Chương 12:
Cuối tuần này trường cấp ba cũ của tôi tổ chức lễ kỷ niệm, các cựu học sinh có thể quay về tụ họp.
Ông chủ nói sẽ đưa tôi đi xem.
Tôi thấy anh ta như làm ảo thuật, lấy ra một bộ đồng phục cũ từ trong tủ quần áo.
?
Hóa ra ông chủ không chỉ là cựu học sinh đại học của tôi, mà còn là cựu học sinh cấp ba của tôi.
“Để anh dẫn em đi dạo nhé? Lâu lắm rồi chưa quay lại đúng không?” Anh ta nắm chặt tay tôi, “Đi thôi, coi như ôn lại chuyện cũ.”
Tôi không hất tay anh ta ra.
Chúng tôi đi đến một cửa hàng tiện lợi nhỏ trong trường,
“Em xem, nó vẫn mở cửa đến bây giờ.”
Tôi đưa tay chạm vào chai nước trên kệ.
“Trước đây cô ấy cũng thường xuyên mua nước và bánh mì cho anh.”
Tôi quay đầu nhìn anh ta,
“Bạch nguyệt quang của anh?”
“Ừ, bạch nguyệt quang của anh.”
“Căng tin đông người quá…?” Tôi nhìn xung quanh, có rất nhiều cựu học sinh đặc biệt quay lại để ăn lại một lần nữa ở căng tin.
“Đúng vậy, vì món ăn rất ngon, lại nhiều.” Anh ta nhìn lên tấm bảng hiệu nhấp nháy ánh đỏ trên đầu, “Cô ấy thường xuyên lấy cơm giúp anh, bản thân thì lại không nỡ tiêu tiền, nên đi ăn bánh bao,”
“Ừm… gia cảnh của cô ấy và anh cũng, gần giống nhau?”
“Đúng vậy. Sau này anh cố ý bảo cô ấy lấy thêm một suất cơm, rồi đưa tiền cho cô ấy ăn.”
“…” Đúng là tình yêu đích thực rồi.