lực thật mạnh mẽ cũng khiện mọi người rung động!

Đây chính là bốn vị Thánh Kiếm Sư a!

Hắn lại có thể chạy thoát cái chết từ trên tay của bốn vị Thánh Kiếm Sư!?

Đặc biệt khiến người ta sợ hãi mà kính nể là can đảm cùng quyết đoán của hắn!

Hắn thuộc lục giai đỉnh phong lại chỉ có một mình dám xông vào đại bản doanh bên phe cánh đối địch. Bằng vào lực lượng áp bách của Thánh Kiếm Sư cường giả đối địch nhất cử tấn thăng Thánh Kiếm Sư cảnh giới!

Hắn Lục giai, thậm chí đã có có dũng khí can đảm cùng lòng tin mượn đối địch Thánh Kiếm Sư đột phá tu vi!

Ngẫm lại bọn họ, chỉ sợ không có một người có dũng khí làm ra hành động điên cuồng như thế.

Trong lúc nhất thời, cho dù là những Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc lúc trước quát mắng Lăng Vân là tiểu sinh cuồng vọng, chẳng biết chết sống cũng trầm mặc xuống. Sau khi trầm mặc, nội tâm cũng theo đó xuất hiện lo lắng đối với tương lai của đế quốc!

Trêu chọc một địch nhân ương ngạnh đáng sợ như vậy, cuộc sống kế tiếp của đế quốc còn có thể thuận bườm xuôi gió sao?

Cái vấn đề này, cũng đồng dạng là suy nghĩ của đám người Vân Trọng, Vân Nhu bây giờ.

Vân Trọng đang suy nghĩ, có phải chăng nên vận dụng những lực lượng của đế quốc... Mà Vân Nhu, nàng cũng chưa tiếp xúc qua cao tầng đế quốc chân chính nên lòng tin đã mơ hồ bắt đầu dao động.

....

Lăng Vân giống như một đạo lưu quang, bắn nhanh về phía trước.

Tốc độ của hắn mặc dù nhanh, nhưng bốn vị Thánh Kiếm Sư cường giả cũng không chậm hơn bao nhiêu.

Nhất là thất cấp văn minh bọn họ còn có các loại gia tốc đạo cụ, ở dưới sự phối hợp của các loại gia tốc đạo cụ, trong khoảng thời gian ngắn Lăng Vân đúng là không thể bỏ rơi bọn họ.

Tốc độ của bốn vị Thánh Kiếm Sư toàn lực bộc phát, khiến cho nguyên khí chấn động, có thể nói là kinh thiên động địa.

Năm người, bốn đuổi theo một chạy, năng lượng ba động thật lớn kia chấn kinh tất cả cường giả dọc đường.

Một ít Đại Kiếm Sư cường giả đi đường đồng dạng ở bầu trời phi hành, sau khi cảm ứng được xa xa cỗ năng lượng kinh khủng kia rung chuyển, bị làm cho sợ đến trước tiên rơi xuống đất, hoảng sợ nhìn một trước một sau, năm đạo lưu quang trước sau bay qua.

Cảm thụ sau lưng bốn vị cường giả theo sát không nghỉ, Lăng Vân có chút nhíu mày.

Mặc dù Thiên Vân sơn đã ở biên cảnh của Vân Lai đế quốc, nhưng xung quanh khoảng cách hơn mười dặm, đều là nước phụ thuộc của hắn, bên trong một ít lục cấp văn minh thậm chí còn tồn tại truyền tống trận. Nếu như mình bay xuống, chỉ cần người Vân Lai đế quốc thông qua truyền tống trận chặn lại trước mặt mình, năm vị Thánh Kiếm Sư trước sau giáp công...

Nghĩ vậy, phương hướng hắn chợt thay đổi, thẳng hướng Thiên Vân thành gần nhất bay đi, đồng thời, hắn cũng không đơn thuần phi hành, từng đạo Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén vô cùng đột ngột tràn ngập khắp hư không, dày đặc như mưa đối với bốn vị Thánh Kiếm Sư cường giả theo đuôi tiến hành không khác biệt đả kích, ảnh hưởng thật lớn đến tốc độ truy kích của bốn người phía sau.

Hắn có Kiếm hồn, thần thông phân tâm nhị dụng cũng mới sinh ra manh mối, hoàn toàn có thể làm ra công kích mà không ảnh hưởng chút nào tới tốc độ phi hành.

Thiên Vân thành nhanh chóng đến gần, chẳng qua người phụ trách nơi này hiển nhiên là đã nhận được tin tức, bên trong có vài chiếc tuần không chiến hạm cùng vài vị Đại Kiếm Sư bay ra muốn thông qua phương pháp như thế tạo thành trở ngại với mình.

Tuần không chiến hạm, ở trên tay tứ giai Đại Kiếm Sư đã là vật vô dụng, huống chi bây giờ Lăng Vân là thất giai cảnh giới.

Căn bản không cần xuất thủ, Lăng Vân chỉ là duy trì loại tốc độ bay qua bên cạnh tuần không chiến hạm, hắn mang theo nguyên khí kịch liệt nhiễu loạn đã khiến cho nội bộ động lực của chiến hạm bất ổn, trực tiếp rơi xuống mặt đất nổ mạnh thành một hỏa cầu thật lớn hỏa diễm bay vụt ra.

Còn như những Đại Kiếm Sư, làm sao có thể so được với tốc độ của mình.

Hắn trực tiếp lấy tốc độ nhanh nhất, từ đỉnh Kiếm Sư công hội phân hội vọt vào, đụng ra một lỗ thủng thật lớn, rơi xuống trước truyền tống trận.

- Khởi động truyền tống trận.

Hành động như thế, tất nhiên khiến cho một ít Kiếm Sư không rõ chuyện gì xảy ra mà bất mãn, chẳng qua không đợi bọn hắn biểu đạt ra sự bất mãn thì Kiếm thế của Thánh Kiếm Sư phát ra, đã ép toàn bộ mọi người ép xuống, một ít người tu vi yếu miệng còn phun máu tươi, chết ngất. truyện được lấy tại TruyenFull.com

Vị Kiếm Sư chịu trách nhiệm khởi động truyền tống trận nhìn thấy người vừa tới lại là Thánh Kiếm Sư cường giả, nào dám có chút bất kính? Trước tiên khởi động truyền tống trận.

Ở nháy mắt truyền tống trận khởi động, trên bầu trời lại truyền đến dao động kịch liệt, bốn vị Thánh Kiếm Sư xa xa nhìn Lăng Vân đã biến mất ở trong truyền tống trận, đồng thời tức giận quát một tiếng, Kiếm thế phô thiên cái địa nương theo từng đạo đấu khí bén nhọn điên cuồng bao trùm truyền tống trận.

Truyền tống trận chưa hoàn toàn mở, công kích mạnh mẽ cực kỳ dễ khiến cho không gian nhiễu loạn dẫn đến truyền tống thất bại!

Bốn đạo kiếm quang trực tiếp phá hủy toàn bộ Kiếm Sư công hội, lực lượng thật lớn đã tiêu diệt toàn bộ những Kiếm sĩ, đê cấp Kiếm Sư bên trong chịu trách nhiệm công tác. Nương theo tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc, khu vực có truyện tống trận trong Kiếm Sư công hội trong nháy mắt bị biến thành đất bằng, một cỗ hỏa diễm yên vân thật lớn, tự mặt đất bay lên trời, mang theo khí lãng mãnh liệt khuếch tán ra bốn phía!

Chỉ chốc lát sau, khu vực bốn vị cường giả đang đứng hóa thành đống hoang tàn, sau khi kiểm tra mấy lần thủy chung không nhận thấy được khí tức của Lăng Vân, không nhịn được nói:

- Khí tức biến mất, chúng ta chậm một bước, hắn được truyền tống rời đi rồi.

- Truyền tống trận đã bị phá hủy, cho dù muốn kiểm tra hắn truyền tống đến nơi nào sợ là cũng không thể được!

- Hừ, tốt nhất là gặp không gian loạn lưu ném hắn đến dị không gian, vĩnh viễn cũng không trở về.

Nói là nói như vậy, chẳng qua loại khả năng như thế là phi thường nhỏ.

...

Truyền tống trận đã bị công kích, đích xác là chuyện xuất hiện ngoài ý muốn của Lăng Vân trong quá trình truyền tống.

Sau khi không gian ba động kia dần dần tiêu tán, một mảnh không gian vô cùng rộng lớn dần dần xuất hiện ở trước mặt Lăng Vân.

Trong nháy mắt, Lăng Vân chính mình suy đoán ra, đang đứng ở ít nhất hơn một ngàn thước trên cao!

Dưới ngàn thước, là một rừng cây, một mảnh rừng cây lớn đến khó có thể tin... Cụ thể mà nói, là một dãy núi non, quần sơn chập trùng liên miên không dứt, ở trên núi, tràn ngập các loại thảm thiên cổ mộc chẳng biết bao nhiêu năm tuổi, những cổ mộc này giống như một loại rừng rậm nguyên thủy, không biết có bao nhiêu năm không có ai đặt chân, nối tiếp nhau hình thành một mảnh hải dương núi và cây...

Không, cũng không phải hoàn toàn không có dấu chân, dường như ở sơn lâm này có một tòa thần điện thật lớn!

Thần điện?

Chẳng qua, hắn còn chưa kịp tiếp tục ngắm nhìn, một cỗ khí tức cường hãn không gì sánh kịp, trong nháy mắt bao phủ cả người hắn ở bên trong.

Cỗ hơi thở này, giống như hồng hoang cự thú hung mãnh nhất thế gian, tản mát ra một loại khí thế kinh khủng bễ nghễ thiên hạ bá chủ tuyệt thế, cỗ khí thế mạnh mẽ này, quả thực giống như cường đại đến cực hạn siêu việt nhân loại. Kiếm thế của bốn vị Thánh Kiếm Sư cùng nó so sánh chênh lệch trực tiếp giống như giữa hạt gạo cùng dãy núi, căn bản không cách nào đánh đồng!

Ngay sau đó, một đạo thân ảnh màu bạc vô cùng vĩ đại đột nhiên từ trong thần điện bay lên trời, giống như một đạo tia chớp màu bạc, tuân theo một loại quỹ tích tự nhiên hoàn mỹ dễ dàng vượt qua khoảng cách hơn một ngàn thước, xuất hiện ở trước người Lăng Vân!

Theo đạo thân ảnh màu bạc này tới gần, cỗ khí tức áp chế kinh khủng kia trong nháy mắt đạt tới đỉnh điểm. Cho dù Lăng Vân giờ phút này đạt tới Thánh Kiếm Sư cảnh giới, nhưng ngực giống như chịu công kích tuyệt cường hoàn toàn mất đi cảm giác, từng ngụm từng ngụm máu tươi như không muốn sống chảy ra như điên!

Giờ khắc này, Lăng Vân thấy rõ ràng diện mạo chân chính của tánh mạng màu bạc này!

Một giống loài trong truyền thuyết!

Long!

Ngân long!

Tồn tại chí cường dưới thần linh của Tinh linh nhất tộc!

Sớm ở mười vạn năm trước, theo tự nhiên nữ thần chiến bại, siêu cấp tánh mạng này đã biến mất ở trên phiến đại lục!

Tại cảm ứng khí tức trên siêu cấp tánh mạng này, so sánh với bất cứ một tánh mạng nào Lăng Vân đã thấy đều phải cường đại hơn. Vô luận là bốn vị Thánh Kiếm Sư kia, hay tồn tại đáng sợ bên trong Táng Kiếm thâm cốc. Cho dù cuối cùng một tồn tại biến thái, một kiếm phá hủy ngọn núi, ở trên khí thế, vẫn phải yếu hơn tánh mạng màu bạc này! Sự cường đại của nó, thậm chí để hắn mơ hồ nhớ ra từng ở tinh linh thần điện cùng với Vân Lai đế quốc thủ đô trong thần điện, cảm thụ thần uy!

Thần!?

Dường như là đại não bị ép thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, một cái chớp mắt này tư duy của hắn có một sát na dừng lại!

Cự trảo Ngân long, đột nhiên đánh ra, hóa thành một đạo quỹ tích hoàn mỹ khế hợp tự nhiên, lặng yên buông xuống trước mặt Lăng Vân.

Một trảo này, tuyệt đối có thể dễ dàng lấy chắc tánh mạng của hắn... Nhưng giờ khắc này, toàn bộ tâm thần của hắn lại không để ý tới tánh mạng sắp bị nguy hiểm, mà đang kinh ngạc cảm thụ một trảo của Ngân long cùng thiên địa tự nhiên khế hợp hoàn mỹ...

Quỹ tích!

Nó dường như thuận theo thiên địa tự nhiên... Hoặc là nói, một loại quy tắc quỹ tích nào đó, đánh ra một trảo này!

Chỉ là một trảo bình thường, nhưng bao hàm lực lượng thần kỳ nhất thế gian. Ở trước mặt một trảo này, đừng nói là tránh né, mà ngay cả ý thức tránh né cũng không sinh ra được, phảng phất, nếu như ngươi muốn tránh né, chính là làm trái tự nhiên pháp tắc, làm trái thiên đạo quỹ tích, đó là hành động nghịch thiên...

Nghịch thiên?

Đột nhiên, không gian ba động đã tiêu tán lần nữa tụ tập! Cả phiến hư không, một kiện sự kiện ly kỳ không ngừng phát sinh khiến mọi người không cách nào lý giải! Dường như thời không nghịch chuyển, đạo không gian ba động vừa mới đem hắn truyền ra, thậm chí lần nữa hiện lên, như thiểm điện nhất cử đem hắn nuốt vào.

Thần Thánh Ngân long đánh ra một trảo, trực tiếp trảo trên hư không nơi không gian ba động biến mất, không có bất cứ đồ vật gì lưu lại, phảng phất mới vừa rồi Lăng Vân xuất hiện, chỉ là vị Thần Thánh Ngân long đại nhân này ngủ đã lâu nên xuất hiện ra một cái ảo giác! Ngoại trừ, một tia tử ngân nhàn nhạt trong hư không yên ắng dần tiêu tán!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất