Chương 242: Muốn Lấy Thịt Đè Người À? Đại lục Nguyên Sát Các Ngươi Không Biết Xấu Hổ Ư?
Cuối cùng, ánh mắt của cô cũng tập trung vào Lâm Hữu đang đứng bên trong đám thực vật, không ngừng chỉ huy.
- Là hắn sao?
Âm thanh nhỏ gần như không thể nghe thấy vang lên trong miệng cô, hai mắt khẽ nheo lại.
Vừa rồi cô chỉ thoáng nhìn qua một cái, tuy không thể thấy rõ bộ dáng người kia, nhưng cô vẫn có thể nhớ kỹ binh chủng của đối phương, mấy con thực vật rồng kia chính là một trong số đó.
Kỷ Vân Sương cực kỳ để ý tới gia hoả dám cướp tài nguyên của bọn họ, lại khiến cho vương quốc Ám Vân kinh ngạc kia.
Thậm chí còn có một chút căm giận bất bình.
Dù sao nơi kia chính là tài nguyên bọn họ coi trọng trước, vậy mà… Tên kia thật sự rất đáng giận!
Nhưng đồng thời, cô lại cực kỳ tò mò.
Rốt cuộc là dạng người gì, mà có thể một mình giải quyết nhiều ma thú hỗn độn cấp bảy như vậy, còn giải quyết trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi nữa?
Bên trong đám lãnh chúa cấp sáu, người thực hiện được loại trình độ này, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Trên thực tế, loại nhân vật này nên nổi tiếng chứ không phải vô danh.
Cho nên cô vừa chỉ huy binh chủng chiến đấu, vừa âm thầm đánh giá mỗi cử chỉ hành động của Lâm Hữu, muốn từ trên người Lâm Hữu nhìn ra điểm gì đó.
Lâm Hữu đang chuyên tâm chiến đấu, tự nhiên không biết mình đã bị người ta nhìn chằm chằm.
Mắt thấy nhóm thực vật phía trước đánh mãi không xong, còn bị đám đông vong linh và lãnh chúa Giới Nguyên Sát ngăn trở, Lâm Hữu lập tức nhướng mày, hắn trực tiếp cho truyền mệnh lệnh cho Rồng Yêu Vương và Rồng Yêu Phi đang dây dưa với binh chủng phi hành của đối phương.
Rồng Yêu Vương và Rồng Yêu Phi nhận được mệnh lệnh, hai đứa trực tiếp đánh văng binh chủng bốn phía, sau đó thét dài một tiếng, vờn quanh nhau cùng bay lên trời cao.
Tiếng rồng ngâm to rõ cao vút kia, lập tức hấp dẫn đám lãnh chúa xung quanh đều nhìn sang bên này.
- Hắn đang muốn làm cái gì?
Kỷ Vân Sương cũng giống những lãnh chúa khác, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Nhưng giây tiếp theo, hai mắt bọn họ đã trở nên trợn tròn.
Chỉ thấy ở khu vực bên dưới nơi mấy con thực vật rồng đang xoay quanh với tốc độ cao kia, đột nhiên dấy lên một cơn cuồng phong khủng bố.
Trong phút chốc, cát bay đá chạy, mặt đất chấn động.
Tất cả bộ xương khô và binh chủng khác trong phạm vi cơn cuồng phong kia, đều bị thổi quét lên trời cao, một mảnh đông nghìn nghịt nối tiếp nhau, sau đó mọi việc mọi thứ không ngừng tan rã dưới sự nghiền áp của cuồng phong nọ.
Đợi cho đến khi cuồng phong tan hết, trong phạm vi nó quét qua chỉ còn lại một đống chân tay cụt và mảnh xương nát vụn rơi đầy đất, không một con nào may mắn thoát khỏi.
- Kỹ năng thật biến thái!
- Đây là... Kỹ năng tổ hợp?
- Vậy cũng quá khoa trương rồi! Cả binh chủng cấp bảy cũng có thể trực tiếp miểu sát?
- Hắn thật sự là lãnh chúa cấp sáu sao?
Nhóm lãnh chúa bên này bàn tán xôn xao, mà nhóm lãnh chúa của đại lục Nguyên Sát đối diện, lại trưng ra vẻ mặt đầy kiêng kị.
Bọn chúng liếc nhìn nhau rồi lập tức có cùng suy nghĩ.
- Lên! Cùng nhau giải quyết hắn!
- Tuyệt đối không thể để hắn còn sống rời khỏi nơi này!
- Vây quanh hắn cho ta!
Thực hiển nhiên, bọn họ đã cảm nhận được uy hiếp từ phía Lâm Hữu.
Nếu cứ để đối phương tiếp tục phát triển, tuyệt đối sẽ trở thành một uy hiếp thật lớn cho bọn họ.
Thậm chí nhóm lãnh chúa cấp bảy ở phía xa xa, cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Hữu, còn trực tiếp chỉ huy một đám binh chủng cấp tám xông thẳng về phía hắn.
- Muốn lấy thịt đè người à? Đại lục Nguyên Sát các ngươi không biết xấu hổ ư?
May mắn, cũng có không ít người trong số lãnh chúa cấp bảy thuộc thế giới Nguyên Thủy bên này, đã chú ý tới tình huống bên này.
Vừa thấy Lâm Hữu bị nhằm vào, có một vị lãnh chúa cấp bảy lập tức dẫn dắt binh chủng ngăn cản đường đi của đối phương, làm dấy lên một hồi đại chiến kịch liệt ngay tại nơi đó.
Quả nhiên ở khi cộng đồng đối kháng với địch nhân, tất cả mọi người đều có chung mối thù.
Trong tình huống này, cuối cùng Lâm Hữu cũng không cần lo lắng mình sẽ gặp được nguy hiểm nữa, hắn có thể buông tay buông chân, chơi khô máu một hồi.
Nghĩ là làm, hắn đưa tay ra chiêu:
- Xuất hiện đi, Thanh Đằng!
Trong nháy mắt, thân thể khổng lồ của Thanh Đằng xuất hiện trên chiến trường, làm mặt đất hung hăng chấn động một chút.
- Moá nó! Đây là loại quái vật gì?
- Đây không phải binh chủng thực vật xuất hiện ở bên ngoài đồn biên phòng ngày hôm qua sao?
- Dường như là nó đó!
Trong số những lãnh chúa đang chống đỡ vong linh tiến công, cũng có một số người từng tham gia nhiệm vụ bảo vệ đồn biên phòng ngày hôm qua. Bọn họ chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra thực vật của Lâm Hữu.
Sở dĩ ngay từ đầu Lâm Hữu không gọi Thanh Đằng, ngoại trừ sợ hãi bị lãnh chúa cấp cao nhằm vào, còn một nguyên nhân nữa, chính là hắn sợ bị người nhận ra thân phận.
Nhưng hiện giờ mỗi lần đánh chết một lãnh chúa sẽ đạt được một ngàn điểm tích luỹ, cho nên hắn cũng bất chấp nhiều như vậy, cứ trực tiếp triệu hồi Thanh Đằng ra.
Mà thân thể khổng lồ của Thanh Đằng vừa xuất hiện, đám dây leo to lớn đã trực tiếp cắm vào mặt đất bốn phía, điên cuồng hút máu tươi bị những binh chủng khác lưu lại trên mặt đất rồi thông qua quá trình này để điên cuồng tăng cao thuộc tính bản thân.
Trước kia, mấy lãnh chúa cấp sáu đại lục Nguyên Sát chưa từng được chứng kiến một màn khoa trương bậc này, bọn họ lập tức kinh hãi, mang theo binh chủng vội vàng lui xuống.
Nhưng giây tiếp theo, từng sợi từng sợi dây leo to lớn đột nhiên lao ra từ phía sau bọn họ rồi che kín đường lui.
Đồng thời, trong nháy mắt, khí độc của nhóm Yêu Nữ Mị Hoặc, Điêu Linh, Cuồng Loại đã trực tiếp bao phủ bọn họ ở bên trong.
- Cẩn thận! Loại khí này có độc!
Sau khi la lên, binh chủng trên người một lãnh chúa hệ thiên sứ bộc phát ra ánh sáng chói mắt, xua tan khí độc bốn phía, đồng thời bảo vệ tâm trí của người phe bọn họ, ngăn cản Yêu Nữ Mị Hoặc đánh sâu vào tinh thần.