Chương 136: Không Tốt! Có Mai Phục!
Vừa rồi hắn vì muốn bỏ trốn nhanh, nên không kịp suy nghĩ nhiều.
Bây giờ trở về nghĩ lại, chỉ cảm thấy kích thích vừa khẩn trương, dù sao ngoại trừ trước kia đi máy bay ra, hắn vẫn là lần đầu tiên bay đến nơi cao như vậy, lỡ như lỡ chân rơi xuống, chính là không tốt đẹp gì.
Xem ra sau này còn phải tập nhiều cho quen mới được.
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu lập trức để các thực vật trước tiên chờ hắn ở trong sơn cốc.
Còn hắn thì nhảy lên trên lưng bằng phẳng của Rồng Bay, vỗ cổ của nó.
- Đi thôi, chúng ta đi dò thám tình huống xung quanh.
Rồng Bay ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít đáp lại, sau đó đột nhiên mang theo một mảnh gió lớn, chở Lâm Hữu bay lên bầu trời.
Lâm Hữu ngồi trên lưng rồng, nhìn mọi thứ phía dưới càng ngày càng nhỏ, trong lòng cực kỳ thỏa mãn, hai tay cũng không nhịn được nắm chắc nhánh cây lồi ra trên lưng Rồng Bay.
Rồng Bay lên tới cấp 7, tốc độ nhanh hơn trước kia gần gấp đôi, đảo mắt đã bỏ lại sơn cốc đằng sau.
Mượn ưu thế không trung, Lâm Hữu cũng thấy rõ tình huống xung quanh.
Không ít nơi còn mơ hồ có thể thấy được cột sáng xuất hiện.
Đang không ngừng di chuyển qua lại, hiển nhiên tranh đoạt bảo vật còn chưa kết thúc.
Nhưng cho dù là cột sáng cách hắn gần nhất thì cũng xa không dưới 10 km, bây giờ chạy qua khẳng định đã không kịp.
Cho nên hắn lập tức từ bỏ quyết định này, tiếp tục điều tra hoàn cảnh xung quanh sơn cốc, nhất là vị trí vùng rừng rậm trước đó của hắn.
Nhưng làm Lâm Hữu phi thường kinh ngạc chính là, những lãnh chúa kia sau khi mất đi tung tích bảo vật, không ngờ lại trực tiếp hỗn chiến ở trong rừng.
Tiếng la giết trong ngoài cánh rừng nối thành một mảnh, khắp nơi đều là lãnh chúa và binh chủng, xem ra vô cùng hỗn loạn.
Có mấy lãnh chúa thậm chí lần theo phương hướng đại khái hắn thoát đi, dần dần đuổi theo tới, mắt thấy cách cách sơn cốc chỉ có không đến hai ba cây số mà thôi.
- Đến rất đúng lúc.
Lâm Hữu cười lạnh một tiếng, cũng không lập tức điều động Rồng Bay trở về.
Mà chính là để nó thay đổi phương hướng, bay về phía một lãnh chúa lạc đàn cách hắn gần nhất, trực tiếp bay vút qua trên đầu người lãnh chúa kia.
- Là con rồng vừa rồi! Mau đuổi theo!
Lãnh chúa kia vốn đang truy tìm tung tích Lâm Hữu, bây giờ nhìn thấy Rồng Bay quen thuộc như thế, đâu còn quan tâm được nhiều như vậy, lập tức mang binh chủng đuổi theo.
Mà binh chủng bên cạnh hắn rõ ràng là hệ Nguyên Tố gồm nguyên tố Phong và nguyên tố Thổ, số lượng cũng không ít, khoảng hơn trăm binh chủng.
Có hai hình thể to lớn, quanh người còn có lốc xoáy nguyên tố Phong, càng đằng không bay lên, đuổi theo đằng sau Rồng Bay.
- Binh chủng cấp 7?
Lâm Hữu quay đầu lại, cau mày nhìn hai nguyên tố Phong đuổi theo tới.
Tuy nói hắn cố ý để Rồng Bay thả chậm tốc độ, nhưng có thể đuổi theo, hiển nhiên không thể nào đơn giản là binh chủng cấp 6 được.
Khó trách gia hỏa này dám một mình đuổi theo, quả nhiên là có chỗ ỷ lại.
Nhưng chỉ là hai binh chủng cấp 7, muốn giữ hắn lại cũng không đơn giản như vậy.
- Lên! Đánh bọn nó xuống!
Lâm Hữu trực tiếp đưa ra mệnh lệnh cho Rồng Bay.
Rồng Bay vốn đang đang cố ý chậm dần tốc độ dẫn dụ đối phương, tốc độ đột nhiên tăng lên, sau đó đột nhiên quay lại, thẳng tắp lướt về phía hai nguyên tố Phong cấp 7, đảo mắt đã đến trước mặt bọn chúng.
Mưa Máu Tường Vi!
Bỗng nhiên, những cánh hoa tường vi màu máu trên người Rồng Bay trên không trung điên cuồng bay múa, mang theo uy thế vô cùng sắc bén, lập tức bao phủ hai nguyên tố Phong ở trong.
Ba!
Bên trong một nguyên tố Phong tránh không kịp, bị cánh hoa tường vi hung hăng bắn trúng, gió xoáy vờn quanh quanh thân kém chút tán loạn.
Nhưng ngay lập tức, một nguyên tố Phong khác đã nhanh chóng xoay tròn, ở bên cạnh hình thành một khu vực lưỡi đao gió, ngăn cản bụi gai màu máu của Rồng Bay ở ngoài, thậm chí còn cắt đứt không ít.
- Coi như có chút bản lãnh.
Rồng Bay có kỹ năng Siêu Tái Sinh, chỉ là hoa tường vi nát vụn mà thôi, ảnh hưởng đối với nó không lớn.
Thấy thế công bị tan rã, Lâm Hữu cũng không ham chiến, lập tức để Rồng Bay bay khỏi vị trí, rời khỏi khu vực lưỡi đao gió, tiếp tục bay về phương hướng sơn cốc.
Lãnh chúa ở dưới đất thấy thế, tưởng là Lâm Hữu không địch lại binh chủng của hắn nên chạy trối chết, nhất thời vui mừng quá đỗi.
- Mau đuổi theo! Tuyệt không thể để cho hắn chạy trốn!
Người mang theo bảo vật chiến trường đang ở trước mắt, hắn ta sao có thể bỏ qua cơ hội tuyệt hảo như thế, kích động mang theo binh chủng vội vàng đuổi theo.
Cả hai một trước một sau, không bao lâu đã tiến vào trong sơn cốc.
Chỉ là Lãnh Chúa kia cũng không chú ý tới.
Ngay khi hắn ta xông vào sơn cốc, hai bên cửa vào sơn cốc đột nhiên hiện ra rất nhiều dây leo, triệt để ngăn chặn đường lui của hắn ta.
Đồng thời, các thực vật đã sớm thu được mệnh lệnh Lâm Hữu trốn ở bốn phía, cũng dần hiện ra đến, đoàn đoàn bao vây bọn hắn ở trong.
- Không tốt! Có mai phục!
Sắc mặt lãnh chúa Nguyên Tố đại biến, mới nhận ra tất cả, đáng tiếc đã muộn.
- Tấn công!
Chỉ nghe Lâm Hữu ra lệnh một tiếng, đầy trời dây leo và gai gỗ xông ra, thẳng tắp đánh úp về phía lãnh chúa Nguyên Tố còn có binh chủng bên cạnh hắn ta.
Mà hai nguyên tố Phong cấp 7 trên không trung thì bị Rồng Bay và Rồng Mộc Ảnh còn lại ngăn chặn, không cho bọn chúng cơ hội cứu viện.
Lãnh chúa Nguyên Tố liều mạng chống cự, làm cho nguyên tố Thổ cản trước người.
Nhưng lại rất nhanh phát hiện, nguyên tố Thổ của hắn khi bị những dây leo kia công kích đến thì lại giòn như giấy mỏng, lập tức bị một bị dây leo và gai gỗ đánh giết.
- Làm sao có thể!
Tâm thần lãnh chúa Nguyên Tố đại chấn.
Ánh mắt của hắn ta theo công kích nhìn về phía nơi xa.
Đột nhiên phát hiện hai gốc thực vật thân hình quỷ dị, toàn thân tản ra khí thế khủng bố, còn có một yêu tinh nhỏ bay múa bên cạnh, biểu lộ trên mặt trong nháy mắt trở nên cuồng loạn.
Cấp 7!
Bốn binh chủng cấp 7!
Chuyện này sao có thể!
Gương mặt lãnh chúa Nguyên Tố tràn đầy kinh hãi, hắn ta sao còn không biết mình trúng kế.
Mà ngay khi hắn ta tức rách cả mí mắt muốn chạy trốn thì một luồng ba động vô hình cũng đã lặng yên bao phủ hắn ta.
Chỉ thấy thân thể của hắn ta run lên, hai mắt dần dần mất đi ánh sáng, biến thành mê mang.