Chương 244: Tài Nguyên Gì? Ta Vừa Tới Nơi Này, Ngươi Đừng Ngậm Máu Phun Người
Cứ như vậy, cô gái nọ trực tiếp mang theo hai binh chủng Thiên Sứ Rực Lửa cấp bảy đi tới trước mặt hắn, hai mắt còn một mực chăm chú nhìn hắn.
Cũng không chờ hắn lên tiếng, đối phương đột nhiên nói:
- Vừa rồi là ngươi cướp tài nguyên của chúng ta?
Giờ phút này, Kỷ Vân Sương dường như đã có thể khẳng định, gia hoả cướp tài nguyên của bọn họ vừa rồi, chính là thanh niên trước mắt.
Bởi vì kể cả binh chủng hay thực lực, thanh niên này đều ăn khớp với tất cả tin tức cô nắm giữ, hơn nữa hắn còn vừa vặn ở gần đây.
Tuyệt đối không sai được!
Mà sau khi Lâm Hữu nghe được câu hỏi của cô, trong lòng hắn cũng thầm cả kinh, lại có chút ngoài ý muốn.
Hắn không tưởng được đối phương sẽ tìm tới tận cửa nhanh như vậy.
Chẳng lẽ hắn đã bại lộ từ lúc rời khỏi khe sâu?
Khi vừa rồi khi hắn đi qua khe sâu kia, không thấy rõ bộ dạng những người bên dưới, cho nên không biết Kỷ Vân Sương.
Nhưng nếu đối phương đã tìm tới tận cửa, chắc chắn hắn không thể thừa nhận chuyện này.
Hắn trực tiếp bình tĩnh nói:
- Tài nguyên gì? Ta vừa tới nơi này, ngươi đừng ngậm máu phun người.
Vừa nhìn đã biết, trên khuôn mặt hắn bày ra biểu cảm lợn chết không sợ nước sôi.
Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, hô hấp của Kỷ Vân Sương lập tức nghẹn lại:
- Ngươi!
Được rồi, đúng là cô không có chứng cớ chứng minh người nọ chính là Lâm Hữu làm.
Hơn nữa lần này cô tới đây cũng không phải vì mục đích khởi binh hỏi tội.
Cô hít sâu một hơi, chờ bình tĩnh lại một chút mới nói:
- Ngươi không muốn thừa nhận thì thôi. Kỳ thật lần này ta tới là vì...
Nhưng cô vừa nói được một nửa, lại đột nhiên bị một tiếng la lên từ phía xa cắt ngang.
- Đại nhân! Chúng ta phát hiện một nhân vật khả nghi ở rừng rậm gần đây!
Chỉ thấy phía núi rừng xa xa bên cạnh, từng đội từng đội binh lính kéo theo một người đang hấp hối, bay nhanh về phía lãnh chúa cấp chín vẫn còn ở lại bên hồ.
Lâm Hữu và Kỷ Vân Sương vừa vặn ở ngay gần đó, bọn họ không khỏi tò mò nhìn qua.
Chỉ thấy trên mình kẻ hấp hối kia, đã phủ kín máu tươi, cả người đều là vết thương.
Hiển nhiên người nọ vừa trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt.
Lãnh chúa cấp chín đang dặn dò đám người khác, cũng bị âm thanh này hấp dẫn:
- Hử?
Đột nhiên, hắn phát hiện ra chỗ khác biệt của người nọ. Không nói thêm gì, hắn lập tức đi tới gần binh lính trước mặt và trực tiếp xốc lên áo khoác ngoài của người kia, để lộ ra phần cổ bị hoa văn kỳ quái che kín.
Giây tiếp theo, một thứ cảm giác bài xích quen thuộc chợt xuất hiện.
Đây là... người của đại lục Nguyên Sát!
Tất cả mọi người xung quanh kinh ngạc.
Không nghĩ tới người của thế giới kia còn am hiểu phương pháp ẩn giấu khí tức này.
Chẳng lẽ mục đích của bọn họ là dùng loại phương pháp này trà trộn vào bên trong đại lục Nguyên Thủy?
- Các ngươi phát hiện hắn ở nơi nào?
Sắc mặt lãnh chúa cấp chín âm trầm hỏi.
- Ngay trong cánh rừng bên kia.
Một binh sĩ trong đó cung kính trả lời.
- Mới đầu chúng ta thấy hành vi của hắn hơi mờ ám, chỉ đi lên hỏi han đơn thuần, không nghĩ tới hắn đột nhiên bạo phát, đánh trọng thương mấy đồng bạn của chúng ta. Cũng may lúc đó có lãnh chúa khác đuổi tới, mới thuận lợi bắt giữ được hắn.
- Tốt, làm không tồi, còn phát hiện điều gì khác không?
Lãnh chúa cấp chín lại hỏi.
- Còn có thứ này.
Nói xong, binh lính kia lấy ra một viên thủy tinh màu xám từ trong lòng.
Viên thủy tinh này không lớn, một bàn tay có thể cầm được, nhưng quỷ dị chính là, trong nháy mắt khi nó xuất hiện, không gian chung quanh đều bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Mà ở giữa viên thủy tinh nọ, rõ ràng có một cái hạt màu đen gì đó, sâu lắng mà kịch liệt, dừng như muốn cắt nuốt mọi việc mọi thứ xung quanh.
Nhìn thấy viên thủy tinh này, cả người lãnh chúa cấp chín chấn động.
- Đây là...
- Lực lượng quy tắc!
Bên cạnh, đột nhiên truyền đến một tiếng kêu khẽ.
Mà người phát ra âm thanh đó chính là Kỷ Vân Sương.
Lúc này, cô cũng vô cùng kinh ngạc nhìn viên thủy tinh trên tay binh lính kia, dường như cô đã nhận ra nó.
Lãnh chúa cấp chín tò mò nhìn về phía cô:
- Cô bé, ngươi cũng biết sức mạnh quy tắc?
- Biết một ít.
Kỷ Vân Sương ngưng trọng gật đầu:
- Ta từng nhìn thấy cha ta sử dụng loại lực lượng này.
Lãnh chúa cấp chín nghe vậy, vẻ mặt lập tức biến đổi:
- A, hoá ra là con gái của quốc vương, hân hạnh hân hạnh.
Người có thể sử dụng sức mạnh quy tắc, ít nhất cũng là tồn tại cấp mười.
Tuy hắn cách cấp mười chỉ có một bước, nhưng một bước này lại giống như tường cao hào sâu, tự nhiên không dám có chút khinh thường nào với Kỷ Vân Sương.
Lãnh chúa cấp chín còn kinh ngạc như vậy, càng đừng nhắc tới Lâm Hữu đang đứng bên cạnh Kỷ Vân Sương, lúc này vẻ mặt hắn đã sớm ngạc nhiên lắm rồi.
Người con gái vừa tới tìm hắn tính sổ, lại là con gái quốc vương?
Hắn vừa cướp tài nguyên của con gái quốc vương?
Không được, nhất định phải nhanh chóng chuồn đi!
Nghĩ tới đây, Lâm Hữu lập tức xoay người chuẩn bị cưỡi lên Rồng Yêu Vương rời khỏi nơi này.
Nhưng đoạn đối thoại tiếp theo của hai người kia lại khiến hắn dừng tất cả động tác.
…………
- Ta cảm giác…. Lực lượng quy tắc này có chút cổ quái, không giống trong tưởng tượng của ta.
Kỷ Vân Sương nhăn mày, trong ánh mắt toát ra nghi hoặc nhè nhẹ.
- Hả? Phải không?
Lãnh chúa cấp chín có chút kinh ngạc, hắn lại nhìn về phía viên thủy tinh nọ, cẩn thận đánh giá.
Nhưng khi hắn cảm nhận được sức mạnh vặn vẹo bên trên viên thủy tinh kia, ánh mắt hắn đột nhiên ngưng trọng.
- Không đúng, đây không phải lực lượng quy tắc, mà là quy tắc nghịch chuyển!
Khi nói chuyện, hắn cũng bất chấp tất cả, cứ trực tiếp nắm lấy viên thủy tinh, đặt ở trên tay cẩn thận quan sát.
Nhưng càng quan sát, vẻ mặt của hắn lại càng khiếp sợ, thậm chí còn có một tia hoảng loạn, khiến những người khác xung quanh thấy mờ mịt không thôi.
Thậm chí cả Kỷ Vân Sương cũng có chút không rõ ý tứ trong lời nói của hắn, cô không khỏi cất tiếng hỏi:
- Quy tắc nghịch chuyển? Đó là cái gì?