Chương 19: Ngoại truyện (Quá khứ)
Tôi, một con người sống rất thất bại.
Ban đầu tôi có một gia đình nhỏ hạnh phúc, tuy nghèo nhưng ấm áp.
Sau đó, một chiếc xe đã trực tiếp tông bay gia đình hạnh phúc của tôi.
Cha mẹ tôi đã cố hết sức che chở cho tôi.
Trong cô nhi viện, tôi đã nghĩ thà chết cùng cha mẹ còn hơn.
Chưa kịp thực hiện kế hoạch, tôi đã được nhận nuôi.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết người cha cặn bã đó là người như thế nào.
Trời ơi, ấu dâm.
Nhưng người mẹ mới của tôi đối xử với tôi rất tốt,
Tôi vốn không muốn dính líu đến ai hay chuyện gì khác.
Có quá nhiều ràng buộc thì tôi sẽ không dám rời đi.
Mẹ tôi bảo vệ tôi, không cho người cha cặn bã đó đến gần.
Thường xuyên bị đánh đến bầm tím khắp người,
Tôi không phải là chưa từng nghĩ đến việc kêu cứu,
Nhưng dường như có những tiếng kêu cứu sẽ không bao giờ được ai nghe thấy.
Ngay cả khi nó xé nát tim gan.
Sau này tôi lớn hơn, tôi cầm dao đứng chắn trước người mẹ đang khóc.
Người cha cặn bã đó vẫn còn la hét, dường như nghĩ rằng tôi không dám cầm dao để hủy hoại tiền đồ của mình.
Thật thú vị.
Tôi không có cái gọi là tương lai.
Tất cả của tôi đã bị hủy hoại.
Chỉ còn lại người mẹ này.
Tôi là một con bạc hung ác, không có bất kỳ lòng tự trọng và giới hạn nào.
Tôi đánh cược cả đời mình, đổi lấy sự tự do cho bà ấy.
Tôi dùng hết sức ném cái ghế vào ông ta, ông ta dường như không kịp phản ứng nên đã bị trúng một cái, loạng choạng một lúc.
Tôi không biết lấy đâu ra sức mạnh, xông lên xô ông ta ngã xuống.
Người đàn ông trước mặt này đã bị rượu và thuốc lá hủy hoại cơ thể.
Chỉ biết bắt nạt người mẹ không dám chống trả của tôi.