Chương 194: Sinh Trưởng Dã Man
Hắn chật vật chống đỡ thân thể, mang theo mấy binh chủng cấp 7 còn sót lại, đi đến trước mặt Ngụy Cương còn có những người tu luyện ngã xuống đất, bắt đầu tiến hành trị liệu đối với bọn hắn.
Những người tu luyện này tốt xấu giúp hắn đại ân, đương nhiên không thể trơ mắt nhìn bọn hắn chết được.
Cho nên rất nhanh, từng mảnh ánh sáng màu xanh vẩy xuống, bao phủ tất cả người tu luyện ở bên trong, chậm rãi trị liệu miệng vết thương của bọn hắn.
May mắn bọn họ đều cách khá xa, thương thế không tính quá nặng, trên người lại có lãnh địa chúc phúc.
Cũng không lâu lắm đã lục tục ngo ngoe tỉnh lại.
Mà làm cho Lâm Hữu vô cùng ngoài ý muốn chính là.
Sau khi trải qua khảo nghiệm sinh tử lần này, Ngụy Cương không ngờ lại thành công đột phá đến cấp 6, khí thế trên người bỗng nhiên tăng lên, ngay cả thương thế trên người cũng được chữa trị hơn phân nửa.
Vừa mới tỉnh lại đã nhanh chóng đứng dậy.
- Lãnh chúa đại nhân! Ngài không sao chứ?
Vừa hô to, hắn còn vừa lo lắng nhìn xung quanh.
Khi thấy Lâm Hữu đứng ở bên cạnh hắn, còn có hình ảnh một mảnh hỗn độn xung quanh thì thì đồng tử càng co rụt lại.
- Đã không sao, thế nào? Thương thế không nặng chứ?
Lâm Hữu mỉm cười hỏi.
- y..... Không nặng.
Ngụy Cương lắc đầu:
- Giống như vì vừa đột phá nên thương tổn trên người ta đều khỏi hẳn.
- Vậy là tốt rồi.
Lâm Hữu nhẹ nhàng nói:
- Chuyện bây giờ đã giải quyết, ngươi cùng với bọn hắn trở về thành Hoàng Sa trước đi, báo tin bình an cho trong thành, ta đi xung quanh kiểm tra một chút sẽ trở về.
- Vâng!
Nói xong, Ngụy Cương lập tức đi theo những người tu luyện rời khỏi.
Mà Lâm Hữu thì cưỡi lên Rồng Yêu Vương, đi dạo một vòng gần đó.
Mãi sau khi xác nhận không có cá lọt lưới, hắn mới mang theo binh chủng đuổi trở về lãnh địa.
Mà lúc này, Tiết Trường Quý và một đám quản sự đãg sớm mang theo một đội vệ binh chờ ở ngoài thành Hoàng Sa.
Vừa nhìn thấy Lâm Hữu cưỡi Rồng Yêu Vương xuất hiện, bọn hắn đã lập tức tiến lên đón.
- Lãnh chúa đại nhân, ngài không sao chứ?
Tiết Trường Quý đi ở trước nhất, lo lắng hỏi.
Tuy hắn đã sớm nghe Ngụy Cương nói qua tình huống, nhưng vẫn không nhịn được có chút lo lắng.
- Ta không sao, vào thành trước rồi nói sau.
Lâm Hữu xoay người nhảy xuống khỏi lưng Rồng Yêu Vương, sau đó để các thực vật về lãnh địa dưỡng thương khôi phục trước.
Mà hắn thì được đám người Tiết Trường Quý dẫn đường, đi vào trong thành Hoàng Sa, dẫn tới vô số người qua đường đứng ngoài quan sát.
Không có cách, tin tức trong sa mạc xuất hiện vết nứt không gian đã sớm truyền ra trong thành.
Rất nhiều thương nhân và người tu luyện trốn thì trốn, rời khỏi thì rời khỏi, sợ bị cuốn vào trong lần tai nạn này, làm cho cả đường đi đều biến vắng lạnh không ít.
Nếu không phải Ngụy Cương đi đầu mang tin tức vết nứt bị phá hủy về, chỉ sợ người trên đường phố sẽ càng ít.
Nhưng Lâm Hữu cũng không lo lắng.
Hắn vừa nói chuyện với Tiết Trường Quý để hiểu rõ tình huống trong lãnh địa, vừa chạy tới quảng trường trung tâm, sau đó từ trong không gian cá nhân lấy ra thánh vật vừa lấy được, đi đến trước mặt pho tượng.
Ánh sáng lóa mắt sáng chói nhất thời dẫn tới người xung quanh kinh hô lên.
Đồng thời, một tiếng hỏi thăm cũng vang lên trong đầu Lâm Hữu.
【 Có muốn thay đổi thánh vật cơ bản không? Một khi thay đổi thì không thể đổi ngược lại, mời cân nhắc cẩn thận. 】
………….
- Thay đổi!
Lâm Hữu lập tức trả lời, âm thanh quanh quẩn trên toàn bộ quảng trường.
Trong chốc lát, ánh sáng lóng lánh phát ra.
Thánh vật trong tay hắn trôi lên không trung, chậm rãi dung nhập vào trong pho tượng.
【 Chúc mừng ký chủ đã thay đổi thánh vật thành công, thánh vật hiện tại: Sinh Trưởng Dã Man (hệ Thực Vật) 】
Nương theo tiếng nhắc nhở vang lên, một ánh sáng màu xanh lục chói lóa mắ đột nhiên bạo phát đi ra, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ trong ngoài thành Hoàng Sa.
Dưới ánh sáng tràn ngập khí tức sinh mệnh chiếu rọi xuống.
Xung quanh quảng trường, thậm chí tất cả phố lớn ngõ nhỏ trong thành cũng bắt đầu dần dần sinh trưởng ra từng nhánh mầm xanh biếc.
Thậm chí ngay cả cây cối và hoa màu ngoài thành cũng đều đang sinh trưởng với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được!
Đồng thời, xung quanh lãnh địa của Lâm Hữu cũng bắt đầu dài ra đủ loại thực vật hoa cỏ, lan tràn ra khắp hoang mạc.
Mãi cho đến nửa phút sau, khí tức sinh mệnh đó mới dần dần tiêu tán.
Toàn bộ trong ngoài thành Hoàng Sa, đảo mắt đã biến thành một Kinh Đô Phỉ Thúy (một nơi tràn ngập màu xanh) sinh cơ dạt dào!
- Cái này...
Tiết Trường Quý há to mồm, ánh mắt lão đầy rung động nhìn tất cả mọi việc.
Thậm chí ngay cả người đi trên đường cũng ào ào dừng bước lại, liên tục kinh hãi.
Trong lúc mơ hồ, chỉ cảm thấy một khí tức sinh mệnh lưu chuyển trong thành, không ngừng tẩm bổ thân tâm của bọn họ, giống như hoàn toàn dung nhập vào trong thiên nhiên vậy.
Có mấy người tu luyện cấp 5 đang tu luyện, càng lòng sinh cảm ngộ, bắt đầu lĩnh ngộ, thành công đột phá cấp 6!
- Khí tức sinh mệnh thật mạnh! Thành Hoàng Sa đã xảy ra đại sự gì sao?
- Quá thần kỳ! Tu vi của ta trì trệ không tiến, không ngờ lại lại bắt đầu chậm rãi tiến lên!
- Vừa rồi ta nhìn thấy lãnh chúa thành Hoàng Sa đi về phía quảng trường, chẳng lẽ là đổi thánh vật mới?
- Thánh vật mới? Cái này không khỏi cũng quá khoa trương rồi chứ? Ta đã đi qua những thành thị cỡ vừa và lớn, nhưng còn chưa thấy thánh vật có hiệu quả mạnh như vậy!
- Đây chẳng phải là nói, hiệu quả lời chúc phúc của nó cũng sẽ trở nên càng mạnh?
- Vậy còn chờ gì, đi qua nhìn một chút trước lại nói!
Những người tu luyện từ bên ngoài tơi, rất nhanh đã nhận được tin tức Lâm Hữu thay đổi thánh vật, ào ào từ trong nhà trọ, quán rượu hoặc đấu trường tu luyện chạy ra, chạy về phương hướng quảng trường.
Khi bọn hắn đi đến trên quảng trường lại phát hiện đằng sau pho tượng lãnh chúa, không biết lúc nào đã mọc ra một cây đại thụ, cành lá mở rộng ra, bao phủ trọn sân rộng vào trong, hô ứng lẫn nhau với Đại Thụ Sinh Mệnh càng thêm to lớn.
Chuyện này giống như cảnh tượng kỳ quan tự nhiên, làm cho bọn hắn nhịn không được sợ hãi than.
Nhưng càng để bọn hắn khiếp sợ là hiệu quả chúc phúc của thánh vật mới, trực tiếp giúp thực lực của bọn hắn tăng lên gần một thành!