Chương 26: Bất An
Thẩm Ứng Thành theo bản năng nâng tay lên để cản.
Nhưng tốc độ của Bùi Hoằng Thanh lại quá nhanh.
Tuy rằng cản được đòn tấn công.
Nhưng cánh tay của hắn đồng thời cũng bị chấn đến mức tê dại, run lên mơ hồ!
"Hoằng Thanh?"
Hắn lùi lại vài bước, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Bùi Hoằng Thanh.
Bùi Hoằng Thanh thở dốc, trên mặt phủ một lớp ửng hồng, đôi mắt đen trong đêm tối phảng phất lóe lên một thứ ánh sáng xanh kỳ dị, xen lẫn áp lực kích động cùng hưng phấn.
"Ta thăng cấp rồi!"
Hắn thốt ra bốn chữ này.
Ánh mắt Thẩm Ứng Thành chợt lóe lên, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, trên mặt nở rộ nụ cười: "Chúc mừng ngươi, Hoằng Thanh."
"Bùi ca?"
Dịch Tây Nhiên kinh ngạc không thôi, nhìn Bùi Hoằng Thanh: "Bùi ca, vừa rồi ngươi lấy Thẩm ca ra luyện tập đấy à? Thật là dọa chết người! Ta còn tưởng rằng ngươi hấp thụ cái tinh hạch tang thi kia xong, sẽ dị biến thành tang thi luôn chứ!"
"Nói bậy bạ gì đó?"
Bùi Hoằng Thanh bực mình giơ tay lên cho hắn một cái búng trán, "Chờ đến khi ngươi thăng cấp thì sẽ hiểu thôi."
Dịch Tây Nhiên xoa xoa cái trán đau điếng, nhất thời không biết nói gì.
Sao Thẩm ca cứ hay nói giống Bùi ca thế nhỉ?
Chờ hắn thăng cấp ư?
Mọi người cùng nhau thức tỉnh dị năng, cách nhau chẳng quá một hai ngày.
Nhưng cuối cùng Bùi Hoằng Thanh đã là dị năng cấp ba, còn hắn vẫn chỉ là cấp một!
Nghĩ đến thôi đã thấy có chút nghẹn khuất, lại có chút khó chịu.
"Vừa rồi một chút đó, ta cảm giác được, lần này dị năng của ngươi thăng cấp xong, so với cấp hai khác biệt khá lớn."
Thẩm Ứng Thành nhìn về phía Bùi Hoằng Thanh.
Bùi Hoằng Thanh "ừ" một tiếng, trực tiếp thi triển một chiêu Phong Nhận.
Phong Nhận trong đêm đen, mắt thường không thể thấy được hình dáng.
Nhưng nó xé gió mà đi, thậm chí còn làm tóc Thẩm Ứng Thành bị thổi tung lên loạn xạ.
"Vù..."
Tất cả mọi người nghe thấy tiếng gió rít lên.
Một giây sau.
"Răng rắc..."
"Ầm!"
Ngay phía trước, cách đó hơn mười mét, một cái cây to cỡ bắp tay, ầm ầm đổ xuống!
Thẩm Ứng Thành và mọi người kinh ngạc nhìn cảnh tượng này.
Đây chính là dị năng phong hệ cấp ba?
Quả thực quá mạnh mẽ!
Nếu cái cây đó là đầu tang thi, có lẽ chỉ vài phút là có thể dùng Phong Nhận chém đứt rồi?
Đôi mắt Dịch Tây Nhiên sáng lên, ánh mắt sùng bái nhìn về phía Bùi Hoằng Thanh: "Bùi ca quá đỉnh! Khoảng cách xa như vậy, mà vẫn chém đứt được!"
Khóe miệng Bùi Hoằng Thanh khẽ nhếch lên: "Ừ. Lên tới cấp ba rồi, mạch dị năng khuếch trương gấp đôi so với cấp hai. Không chỉ tốc độ tăng lên, mà còn có thể thi triển Phong Nhận. Với khoảng cách như vừa rồi, với lực sát thương như vậy, có thể thi triển được ba lần."
Dù sao thì dị năng không phải là vô hạn.
Chỉ có thể tự mình suy nghĩ và điều chỉnh để sử dụng một cách hợp lý nhất.
Thẩm Ứng Thành nghe vậy, có chút kinh ngạc: "Một viên tinh hạch cấp hai mà có nhiều năng lượng đến vậy sao?"
"Ừm... Chắc là vừa vặn ta cũng sắp đạt đến bình cảnh rồi. Hiện tại viên tinh hạch này, đã hoàn toàn không thể hấp thu thêm chút năng lượng nào nữa."
Bùi Hoằng Thanh xòe tay, đưa viên tinh hạch cho Thẩm Ứng Thành xem.
Thẩm Ứng Thành cầm lấy thì phát hiện, viên tinh hạch vốn màu đỏ, giờ đã biến thành màu trắng trong suốt.
Đây chính là ý nghĩa của việc năng lượng đã cạn kiệt.
Hắn cầm viên tinh hạch nhìn về phía Diệp Hi: "Thứ này còn có thể sử dụng được nữa không?"
Diệp Hi ngáp một cái, lim dim mắt nhìn viên tinh hạch đã dùng hết, không mấy để ý nói: "Ai mà biết được, cứ giữ lại làm chiến lợi phẩm sau này? Dù sao bây giờ tang thi cấp hai cũng khó đánh lắm..."
Thẩm Ứng Thành trầm ngâm, cảm nhận được ý khác trong lời nói của cô.
Viên tinh hạch đã dùng hết này không cần vứt đi, có lẽ vẫn còn tác dụng khác!
Hắn hiểu ra, khẽ gật đầu, nói với những người khác: "Tất cả mọi người về biệt thự nghỉ ngơi trước đi."
Nghiêm Tử Minh hỏi: "Thẩm ca, vậy kế hoạch hôm nay xuất phát đến trấn nhỏ Thanh Khê của chúng ta, vẫn tiến hành chứ?"
"Đi! Vẫn theo kế hoạch, chỉ là hoãn lại ba tiếng rồi xuất phát."
Thẩm Ứng Thành siết chặt viên tinh hạch tang thi vô dụng trong tay.
Hiện tại đã chứng thực suy đoán của Diệp Hi là đúng.
Loại tang thi biến dị này quả thật có tinh hạch, và có thể dùng để giúp những dị năng giả như bọn họ bổ sung dị năng hoặc thăng cấp!
Đối với bọn họ mà nói, tin tức này không thể nghi ngờ là một tin tốt vô cùng quan trọng.
Hơn nữa, Diệp Hi vừa nói, số lượng tang thi biến dị loại này cũng không nhiều.
Việc phát hiện một con tang thi mắt hồng nhạt cấp một cũng không hề dễ dàng.
Bọn họ không thể bỏ lỡ cơ hội lần này!
Huống chi hiện tại Bùi Hoằng Thanh đã thăng cấp.
Lực sát thương của dị năng tăng lên đáng kể.
Đối với đội của bọn họ, đây chính là thêm một sự bảo đảm an toàn.
Bùi Hoằng Thanh khoanh tay trước ngực, nhìn Thẩm Ứng Thành và mọi người nói: "Ta đồng ý. Hiện tại nếu đã biết tinh hạch của tang thi biến dị là thứ tốt, chúng ta nên nhanh chóng giết thêm vài con tang thi biến dị, lấy tinh hạch về tăng cường thực lực dị năng tổng thể cho cả đội!"
Sau khi dị năng thăng cấp.
Hắn cảm thấy cơ thể mình tràn đầy sức mạnh.
Dù vừa rồi đã thi triển một chiêu Phong Nhận, tiêu hao một phần ba dị năng, nhưng cũng không mệt mỏi như trước.
Có lẽ không lâu nữa, bọn họ có thể quay lại khu Giang Bắc một chuyến.
Chẳng phải bên đó có vài con tang thi cấp hai sao?
Với năng lực hiện tại của hắn, bắt từng con một chắc không thành vấn đề.
Hai người có sức chiến đấu chủ lực trong đội đều đã nói như vậy.
Những người khác tự nhiên không có ý kiến gì.
Hăng hái gật đầu đồng ý.
Sau đó mọi người cùng nhau trở về biệt thự nghỉ ngơi.
-
Về đến phòng.
Diệp Yên nhìn Diệp Hi, vội vàng không nhịn được hỏi: "Tiểu Hi, rốt cuộc thì làm sao muội biết chuyện tinh hạch tang thi có thể thăng cấp dị năng vậy?"
Vừa nãy ở dưới lầu, cô nhịn cả buổi không tiện hỏi.
Sợ cuộc đối thoại của hai người bị người khác nghe thấy.
Đến lúc đó Diệp Hi khó giải thích.
Diệp Hi nghe vậy, liền nói: "Tỷ quên rồi sao? Hôm trước muội đã nói với tỷ là muội mơ một giấc mơ về mạt thế tương lai rồi mà, chuyện tinh hạch chính là ở trong đó xuất hiện đấy."
"Ơ? Nhưng trước đó ban ngày muội đi Giang Bắc khi liền..."
"À... Muội chưa nói rõ với tỷ thôi. Giấc mơ này, là muội mơ hôm kia..."
Diệp Hi nói xong lại ngáp một cái: "Tỷ à, muội ngủ tiếp một lát, tỷ cũng nghỉ ngơi đi, có gì chúng ta tỉnh dậy rồi nói!"
Diệp Yên bất đắc dĩ nhìn cô: "Được rồi. Vậy muội ngủ đi."
"Ừm."
Dạo gần đây Diệp Hi ngủ rất ngon.
Dù sao cứ đặt lưng xuống là ngủ.
Chủ yếu vẫn là do luyện tập quá vất vả trong không gian trống rỗng kia.
Còn chưa kịp nghỉ ngơi đủ thì lại gặp phải tang thi cấp hai tập kích.
Bây giờ cô cần gấp bổ sung giấc ngủ.
Diệp Yên nhìn cô ngủ say như chết, chỉ có thể thở dài, đắp chăn cho cô xong.
Có điều, bây giờ cô lại có chút không ngủ được.
Cần tiêu hóa chuyện vừa biết được về tinh hạch tang thi có thể thăng cấp dị năng.
Số lượng tang thi biến dị lại không nhiều.
Vậy thì tinh hạch sẽ trở thành một thứ vô cùng hiếm có.
Dị năng của cô cũng cần thăng cấp.
Nhưng cô lại hoàn toàn không biết giết tang thi.
Chẳng lẽ phải chờ Thẩm Ứng Thành và những người khác giết cho cô sao?
Diệp Yên nghĩ đến đây, thái dương liền mơ hồ đau nhức, không biết nên làm gì bây giờ mới tốt.
-
Nhưng trên thực tế.
Người có nỗi lo lắng này không chỉ có Diệp Yên.
Mà còn có cả Phó Nhược Tinh.
Tất cả mọi chuyện xảy ra tối nay, đủ để khiến nội tâm cô chấn động hồi lâu.
Tang thi cấp hai đột nhiên xuất hiện.
Cảm giác nguy cơ cận kề.
Đều khiến cô cảm thấy vô cùng bất an.
Cô khao khát được giống như Bùi Hoằng Thanh, nhanh chóng tăng cường dị năng tinh thần của mình!
Như vậy thì mới có thể đưa ra những cảnh báo tốt hơn, nhanh hơn cho cả đội!
Nhưng giết tang thi biến dị.
Rõ ràng không phải là một chuyện dễ dàng...