Chương 104: Bí Đỏ Sợ Hãi Cấp 6
Ngay sau đó, hắn vội vàng kiểm tra tin tức quả bí đỏ kia.
【 Tên: Bí Đỏ Sợ Hãi 】
【 Chủng tộc: Thực Vật 】
【 Cấp bậc: cấp năm (0/250) 】
【 Lực lượng: 0 】
【 Thể chất: 50 】
【 Tốc độ: 200 】
【 Tinh thần: 150 】
【 Kỹ năng: Cỏ Cây Hộ Vệ, Chạy Trốn ( thu hồi rễ cây, lấy tốc độ cực nhanh lăn lộn thoát đi. ), Gieo Trồng ( gieo hạt giống bí đỏ, ở địa điểm sinh trưởng chỉ định, có thể sinh trưởng tỏng hoàn cảnh ác liệt, có thể dùng để ăn. ) 】
【 Giới thiệu: lá gan rất nhỏ, gặp được nguy hiểm sẽ lập tức chạy trốn. 】
Trên mặt Lâm Hữu xuất hiện biểu cảm câm lặng :
-...
Nhìn thuộc tính của quả bí đỏ trước mặt này, Lâm Hữu đầy đầu chỉ đen.
Bí Đỏ Sợ Hãi?
Không ngờ lại ra một loại binh chủng sợ hãi tới ảnh hưởng tới thuộc tính bản thân mình như thế.
Vì Chạy Trốn nên nó trực tiếp chọn đầy thuộc tính nhanh nhẹn.
Hắn không nghĩ tới bên trong binh chủng trụ cột vừa được mở khóa, lại có một loại loại thực vật không theo lẽ thường như vậy, cứ như nó sinh ra để chọc cười người khác vậy.
Nhưng ngay lập tức, Lâm Hữu đã phát hiện ra ưu điểm của Bí Đỏ Sợ Hãi.
Nó có thể gieo trồng!
Hơn nữa có thể sinh trưởng trong hoàn cảnh ác liệt!
Chẳng phải đó là thứ lãnh địa của hắn đang cực kỳ thiếu ư?
Tuy bí đỏ không phải là món chính, nhưng tốt xấu gì nó cũng là một loại thực phẩm.
Hơn nữa lượng đường cực cao, cực kỳ thích hợp cho cư dân lãnh địa của hắn gieo trồng.
- Qua đây, gieo trồng trên mảnh đất này thử xem.
Lâm Hữu chỉ khoảng đất trống bên cạnh rồi nói với Bí Đỏ Sợ Hãi.
Nhận được mệnh lệnh, Bí Đỏ Sợ Hãi đang đứng trên mặt đất lập tức thu hồi rễ cây của nó, lăn tới bên chân Lâm Hữu, rồi phun ra trước mặt hắn một cái hạt giống màu vàng. Ngay sau đó hạt giống của nó đã chui vào trong đất.
Tiếp theo nó lại cắm rễ cây của mình vào mặt đất, vặn vẹo qua lại bên cạnh, thoạt nhìn vô cùng sung sướng.
Mặc kệ nó, Lâm Hữu đang bận ngạc nhiên nhìn hạt giống bí đỏ này.
Vừa trôi qua mấy phút đồng hồ thôi, nhưng đã có một chồi cây chui từ dưới đất lên, sau đó dưới một mảnh huỳnh quanh bao phủ, nó từ từ sinh trưởng.
Lâm Hữu biết, vì hạt giống bí đỏ này được Đại Thụ Sinh Mệnh bao quanh, cho nên mới sinh trưởng nhanh như vậy.
Nếu đưa cho cư dân lãnh địa gieo trồng, chắc không đạt tới loại tốc độ này.
Nhưng kể cả chậm hơn, cũng đủ để nhóm cư dân lãnh địa phát triển trồng trọt.
Dù sao ở trong này, ngoài hạt giống của hắn, tất cả các loại thực vật bình thường khác đều không thể sinh trưởng nổi.
Lâm Hữu không nghĩ tới, loại hoàn cảnh ác liệt này, ngược lại sẽ khiến ưu thế lãnh địa hệ thực vật của hắn biểu lộ rõ mồn một, chỉ cần nhẹ nhàng như vậy đã giải quyết xong một vấn đề khó khăn không nhỏ.
Sau đó, Lâm Hữu lại tiếp tục tiến hành Đột Biến với chín Nguyên Linh Thảo Mộc còn lại.
Kết quả cũng giống như hắn đã dự đoán, Đột Biến chủng loại trở nên phong phú rất nhiều, thậm chí còn xuất hiện mấy loại lúa mì biến chủng, khoai tây biến chủng giống Bí Đỏ Sợ Hãi.
Hơn nữa bọn chúng đều có thể sinh trưởng trong hoàn cảnh ác liệt. Thoáng một cái, đại quân gieo trồng của hắn đã được mở rộng.
Một nửa còn lại được Đột Biến thành mấy binh chủng chiến đấu hắn đã biết rõ, không xuất hiện loại mới.
Hắn suy đoán, có lẽ do số lần Đột Biến quá ít.
Xem ra chỉ có thể chờ về sau tích lũy nhiều ma năng hơn.
Hiện giờ, chỉ còn một ngàn điểm ma năng, hắn tạm thời giữ lại đề phòng việc khẩn cấp.
Một khi xảy ra tình huống khẩn cấp, hắn còn có thể trực tiếp chiêu mộ Rồng Mộc Yêu cấp năm hoặc Yêu Cơ Phấn Hồng ra chiến đấu.
Hiện tại xem như hắn đã miễn cưỡng giải quyết được vấn đề an toàn và vấn đề lương thực.
Kế tiếp chỉ còn vấn đề xây dựng lãnh địa phụ thuộc, khai quật các loại tài nguyên, thu thập tin tức, cùng với từ từ thăm dò hoàn cảnh xung quanh thôi.
Nhiều chuyện như vậy phải làm, thật đúng là gánh thì nặng mà đường thì xa.
Đáng giá nhắc tới chính là, trải qua mấy ngày nay chạy đi trên đường tích lũy kinh nghiệm, Thanh Đằng đã thành công tấn chức lên cấp sáu, Nấm Yêu Vương cũng lên tới cấp năm.
Thanh Đằng thăng lên cấp sáu, rừng rậm dây gai trực tiếp từ một trăm mét kéo dài tới hai trăm mét, tự nó đã cấu thành một mảnh rừng rậm khủng bố âm trầm ở bên ngoài thành Hoàng Sa.
Từ xa nhìn lại, người ta sẽ nghĩ rằng nó là rễ cây của Đại Thụ Sinh Mệnh, khiến cho cư dân lãnh địa không dám tới gần.
Nấm Yêu Vương càng không cần phải nói.
Chỉ số và năng lực nổ mạnh của nó tăng trưởng rất nhanh, khẽ khàng một chút cũng có thể phá được một lỗ thủng trên tảng đá.
Hơn nữa tính tình nó khá hiếu động, nếu không có Lâm Hữu đè ép, chỉ sợ lãnh địa của hắn đã bị nó cho nổ tan tành, không ra hình dáng gì rồi.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua Nấm Yêu Vương sôi nổi ở xa xa, cười khổ một tiếng.
Hắn phái Rồng Mộc Yêu đi thông báo cho Tiết Trường Quý phái người lại đây, đồng thời cũng cho mấy biến chủng thực vật kia bắt đầu sinh sản hạt giống, chuẩn bị phân phát cho cư dân lãnh địa cầm đi gieo trồng.
Lại qua hơn mười phút.
Tiết Trường Quý mang theo quản sự bên người lão đi vào bên ngoài rừng rậm dây gai. Bọn họ có chút e ngại nhưng vẫn đi vào.
Vừa bước vào, bọn họ đã ngạc nhiên nhìn mảnh rừng rậm thoạt nhìn rất khủng bố này lại tự mở ra cho bọn họ một lối vào đi thẳng tới bên trong lãnh địa của Lâm Hữu.
Chỉ chốc lát sau, hai người đã đi vào bên trong lãnh địa.
- Sao ngươi lại tới đây? Không phải ta đã nói cứ bảo quản sự của ngươi đến là được ư?
Lâm Hữu đang thu thập hạt giống, lại quay ra nhìn về phía hai người.
- Lãnh chúa đại nhân đã gọi, ta đương nhiên muốn tự mình tới đây.
Tiết Trường Quý dùng lời lẽ nghiêm khắc, chính đáng nói, đồng thời lão cũng âm thầm quan sát bốn phía, trong đôi mắt đã viết lên hai chữ khiếp sợ.
Đây là lần đầu tiên lão được tận mắt chứng kiến lãnh địa khoa trương như vậy, kể cả lãnh chúa lúc trước tới đây cũng không có loại quy mô này.
Nhất là các loại thực vật cổ quái bên trong lãnh địa, khiến cho lão được mở rộng tầm mắt.