Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 406: Xưa đâu bằng nay

Chương 406: Xưa đâu bằng nay
Tô Tiểu Nghiên như rơi xuống hầm băng.
Nàng muốn phản công Số hiệu Ngọc Khí Chân Bảo rực rỡ, nhưng Huyền khí trong cơ thể vào lúc chiến đấu kịch liệt đã bị hao mòn hết, ngay cả khoảng cách mười năm mét của hai chiến hạm cũng không đến được...
Tại sao lại thế? Tô Tiểu Nghiên nghĩ không ra. Dân chúng tại khu quan sát cũng không hiểu.
Lãnh đạo, giáo viên của các học viện kia, các quan viên của phòng giáo dục cũng nghĩ không ra.
Mễ Như Ý, Bạch Khâm Vân, Nhạc Hồng Hương, Hàn Bất Phụ! Bốn học viên này ở trong trận đấu này đã bày ra thực lực bỏ xa
nhận thức trước đó của bọn họ.
Việc thăng cấp này không phải chuyện nhỏ, mà là sự bùng nổ của
tên lửa.
Sao bọn họ làm được?
Từng dấu chấm hỏi điên cuồng lóe lên trong đầu mọi người, có điều người phát cuồng nhất chính là các thành viên của đội chiêu sinh tại khu quan sát.
Bọn họ phát hiện tài liệu của học viên vừa dày vừa chi tiết có trong tay bỗng dưng trở nên không còn giá trị nào, giống như lời nói dối vụng về nhất của kẻ lừa đảo không thể tha thứ.
“Sao bọn họ lại trở nên mạnh như vậy?” Các học viên của học viện lớn đều nhìn đến đơ người.
Nếu như nói ẩn giấu thực lực thì không đến mức phải che giấu đến tận bây giờ.
Ngay cả người hiểu Mễ Như Yên, Hàn Bất Phụ, Bạch Khâm Vân và Nhạc Hồng Hương nhất cũng bị cảnh tượng trên màn hình huyền tinh làm cho sợ hãi.
Ba người Sở Ngân, Phan Nguy Mân, Lưu Khải Hải hai mặt nhìn nhau, bọn họ nghĩ không ra cảnh tượng vừa nãy rốt cuộc là chuyện gì.
Trước hết không nói Mễ Như Yên không phải học viên của bọn họ, nhưng Hàn Bất Phụ, Nhạc Hồng Hương và Bạch Khâm Vân biểu hiện ra thực lực trong trận đấu này ít nhất cũng phải gấp ba, bốn lần so với ngày hôm qua.
Đặc biệt là Nhạc Hồng Hương và Bạch Khâm Vân rõ ràng chưa thức tỉnh Huyền khí, chưa tiến vào cảnh giới võ sư, thế mà lại ấn được ba đối thủ cảnh giới võ sự lên mặt đất, trong nháy mắt chuyển sang hình thức nghiền áp.
“Gặp quỷ, gặp quỷ rồi.” Sơ Nhân ra sức dụi mắt mình.
“Đừng nói mấy đứa này phạm phải sai lầm lớn nhất thiên hạ, chính là nuốt đan dược thiêu đốt khí huyết, gia tăng tu vi chứ? Đây là quy tắc mà Thiên Kiêu Tranh Bá không cho phép làm.” Phan Nguy Mân có chút lo lắng nói.
Lưu Khải Hải run rẩy một cái: “Không đến mức đó đâu nhỉ, Lâm Bắc Thần và Bạch Khâm Vân trong quá khứ không đáng tin, nhưng hai đứa bé Hàn Bất Phụ và Nhạc Hồng Hương sẽ không phạm sai lầm này...”
“Vậy rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Ba người đồng loạt nhìn về phía Hải lão nhân.
Người sau vẻ mặt kỳ lạ: “Nhìn ta làm gì? Ta đã sớm nói rồi mà, ta chỉ quản Lâm Bắc Thần, việc tu luyện của kẻ khác ta không can thiệp.”
Giáo viên và các học viên khác của học viện Số 3 đang điên cuồng hoan hô, chúc mừng cho các học muội, học trưởng, nhiều người còn trực tiếp nhảy lên.
Từ sau khi Thiên Kiêu Tranh Bá khai chiến, theo thời gian trôi qua, địa vị của học viện Số 3 tại Vân Mộng thành như nước lên thì thuyền cao, trước đó bọn họ mặc đồng phục của học viện Số 3 đi đường căn bản không có ai sẽ ý chú ý, ngẫu nhiên chú ý đến cũng là mặt trái.
Ví dụ một vài gia trưởng sẽ kéo con của mình chỉ vào bọn họ chế giễu: Nhìn đi, nếu như con không nhẫn nhịn cảm ứng Huyền khí thì sau này sẽ giống như đám vô dụng đó, chỉ có thể đi học ở học viện Số 3...
Mà bây giờ? Nhìn thấy huynh đệ kia chưa? Bọn họ mặc đồng phục của học viện Số 3 đấy.
Con phải cố gắng không chịu thua kém, chờ đủ tuổi rồi cha nương sẽ đưa con đến học viện Số 3... Đúng, đương nhiên là học viện Số 3 bồi dưỡng ra Lâm Bắc Thần, Hàn Bất Phụ kia.
Thể loại nào cũng có, thay đổi trước sau khiến người ta líu lưỡi.
Hiện tại mỗi học viên của học viện Số 3 đi trên đường đều sẽ không khỏi ưỡn ngực ngẩng đầu, đón nhận tất cả ánh mắt ngưỡng mộ, cảm thấy chưa bao giờ tốt như thế.
“Ta hối hận quá.” Ngô Tiếu Phương không kiềm được phát ra tiếng kêu rên.
Hắn vốn có cơ hội trở thành bạn với Lâm Bắc Thần, vốn có cơ hội được giống như Hàn Bất Phụ, Nhạc Hồng Hương và Bạch Khâm Vân, ôm đùi Lâm Bắc Thần phát sáng trên võ đài Thiên Kiêu Tranh Bá.
Đáng tiếc tất cả đều bị hắn làm hỏng.
Mà suy cho cùng thì vẫn do nữ nhân kia, đúng là đồ họa thủy đang
chết.
Có chung suy nghĩ này còn cả Quan Phi Độ.
Lúc này Quan Phi Độ đang theo cha ngồi ở khu vip.
Cha hắn là con thứ của Quan gia, một trong bốn đại gia tộc tại Vân Mộng thành, bởi vì có đầu óc kinh doanh mà nắm giữ chút quyền hành, vốn còn hy vọng Quan Phi Độ có thể thành kẻ xuất sắc, lộ mặt trong Thiên Kiêu Tranh Bá, vì nhất mạch bọn họ tranh giành ánh sáng, địa vị ở Quan gia cũng có thể tăng thêm một bậc, kết quả hắn bị học viện Số 3 đuổi học, việc này cũng không phải việc lớn, vận dụng một chút tiến vào học viện khác cũng được, dù sao học viện Số 3 cũng là áp chót trong các đại học viện, ai mà biết được đầu sỏ gây chuyện khiến hắn bị đuổi học, Lâm Bắc Thần kia lật một phát thành cao thủ siêu cấp, biểu hiện trong Thiên Kiêu Tranh Bá khiến người ta kinh ngạc, dựa vào lực lượng của bản thân, nâng học viện Số 3 lên hàng ngũ nổi tiếng trong thành, điều này làm cho hắn bị đuổi học càng lộ vẻ bi thương...
“Sớm biết vậy không nên vì Mộc Tâm Nguyệt đắc tội Lâm Bắc Thần.” Trong lòng Quan Phi Độ vô cùng hối hận.
Không nói cái khác, chỉ mỗi tiềm lực Lâm Bắc Thần bày ra ngày hôm nay thôi, sau này cũng có thể một bước lên trời, Vân Mộng thành nhỏ nhoi sao giữ được hắn, đắc tội một nhân vật như thế, chờ đến khi đối phương bay lên trời, thì việc đập chết hắn cũng như đập chết một con kiến hôi.
Quan Phi Độ chìm vào đủ loại suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy đáng sợ.
“Còn may Lâm Bắc Thần và Tào Phá Thiên có cá cược sinh tử, hy vọng Tào Phá Thiên có thể thắng rồi trực tiếp chơi chết Lâm Bắc Thần.”
Hắn vội vàng nhìn sang màn hình Huyền Tinh khác, trận đấu bên đó cũng vừa kết thúc.
Tào Phá Thiên và các đồng đội hắn nghênh đón một thắng lợi nghiền ép đánh bại chiến đội của Quân Mộng Hàm, mặc dù Quân Mộng Hàm tiếp tục bày ra thực lực vượt qua người thường, một mình đấu lại sự liên thủ của Đông Phương Chiến và Lâm Nghị, có điều đáng tiếc đồng đội của hắn lại không ngăn cản được loại bạo chủng như Trịnh Thạc và Mộ Vũ Thôn...
Trận chiến này Tào Phá Thiên vẫn không hề ra tay.
“Ngươi rất mạnh.” Hắn liếc nhìn Quân Mộng Hàm tử chiến bất khuất: “Chọn thuần phục ta đi, làm thư đồng của ta, ta có thể dẫn ngươi đến Bạch Vân thành, có thể cho ngươi cơ hội trở thành một thành viên của Bạch Vân thành.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất