Chương 151: Hoa Màu Ăn Vào Có Hiệu Quả Thần Kỳ
【 Thu lại binh chủng cấp 6 chỉ trả về 125 điểm ma năng, có muốn tiếp tục không? 】
- Tiếp tục!
Nương theo âm thanh kiên định của Lâm Hữu vang lên.
Tất cả binh chủng hắn mang về từ Chiến Trường Vạn Giới đều bị hắn điều về.
Chỉ lưu lại năm Mộc Linh kế thừa kỹ năng Khống Chế Tự Nhiên và năm Rồng Mộc Ảnh, Sư Tử Gỗ, Rùa Gỗ.
Ngay cả những binh chủng trồng trọt và binh chủng phụ trợ cũng bị giảm bớt đến mười.
Lập tức làm trống ba mươi vị trí binh chủng.
Đương nhiên, hắn lưu lại những cái kia đều là điểm kinh nghiệm cao nhất.
Bởi vì hắn muốn tạo một quân đoàn Thực Vật, toàn bộ đều do binh chủng mọc thêm tạo thành!
Chỉ có như vậy mới có thể ngăn cơn sóng dữ trong Chiến Trường Vạn Giới lần tiếp theo!
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu trực tiếp chiêu mộ Cỏ Xanh Vô Biên, bắt đầu tiến hành đột biến.
Giống như trước đó, chỉ cần là binh chủng không kế thừa kỹ năng Mọc Thêm Vô Hạn đều sẽ bị hắn điều về, chỉ để lại binh chủng có kế thừa kỹ năng này.
Không bao lâu, ba mươi binh chủng chiến đấu đã bị hắn đột biến hoàn tất.
Thêm một nhóm đột biến trước đó nữa, tổng cộng là tám mươi lăm binh chủng mọc thêm.
Sau đó, Lâm Hữu ra lệnh một tiếng, tất cả binh chủng bắt đầu tiến hành mọc thêm, một biến hai, hai biến bốn, trực tiếp từ tám mươi lăm biến thành ba trăm bốn mươi!
Nếu như tất cả những binh chủng này đều lên tới bảy cấp, đây tuyệt đối là một lực lượng vô cùng kinh khủng!
Nếu lại tăng thêm Vầng Sáng Tăng Ích gia tăng 10% thuộc tính quần thể của Linh Tịch thì càng khoa trương.
Vì kế hoạch hôm nay, cũng đuổi trước kỳ hạn ba tháng giúp những binh chủng này tăng lên tới cấp 7.
Điểm ấy đối với những người khác có thể nói là có khó khăn, nhưng đối với Lâm Hữu lại không phải vấn đề lớn gì.
Bởi vì hắn có Cổ Thụ Tri Thức, dù không đi ra ngoài săn giết ma thú thì cũng có thể trước lần Chiến Trường Vạn Giới tiếp theo mở ra, trợ giúp toàn bộ binh chủng lên tới cấp 7.
Đến lúc đó...
Ánh mắt Lâm Hữu dần dần biến thành lăng lệ.
Lần này, Chiến Trường Vạn Giới, hắn vì vừa đến đại lục Nguyên Thủy không bao lâu, binh chủng còn chưa phát triển toàn diện, thế yếu, cho nên không có biện pháp chống lại những lãnh chúa lâu năm kia, càng có nhiều cố kỵ.
Nhưng nếu như cho hắn thời gian, kết quả sẽ khác rồi.
Hắn thậm chí có chút chờ mong, lần Chiến Trường Vạn Giới tiếp theo mở ra sẽ là dạng gì.
Đương nhiên, hắn cũng có nghĩ qua, giới vực khác cũng có thể sẽ giống như hắn, kẹp lấy cấp 6 không thăng, thăng cấp tất cả binh chủng lên tới cấp 7.
Thậm chí còn có thể, những quốc vương và người cầm quyền còn lại đều sẽ dùng loại biện pháp này chuyên môn bồi dưỡng lãnh chúa cấp 6 để xưng bá chiến trường cấp thấp.
Đối với mới lãnh chúa mà nói, đây là chuyện rất tàn khốc.
Nhưng giữa biên giới chiến đấu, vốn là ngươi chết ta sống, cắn nuốt lẫn nhau.
Lại nào có nơi không tàn khốc?
Nói câu khó nghe chút, lãnh chúa cấp 6 là không đáng tiền nhất.
Chết một lãnh chúa cấp 6 sẽ có hàng ngàn hàng triệu vạn lãnh chúa cấp 6 bổ sung.
Huống hồ lại không phải ít ngươi biết biện pháp này.
Ngươi có thể làm ra được toàn bộ binh chủng cấp 7, giới vực khác cũng có thể làm được, vô hình trung cũng tạo thành một loại quản thúc.
Muốn sống sót trong khe hẹp, còn phải không ngừng tăng lên thực lực của mình mới được.
- Lãnh chúa đại nhân, ngài ở trong à?
Đang nghĩ ngợi, ngoài lãnh địa đột nhiên truyền đến một tiếng hô hoán.
Thông qua liên hệ tinh thần với Rồng Bay trên không trung, Lâm Hữu rất nhanh đã phát hiện bóng người đứng ở ngoài rừng rậm dây leo, là thủ hạ của Tiết Trường Quý bộ quản sự Từ Trung, bên cạnh còn theo mấy lĩnh dân và một chiếc xe đẩy đưa bữa ăn.
- Vào đi.
Lâm Hữu trực tiếp gọi dây leo nhường ra một con đường cho bọn hắn.
Bọn người Từ Trung chờ ở ngoài thấy thế, nhất thời đẩy đẩy xe xuyên qua rừng rậm dây leo, đi vào trong lãnh địa.
- Có chuyện gì sao?
Lâm Hữu trực tiếp hỏi.
- Chúng ta là phụng mệnh Tiết tổng quản, đưa bữa ăn cho lãnh chúa đại nhân.
Từ Trung cung kính cúi đầu khom lưng với Lâm Hữu, mấy lĩnh dân bên cạnh cũng học theo, lộ ra vô cùng câu nệ.
- Bữa ăn?
Lâm Hữu càng nghi hoặc.
- Đúng vậy, tổng quản nói, ngài là lãnh chúa cao quý của thành Hoàng Sa chúng ta, bên cạnh không thể ngay cả người hầu hạ ẩm thực cuộc sống thường ngày cũng không có, cho nên sau này chúng ta mỗi ngày đều sẽ sắp xếp người tới đưa cơm cho ngài.
- Còn có, đây là một số tài liệu tơ chúng ta mua được từ chỗ của thương nhân, để thợ may may trang phục cho lãnh chúa, cũng cùng nhau mang đi qua, cũng không biết có hợp với lãnh chúa đại nhân hay không?
Nói xong, Từ Trung giống như hiến vật quý, đưa một bộ phục sức lãnh chúa lộng lẫy đến trước mặt Lâm Hữu.
- Cái này là các ngươi làm? Tốn không ít tiền hả?
Lâm Hữu kinh ngạc nhìn bộ trang phục này.
Dựa theo hiểu biết của hắn đối với thành Hoàng Sa, chắc móc không ra nhiều tiền để mua loại tài liệu quý hiếm như này mới đúng, chớ nói chi là làm thành quần áo.
Đây cũng là nguyên nhân hắn vẫn luôn không quá muốn phô trương lãng phí.
Dù sao lĩnh dân sống khổ như vậy, hắn làm lãnh chúa nơi này, đương nhiên không thể nào lại để cuộc sống của bọn hắn họa vô đơn chí.
Từ Trung hình như cũng hiểu rõ lo nghĩ của Lâm Hữu, vội vàng giải thích nói:
- Lãnh chúa đại nhân có chỗ không biết, ngài cho những hạt giống kia trồng ra được hoa màu, ăn vào có hiệu quả thần kỳ, những thương nhân đi ngang qua nghe thấy vậy đều đang liều mạng thu mua của chúng ta, cho nên mấy ngày nay chúng ta kiếm lời không ít tiền.
- Hiệu quả thần kỳ? Còn có việc này?
Lâm Hữu ngạc nhiên nói.
Hắn đúng thật là không ngờ tới, những hạt giống kia trồng ra tới hoa màu lại còn có hiệu quả ngoài định mức.
Vội vàng đi vào chỗ trang viên trồng trọt trong lãnh địa, hái bí ngô vừa thành thục, một giây sau, một giao diện tin tức quả nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
【 Thực vật: Bí ngô 】
【 Ăn vào có hiệu quả: Tăng tốc tốc độ chữa trị thân thể, có tác dụng cường hóa nhỏ đối với thân thể. 】
Sau đó hắn lại đào một củ khoai tây đi ra, cũng xuất hiện một giao diện khác.
【 Thực vật: Khoai tây 】
【 Ăn vào có hiệu quả: Tăng lên lực lượng trong thời gian ngắn, đối với thân thể có tác dụng cường hóa nhỏ. 】